Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên

Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên - Chương 94: Ai là hắn bạn gái (length: 8735)

Từ hôm nay trở đi, Tưởng Thiến thỉnh thoảng bắt đầu sẽ xuất hiện một chút vấn đề kỳ quái.
Chỉ là tần suất hỏi thăm không nhiều như con hồ ly nào đó trước đây, vị nhị tiểu thư này sẽ chỉ bất thình lình hỏi một câu có liên quan đến thói quen sinh hoạt của Lâm Chính Nhiên, tỷ như khi lão sư để các bạn cùng bàn thảo luận một vài đề mục, Tưởng Thiến mới đem vấn đề của mình đặt ra.
Như vậy, Lâm Chính Nhiên cũng sẽ không ghét phiền khi trả lời.
"Lớp trưởng, ngươi học dương cầm mấy năm?" Cầm sách toán, Tưởng Thiến nghiêm trang hỏi.
Lâm Chính Nhiên thuận miệng nói: "Thật ra không hề học chuyên nghiệp, chỉ là trước đây ngẫu nhiên nhìn người khác chơi đàn dương cầm nên thuận tay học được một đoạn thời gian, dù sao trong nhà ta cũng không có đàn dương cầm để luyện tập."
Tưởng Thiến tỏ vẻ u ám, nếu như là người khác nói lời này, chưa chắc nàng đã tin, nhưng câu trả lời tùy ý của Lâm Chính Nhiên lại khiến Tưởng Thiến cảm thấy chân thật và có chút bất mãn, nhất là khi nàng đã thấy được thực lực của Lâm Chính Nhiên.
Mà loại u ám này một lát sau lại chuyển hóa thành ngượng ngùng, Lâm Chính Nhiên hỏi: "Sao thế?"
Nàng đỏ mặt quay đầu đi chỗ khác: "Không có gì, tùy tiện hỏi một chút."
Nàng càng thêm cảm khái, chàng trai ngồi bên cạnh mình rốt cuộc là một thiên tài cường đại đến mức nào, mạnh mẽ đến độ liên tiếp mấy ngày, nàng không những không giảm bớt sự hiếu kỳ với Lâm Chính Nhiên, mà ngược lại ngày càng nồng đậm.
Tim đập rộn lên.
Những cảnh tượng thẹn thùng này đều bị Phương Mộng phía sau phòng học nhìn thấy rõ, ngơ ngác nhìn Tưởng Thiến: "Thiến Thiến..."
Phương Mộng bỗng nhiên mím chặt môi, ánh mắt kiên định, nàng biết rõ tiếp tục như vậy sớm muộn sẽ xảy ra chuyện! Nàng cảm thấy mình là trợ lý, lại là bạn thân của Tưởng Thiến, phải làm gì đó! Phải giúp đỡ nàng!
Thế là nàng nắm chặt nắm đấm, nhất định phải tìm ra khuyết điểm của người đàn ông này!
Đúng lúc này, tiếng chuông tan học vang lên, ở cửa lớp có một cô gái buộc tóc đuôi ngựa trông rất thanh thuần đi ngang qua lớp 1, đó không ai khác chính là bóng dáng của Tiểu Hà Tình.
Tiểu Hà Tình đi ngang qua lớp 1 thì nhìn vào trong phòng học, thấy Lâm Chính Nhiên đang ngồi cùng bàn với Tưởng Thiến, mà hai người còn đang nói chuyện, nàng ăn giấm cắn môi.
Thầm nghĩ, sao lại thành ngồi cùng bàn rồi... Sao càng ngày càng gần vậy.
Từ từ đi về phía nhà vệ sinh nữ.
Một màn này bị Phương Mộng nhìn thấy toàn bộ.
Bởi vì trước đó, tại buổi huấn luyện quân sự và tiệc tối tân sinh, Lâm Chính Nhiên đều đã thể hiện tài năng, nên thu hút vô số các cô nàng mê muội tìm đến Lâm Chính Nhiên bắt chuyện.
Lúc đầu, Phương Mộng cũng không để ý, bởi vì mỗi khi khai giảng, Thiến Thiến của cô cũng có rất nhiều nam sinh tìm đến làm quen, chỉ là Thiến Thiến cao lãnh sẽ không thèm nói chuyện với bất cứ người nào mà nàng không có hứng thú.
Nhưng cô gái buộc tóc đuôi ngựa này... Nàng trước đó đã thấy một lần Lâm Chính Nhiên nói chuyện với cô ta, mà còn rất lâu.
Nàng biết rõ Lâm Chính Nhiên giống như Thiến Thiến, căn bản rất ít khi phản ứng với các phái nữ, nếu hắn chịu nói chuyện với cô gái này, chắc chắn có nghĩa quan hệ giữa hai người rất đặc biệt.
Vì đã điều tra chính diện không có kết quả, trước tiên nên xuống tay từ người này thì hơn.
Phương Mộng lại liếc nhìn Thiến Thiến đang đỏ mặt, đợi chuông tan học vang lên, nàng trực tiếp rời khỏi lớp 1, đi đến cửa nhà vệ sinh nữ.
Để chờ đối phương.
Hà Tình đi vệ sinh xong, kéo quần lên, ngoài ý muốn nghe được ở ô bên cạnh có mấy nữ sinh đang tán gẫu.
"Đúng rồi, cậu xem gần đây có bộ phim nào hot không? Dạo này rất nhiều đấy."
"Phim gì thế?"
"Chính là cái bộ mà có cái kết thúc mở ấy, loại phim đó, dạo gần đây chẳng phải đang rất hot sao? Nghe nói trong trường mình cũng có không ít nữ sinh như thế."
"Thật hay giả thế? Ai với ai?"
"Tớ không rõ lắm, chỉ là nghe nói vậy thôi, nói cho cậu nghe nhé, tớ mới đọc được một bộ tiểu thuyết, trong đó nữ chính ban đầu là kết bạn với...sau đó..."
Lúc đầu, Tiểu Hà Tình nghe còn mơ hồ, không biết "cái kết thúc mở" là có ý gì, cho đến khi nghe được đối phương miêu tả tỉ mỉ, nàng bỗng nhiên đỏ mặt và cảm thấy xấu hổ.
Nữ sinh với nữ sinh... Trên thế giới lại có chuyện như vậy sao?
Thật là trái với tự nhiên, cảm giác không giống như chuyện người bình thường có thể làm được.
Nàng bịt tai không muốn nghe nữa, vội đi ra ngoài rửa tay, vừa ra cửa liền thấy một cô gái buộc tóc đuôi ngựa đang nhìn chằm chằm mình.
Tiểu Hà Tình cúi đầu muốn đi qua, mặc dù nàng đã bớt sợ người lạ hơn nhiều nhờ có sự giúp đỡ của Lâm Chính Nhiên, so với hồi còn bé thì đã tốt hơn, nhưng hễ có người lạ nhìn chằm chằm nàng như vậy thì nàng vẫn sẽ thấy căng thẳng, thậm chí nếu đối phương muốn mạo phạm nàng, nàng còn muốn quật ngã đối phương.
Ai ngờ, Phương Mộng lại tiến thẳng tới:
"Bạn học, mình tên là Phương Mộng, là học sinh lớp 1, mình có thể làm quen với cậu không?"
Tiểu Hà Tình hoảng hốt ngẩng đầu: "Làm...làm quen với mình?"
Phương Mộng rất chân thành nhìn đối phương, quan sát: "Chỉ là muốn kết bạn với cậu, muốn nói chuyện."
"Kết bạn...nói chuyện?"
Tiểu Hà Tình đột nhiên nhớ tới những chuyện vừa nghe được trong toilet, vội vàng đỏ mặt xua tay, thầm nghĩ người này không lẽ là cái thứ "kết mở" gì đó:
"Không không không! Kết bạn thì thôi đi, tớ còn có việc phải đi trước...xin lỗi nhé, tớ có bạn trai rồi."
Nói xong nàng như chạy trốn.
Phương Mộng thầm nghĩ, sao cô gái này lại cảnh giác như vậy, mà còn bảo là có người yêu thích? Nàng vừa rồi cũng nghe thấy hai nữ sinh kia vẫn đang thảo luận chuyện kết mở.
Phương Mộng mặt cũng đỏ lên, nhanh chóng tiến lên túm lấy cánh tay Tiểu Hà Tình, giải thích:
"Khoan đã! Mình không có ý đó, mình chỉ là muốn hỏi cậu chuyện liên quan đến Lâm Chính Nhiên thôi! Về giới tính của mình thì không có vấn đề gì đâu!"
Thật thẳng thắn.
Tiểu Hà Tình lúc đó còn tưởng rằng nàng muốn bạo lực với mình, thần kinh cảnh giác khiến nàng theo bản năng nắm lấy cổ tay đối phương, nếu đối phương định làm gì, nàng có thể không kiềm chế được mà quật ngã đối phương xuống đất.
Kết quả, khi nắm chặt cổ tay đối phương, cả Tiểu Hà Tình và Phương Mộng đều chấn kinh.
Tiểu Hà Tình ngạc nhiên, cô gái này là người luyện võ sao? Huấn luyện viên từng nói chỉ cần nắm cánh tay những cô gái luyện võ sẽ biết ngay, cánh tay thoạt nhìn thì mảnh mai nhưng khi nắm chặt lại có lực mạnh hơn các cô gái bình thường.
Phương Mộng cũng nhìn động tác của đối phương, thầm nghĩ đây không phải là thế vật sao? Chỉ cần mình tiếp tục hành động gì, chắc chắn cô ta sẽ quật ngã mình xuống đất.
Hai người đều cảnh giác nhìn chằm chằm đối phương, rồi chậm rãi buông tay.
Lúc này Tiểu Hà Tình mới đột nhiên giật mình, kịp phản ứng: "Vừa nãy cậu nói gì? Lâm Chính Nhiên?"
Phương Mộng cũng giật mình: "Khoan, cậu nói cậu có bạn trai rồi? Là ai? Lâm Chính Nhiên sao?!"
Tiểu Hà Tình thành thật gật đầu: "Đúng vậy, bạn trai tớ là Lâm Chính Nhiên mà."
"Hả?" Phương Mộng ngây người: "Lâm Chính Nhiên có bạn gái rồi?"
Khoan đã... vậy chẳng phải Thiến Thiến thành kẻ thứ ba phá hoại tình cảm của người khác sao? Không! Tính cách của Thiến Thiến, nếu biết hắn đã có bạn gái, chắc chắn sẽ không đỏ mặt, dù sao mình chỉ là không muốn Thiến Thiến vì sự tò mò mà tự làm mình tổn thương thôi.
Phương Mộng bỗng nhiên mừng rỡ: "Cảm ơn cậu! Hẹn gặp lại nhé!"
Tiểu Hà Tình khó hiểu kêu một tiếng, nhưng ngay lập tức cũng hiểu ra: "Đây cũng là một cô gái thích Lâm Chính Nhiên mà... Dù sao nàng vừa nói mình về giới tính thì không có vấn đề, mà lại là lớp 1, cùng lớp với Lâm Chính Nhiên."
Tiểu Hà Tình hờn dỗi, hai tay chắp lại: "Lên cao trung, nhiều nữ sinh xinh đẹp thích hắn thật đấy...Thật không vui vẻ..."
Tiểu Hà Tình từ từ quay về lớp, nhưng nàng không thấy, Giang Tuyết Lỵ vừa hay cũng ra khỏi lớp học.
Cũng vừa đúng lúc nghe thấy Tiểu Hà Tình nói, ngơ ngác đứng đó.
"Hà Tình vừa mới nói cái gì, Chính Nhiên là bạn trai của nàng ấy sao?.."
Bạn cần đăng nhập để bình luận