Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1489 - Tuổi thơ năng lực đặc dị (3)



Chương 1489 - Tuổi thơ năng lực đặc dị (3)




Thẩm Thanh Nga: "?"
Giang Á Nam: "Chuyện gì xảy ra?"
Liễu Truyền Đạo thao tác sai, tranh thủ thời gian tiến hành rời nhóm, hoả tốc giải tán.
Hắn làm được, nhưng Wechat rời nhóm thì nhóm vẫn còn đó, trong nhóm ngoại trừ Liễu Truyền Đạo, những nữ hài khác vẫn còn ở đó.
Mấy người còn lại đưa mắt nhìn nhau, Đổng Giai Di lớp một hậu tri hậu giác nói: "Hắn muốn mời chúng ta xem phim sao?"
Thẩm Thanh Nga: "Hẳn là."
Đổng Giai Di: "Vậy sao hắn lại rời nhóm?"
Dương Thánh: "Có thể là chỉ muốn mời một trong số chúng ta."
Nàng trở tay gửi ảnh chụp màn hình cho Vương Long Long.
Vương Long Long thích thu thập chuyện lý thú trong Tứ Trung, hắn trở tay biên tập, sau đó che tên, gửi lên Post Bar, tiêu đề là: "Người nào đó trong Tứ Trung muốn làm cặn bã nam, kết quả làm thành thiểu năng."
Sau đó còn chia sẻ bài post này vào trong nhóm lớp, bị Lư Kỳ Kỳ hung hăng châm chọc.
Liễu Truyền Đạo nhìn đám nữ sinh trong nhóm lớp hung hăng mắng nam sinh này, hắn tức giận đến nắm chặt nắm đấm.
Chỉ chốc lát sau, Đoạn Thế Cương gửi tin nhắn tới: "Đạo Tử, xảy ra chuyện gì?"
Trước đó Liễu Truyền Đạo gửi tin nhắn thông báo hắn sẽ đi xem phim với Thương Thải Vi vào trong nhóm nhỏ, tuy lần trước mai phục bị phục kích, hắn từ bỏ Đoạn Thế Cương, nhưng Đoạn Thế Cương không có trở mặt với hắn.
Dù sao nếu như trở mặt với Liễu Truyền Đạo, Đoạn Thế Cương sẽ không có bạn trong lớp 8, sau này ngay cả người để khoác lác ccug không có, xấu hổ a!
Nhưng mà sẽ không thổ lộ tâm tình với Liễu Truyền Đạo.
Liễu Truyền Đạo thấy có người hỏi, hắn lập tức chụp một tấm hình trong rạp chiếu phim: "Ha ha, đến rạp chiếu phim rồi!"
Đoạn Thế Cương: "Trâu a, ngươi đúng là hẹn được muội tử."
"Này, ngươi không nhìn xem ca thực lực gì." Liễu Truyền Đạo cưỡng chế khoe khoang.
Đoạn Thế Cương: "Đúng rồi, ngươi có xem bài post trong nhóm không? Vui chết ta rồi, cái tên thiểu năng đó quá hài hước."
"Hắn hẹn muội tử xem phim như vậy thật không hợp thói thường a, so sánh một hồi, vẫn là Đạo ca ngươi thủ đoạn mạnh mẽ a!"
Liễu Truyền Đạo: "Ha ha ha, đúng thế."
Đoạn Thế Cương đột nhiên hỏi: "A, sao màu ảnh chân dung bị che đó lại giống ngươi như vậy?"
...
Đêm đã khuya.
Bên ngoài có chút lạnh, Tiết Nguyên Đồng chuyển di trận địa, đến phòng Khương Ninh chơi game.
Tiết Sở Sở vốn định học tập, sau đó bị Đồng Đồng lấy lý do một tuần chỉ có một ngày nghỉ duy nhất đưa đến phòng Khương Ninh, chơi đùa với nàng.
Cho đến mười hai giờ khuya, Tiết Sở Sở định rời đi, nàng nhìn đêm đen nhánh bên ngoài, nói với Đồng Đồng: "Cùng về nhà không?"
Tiết Nguyên Đồng trầm mê trò chơi, nghe vậy, nàng nâng cái đầu nhỏ lên: "Chờ ta ngủ thiếp đi, ngày mai vừa tỉnh dậy thì sẽ xuất hiện ở trên giường nhà ta."
Tiết Sở Sở biểu cảm hơi có mê hoặc.
"Ngươi cẩn thận nghĩ một hồi, khi còn bé có phải như vậy hay không?" Tiết Nguyên Đồng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
Đúng là như vậy, khi còn nhỏ, cho dù Tiết Sở Sở ngủ ở nơi nào thì mụ mụ đều sẽ ôm nàng đến giường, đắp kín mền.
Nhưng bây giờ, nàng đã lớn nha.
Nàng nhìn về phía Đồng Đồng, thấy nàng vẫn ì ở chỗ này.
Tiết Sở Sở lại quan sát Đồng Đồng một chút, lại nhìn Khương Ninh một chút, nàng đã hiểu thứ gì.
“Chẳng lẽ hắn. . .”
Tiết Sở Sở dần dần để lộ chân tướng, một tràng cảnh hiện lên ở trong óc nàng, không để cho nàng dám nghĩ tiếp nữa.
“Bọn họ không khỏi quá. . .”
Nàng lại đối mặt Khương Ninh, ánh mắt khiếp đảm chớp động: "Hiện tại lại không thể, ta muốn về nhà."
Khương Ninh nói: "Ngươi có thể, chỉ cần ngươi muốn học."
Vũ Châu, công ty Trường Thanh Dịch.
Hôm nay chủ nhật, ngày nghỉ, cao ốc Trường Thanh Dịch nhân viên ít hơn so với thường ngày rất nhiều.
Bãi đậu xe dưới đất, một cỗ Mercedes-Benz C màu xám bạc vạch ra đường cong trôi chảy, dừng ở chỗ đậu, ngay sau đó cửa xe mở ra, một nam nhân trẻ tuổi mặc quần áo thoải mái đi xuống.
Hắn dung mạo có chút anh tuấn, thân hình thẳng tắp, toàn thân lộ ra khí chất trầm ổn, nhưng lại hỗn tạp khí tức phóng đãng không bị trói buộc, khiến cho người nhìn là biết là một vị thanh niên tài tuấn.
Thực tế đúng là như thế, Giản tổ trưởng ba mươi tuổi đã trở thành tổ trưởng bộ tài nguyên nhân lực công ty Trường Thanh Dịch, lương một năm đạt tới năm mươi vạn, những phúc lợi khác nhiều vô số kể, phép năm thậm chí có thể đạt tới một trăm bốn mươi lăm ngày.
Thủ hạ hắn có mấy tên chuyên viên, những chuyên viên đó phụ trách thông báo tuyển dụng nhân viên nội bộ công ty, huấn luyện, chuyển cương vị, phân tích số liệu và một loạt nhiệm vụ.
Giản tổ trưởng thân là tổ trưởng, quyền lực của hắn càng thêm rộng rãi, thậm chí dính đến phương diện chiến lược, tỷ như căn cứ động thái mới nhất trong ngành nghề, vì phát triển công ty mà điều chỉnh và ưu hóa sách lược quản lý tài nguyên nhân lực.
Hôm nay hắn không đi làm, tới công ty chỉ vì một chuyện khác.
"Giản tổ trưởng, cảm ơn ngươi đưa ta đi làm." Nữ nhân ngực lớn vừa mị nhãn.
Giản tổ trưởng nghĩ đến thiếu nữ nhà trệt tối hôm qua, lại so sánh với nữ nhân lớn tuổi trước mắt này, không khỏi cảm thấy mất hứng.
"Ừm." Giản tổ trưởng không mặn không nhạt lên tiếng, đi đến cửa thang máy bên tay phải.
Để lại nữ nhân ngực lớn đứng tại chỗ, trong lòng oán thầm, nàng biết Giản tổ trưởng ngạo khí, đối phương không nể mặt mũi rất nhiều nữ nhân tốt trong công ty, rất nhiều người suy đoán có thể Giản tổ trưởng coi trọng Thiệu tổng.
Nữ nhân ngực lớn khinh thường: “Thiệu tổng là nhân vật trên trời, là một tiểu tổ trưởng như ngươi có thể vọng tưởng sao?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận