Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1484 - Trở lại con đường trước đây (3)



Chương 1484 - Trở lại con đường trước đây (3)




Thang máy đi lên, áp lực trong lòng Thẩm Thanh Nga càng ngày càng mãnh liệt, xung động trong lòng như ma quỷ nhảy lên.
Cửa thang máy mở, Khương Ninh mang theo túi, đi đến nhà đại bá.
Thẩm Thanh Nga đột nhiên nói: "Khương Ninh, chúng ta không trở về được nữa rồi sao?"
Nàng ngẩng đầu, hai mắt nhìn chằm chằm Khương Ninh, giống như tương lai Vũ Châu, nàng chiếm cứ khí tràng thượng vị tuyệt đối.
Khương Ninh trông thấy nàng như vậy, lập tức cảm thấy không thoải mái.
Hắn vẫn cười, nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt: "Cái gì trở về không được? Ngươi quên chìa khóa trong phòng rồi?"
Đê sông, nhà trệt.
Tiết Nguyên Đồng ngồi trên bàn nhỏ, phía tây mặt trời lặn dần dần rớt xuống đường chân trời, theo nó không ngừng chìm xuống, ánh sáng kim hồng dần dần ảm đạm, đường chân trời chậm rãi bị hắc ám thôn phệ.
Cho đến khi mặt trời lặn hoàn toàn, toàn bộ thế giới lâm vào yên lặng, hắc ám triệt để bao phủ bầu trời, thay vào đó là bầu trời đêm thâm thúy thần bí và ánh sao đầy trời.
“Nên trở về nhà nấu cơm.” Tiết Nguyên Đồng thầm thì trong miệng.
Nàng dời bàn nhỏ, dẹp đường hồi phủ.
Cùng lúc đó, nhà trệt cuối nông gia nhạc nghênh đón mấy vị khách.
...
Nội thành, tầng lớn.
Phòng khách rộng rãi, Khương Ninh dựa vào ghế sô pha nhà đại bá, hắn nhếch chân bắt chéo, quan sát tiết mục tống nghệ TV 55 tấc phát ra.
Bàn trà trước người bày chút trái cây, thịt khô, ô mai.
"Khương Ninh, ngươi muốn ăn cái nào thì lấy, tới nhà ta thì đừng khách khí!" Bác gái hỏi han ân cần, nụ cười nhiệt tình.
So sánh với cảm giác câu thúc khi ở nhà đại bá trước đây, bây giờ Khương Ninh lại đến, chỉ cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Hắn không còn là ăn nhờ ở đậu mà là bị coi như một đứa cháu ngoan.
"Được." Khương Ninh bóp một viên ô mai bỏ vào trong miệng.
Bên cạnh hắn, Khương Quân Long vốn ở phòng ngủ làm bài tập bị kêu ra tiếp khách.
Khương Quân Long muốn nói chuyện với anh họ, bây giờ tài khoản LOL của hắn bị đánh lên nhãn hiệu vương giả, trong lớp hắn, Khương Quân Long lưng cứng đờ.
Mặc dù hắn hiểu trò chơi chỉ dừng lại ở trình độ bạch ngân nhưng mỗi lần phát ngôn bừa bãi thì tất cả hoàng kim và bạch kim trong lớp học đều nghiêm túc nghe đề nghị của hắn.
Ân, hắn nói kinh nghiệm chơi trò chơi giống y như đẳng cấp bạch ngân của hắn.
Trước đây các bạn học chẳng thèm ngó tới, bây giờ nghe như nghe thánh ngôn.
Đương nhiên, không phải không ai hoài nghi kỹ thuật của Khương Quân Long, Khương Quân Long vốn rất đau đầu, sau đó Khương Ninh tìm đại luyện, thế mà đăng nhập đánh chung với bạn học của hắn, triệt để bỏ đi sự hoài nghi của bạn học hắn.
Bây giờ Khương Quân Long càng bội phục anh họ, hắn rất muốn thảo luận trò chơi nhưng mà mẹ hắn ở bên cạnh, Khương Quân Long đành phải muốn nói lại thôi.
Thẩm Thanh Nga sắc mặt như thường ngồi một bên khác ghế sa lon, mới nãy Khương Ninh không có tiếp lời nàng, trên mặt nàng vẫn không buồn không vui.
Khương Ninh dùng thần thức quan sát, phát hiện nàng vẫn rất biết ngụy trang, không giống đời trước, sướng vui giận buồn đều treo ở trên mặt.
Nàng một thân một mình sống nhờ nhà chị, tôi luyện càng ngày càng để cho người ta khó mà nắm lấy, tương đương với phiên bản tâm cơ gia cường.
Nhưng mà cho dù khó mà nắm lấy, chỉ cần hắn không ý nghĩ gì với nàng thì cũng không đáng giá nhắc tới.
Bác gái nói: "Ninh Ninh, ngươi nhìn ngươi, tới thì tới, còn mang quà chi?"
"Lần sau tuyệt đối đừng mua."
Nói xong, nàng mở túi nhựa Khương Ninh cho, đập vào mi mắt là bốn quả cam.
Bác gái còn chưa lột ra thì đã ngửi được mùi cam thơm.
"Ca, ngươi lại mang hoa quả!" Khương Quân Long có chút kích động, mấy lần trước, Khương Ninh đến nhà hắn mang theo dưa hấu, cà chua, cảm giác tất cả đều là cực phẩm.
Mà quả cam trước mắt đương nhiên không cần suy nghĩ nhiều, hương vị tuyệt đối đỉnh nhất.
Khương Quân Long đứng dậy muốn sờ quả cam, kết quả tay còn không có đụng phải thì bị một cái tay khác đánh.
Bác trai Khương Tề Thiên quát lớn: "Vô lễ?"
Bác gái cũng la rầy: "Ngươi còn muốn dùng tay lột? Nước chua tóe, ngươi có khó chịu không!"
Phụ mẫu mắng xong, Khương Quân Long ngượng ngùng trở về ghế sô pha.
Khương Tề Thiên sắc mặt hòa hoãn: "Đêm nay ngươi còn phải học, sao có thể bị cam làm chậm trễ, có chuyện gì để cho ta tới!"
Nói xong, hắn lấy cam tới tay, trực tiếp lột ra.
Khương Ninh nhìn cảnh tượng tràn ngập hiếu tâm này, có chút bật cười.
Cuối cùng bác gái lấy lại cam, định để đến cơm chiều xem như tráng miệng.
Thẩm Thanh Nga thì xem điện thoại, group chat lớp.
Lư Kỳ Kỳ chỉnh xong ảnh nàng ôm ấp mèo cam, gửi vào nhóm, khiến cho những nữ sinh khác hâm mộ.
Thôi Vũ cảm khái: "Nếu như người thật của ngươi giống như ảnh chụp thì tốt rồi?"
Lư Kỳ Kỳ: "Đầu óc có bệnh nhanh đi bệnh viện trị."
Xem nhẹ Thôi Vũ, Lư Kỳ Kỳ giải thích rõ cho mấy người Mạnh Tử Vận tại sao có thể ôm được mèo cam, sau đó dẫn xuất chuyện 1 vạn đồng bao quán 3 giờ.
Lư Kỳ Kỳ hào không keo kiệt khích lệ: "Ta rất ít đụng phải người có tiền như vậy, Thiên ca người ta ra tay quá hào phóng, một vạn đồng hoàn toàn không để trong mắt."
Nàng nói như vậy mang tới cho bộ phận bạn học xung kích nho nhỏ.
Lư Kỳ Kỳ lại biểu thị: "Kỳ thật còn tốt, trước đó ta đi quán bar Nam Thị chơi, những người có tiền đó một đêm uống hết mười vạn đồng rượu."
Thôi Vũ âm dương quái khí: "Tỷ, thượng lưu."
Lư Kỳ Kỳ hỏi lại: "Các ngươi đã đến những chỗ thượng lưu nào chưa?"
Nàng dẫn theo cảm giác ưu việt cực mạnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận