Trùng Sinh Thường Ngày Tu Tiên

Chương 1488 - Tuổi thơ năng lực đặc dị (2)



Chương 1488 - Tuổi thơ năng lực đặc dị (2)




Nàng còn muốn mở miệng, Giản tổ trưởng lại xuất hiện ở đây, hắn giơ chén rượu, bất động thanh sắc quét mắt nhìn Tiết Sở Sở, nữ hài như thế này, khi hắn vừa đến nơi đây thì đã chú ý tới, chỉ là ẩn mà không phát thôi.
Hắn thấy bầu không khí không đúng, trong lòng cũng biết rõ nguyên nhân, quay qua nhìn Tất Duyệt hỏi: "Thế nào?"
Tất Duyệt trở mặt, lập tức thay đổi gương mặt khác, nàng nặn ra một nụ cười, nói: "Ai, không có việc gì, vừa rồi ta nói chuyện phiếm với các nàng, hàng xóm hàng xóm."
"Tiết Nguyên Đồng, ngươi nói có đúng hay không?" Tất Duyệt ra hiệu cho nàng.
Nếu như Khương Ninh ở bên người, chắc chắn Tiết Nguyên Đồng sẽ làm cho nàng biết cái gì gọi là dẫm lên tấm thép, nhưng bây giờ không có ở đây, vậy chỉ có thể là dẫm lên bông.
Tiết Nguyên Đồng không có lên tiếng.
Giản tổ trưởng thấy thế, hắn bưng ly rượu lên, phong độ nhẹ nhàng nói: "Vị đồng nghiệp này của ta tính cách xúc động, vừa rồi nếu có mạo phạm, các ngươi chớ để ở trong lòng."
"Đến, mời các ngươi một ly." Giản tổ trưởng giọng nói tràn đầy từ tính, nói tới nói lui, mang tới cho người ta một cảm giác như mộc xuân phong, lại thêm diện mạo suất khí, gần như thông sát nữ nhân.
Hắn nhìn qua Tiết Sở Sở, đồng thời nháy mắt ra hiệu cho nữ nhân ngực lớn bên cạnh.
Nữ nhân ngực lớn lập tức rót một ly bia cho Tiết Sở Sở.
Giản tổ trưởng ra hiệu Tiết Sở Sở nâng ly, chỉ cần uống ly rượu này, hắn có thể nhờ vào đó nói chuyện vài câu với tiểu cô nương, một đoạn quan hệ không phải là bắt đầu như thế sao?
Tiết Sở Sở tay không nhúc nhích.
Nữ nhân ngực lớn ở bên cạnh khuyên: "Muội muội, cho chút thể diện?"
Tiết Sở Sở chỉ cảm thấy kỳ quái, hắn ai nha?
Thủ đoạn xuân phong hóa vũ của Giản tổ trưởng không có hiệu quả, hắn không có mời nữa mà cười cười nói: "Không sao, uống rượu không tốt."
Nói xong, uống một hơi cạn sạch.
Lúc này, tiếng xe điện xuất hiện ở nhà trệt phía tây, Tiết Nguyên Đồng nghe thấy động tĩnh, lập tức quay đầu, chỉ thấy đèn LED xe điện chớp lóe.
Tiết Nguyên Đồng như gặp chủ tâm cốt, nàng vội vàng nghênh đón, kêu lên: "Khương Ninh, ngươi trở về á!"
Khương Ninh phanh lại, bước xuống xe, xoa xoa tóc Đồng Đồng trước, vẫn mềm như tơ lụa, sau đó hắn dẫn Đồng Đồng đi tới cửa, vui mừng nói: "Nha, thật náo nhiệt."
Giản tổ trưởng vốn dị thường bình tĩnh nhưng sau khi thấy rõ khuôn mặt Khương Ninh thì trong lòng của hắn dây slên suy đoán, trên mặt lại bình tĩnh như trước.
Khương Ninh cúi đầu hỏi Đồng Đồng: "Bọn họ là ai?"
Tiết Nguyên Đồng lập tức dũng khí +999, nàng cáo trạng: "Ta cũng không biết bọn họ là ai, ta chỉ biết là hắn muốn mời rượu ta và Sở Sở."
Khương Ninh tầm mắt rộng hơn Đồng Đồng nhiều lắm, vừa nhìn thấy nam nhân này, lại ngó ngó Sở Sở, đại khái hiểu được tình huống như thế nào.
Hắn thầm nghĩ: “Sở Sở đúng là. . .”
Sở Sở giống như có cảm giác, gương mặt thanh lãnh của nàng lộ ra vẻ vô tội.
"Không phải là thích uống rượu sao? Ta uống với ngươi." Khương Ninh nâng ly bia trước mặt Sở Sở lên.
Giản tổ trưởng vừa nhìn thấy cảnh này, lông mày chau lên, dùng giọng điệu nhàn nhạt nói: "Ngươi không có tư cách mời rượu ta."
Sau khi nói xong, hắn làm bộ rời đi.
Khương Ninh thuận tay nâng cốc đổ xuống đất, nói: "Coi như ta mời ngươi."
Động tĩnh rất lớn, Giản tổ trưởng vốn bình tĩnh giờ mặt có chút vặn vẹo.
Nâng cốc đổ xuống đất, tương đương với mời rượu người chết.
Suy cho cùng hàm dưỡng hắn vẫn đủ, chỉ nhìn Khương Ninh một chút, sau đó quay người rời đi.
Tất Duyệt vội vàng đuổi theo, thấp giọng nói: "Tiểu tử đó là khách trọ bên này, nhưng mà trước đó ta nghe nói cha mẹ của hắn hình như là nhân viên Trường Thanh Dịch."
Giản tổ trưởng: "À."
Tất Duyệt: "Về phần hai tiểu nha đầu, mẹ các nàng làm việc trong Trường Thanh Dịch, hình như là phụ trách bếp sau."
Rốt cuộc Giản tổ trưởng cũng lộ ra ý cười: "Ta biết, ngươi làm không tệ."
...
Cổng khôi phục bình tĩnh.
Tiết Nguyên Đồng nhỏ giọng nói: "Sở Sở, ngươi lại gây tai hoạ!"
Tiết Sở Sở á khẩu không trả lời được, đây cũng không phải là lỗi của nàng, nhưng nàng lại không biết phản bác như thế nào, nàng lặng lẽ nhìn Khương Ninh, nhưng lại vừa khéo đối mặt với ánh mắt của hắn.
Khương Ninh: "Không sao, có ta ở đây."
Cô gái xinh đẹp nhà cùng khổ, thật ra thì vận mệnh chưa chắc sẽ tốt, nhất là ở nông thôn, trên đường các nàng trưởng thành sẽ đụng phải vô số dụ hoặc và đủ loại ác ý.
Mà dung mạo Đinh Xu Ngôn không kém hơn Sở Sở, nhưng vẫn không người trêu chọc, thậm chí Tứ Trung lớn như vậy, ngay cả một lời đồn ác ý về nàng cũng không có.
Khương Ninh tự hỏi, với thủ đoạn của hắn, bảo hộ Tiết Sở Sở vẫn không có vấn đề.
...
Phim sắp chiếu.
Liễu Truyền Đạo ngồi trong đại sảnh, Thôi Vũ không ngừng @ hắn trong nhóm nhỏ, hỏi bạn học nữ hắn hẹn có tới hay không, khiến cho hắn vô cùng phiền.
Trước kia, Liễu Truyền Đạo cảm thấy hắn xem như ác nhân, hôm nay so sánh với Thôi Vũ hắn mới biết được cái gì gọi là ác nhân.
“Người này sao có thể sống đến lớn như vậy?” Liễu Truyền Đạo không hiểu.
Liễu Truyền Đạo phiền chết, hết lần này tới lần khác hắn lại không thể làm gì, hắn chuẩn bị thề sống chết đánh cược một lần, sử dụng chung cực bí kỹ, tiến hành gửi hàng loạt cho các muội tử.
Hắn mời mấy muội tử xinh đẹp, nhấn gửi hàng loạt, kết quả không cẩn thận lại tạo nhóm, bên trong xuất hiện một tin nhắn: "Có người muốn xem phim không, hôm nay ca mời khách."



Bạn cần đăng nhập để bình luận