Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên

Ta Tại Nhà Trẻ Giả Vờ Tu Tiên - Chương 50: Mộng tưởng (length: 8756)

Ngày thứ ba trước đó, Hàn Văn Văn bị đồng hồ báo thức đánh thức.
Mở to mắt, cầm cái nhiệt kế trên bàn lắc lắc rồi đặt dưới nách, liền từ trên giường đứng lên đi vào nhà vệ sinh.
Đánh răng rửa mặt xong, xem nhiệt kế chỉ ba mươi bảy độ năm, chuyển biến tốt rõ rệt.
Dù là đối với chuyện này, tiểu hồ ly tiếp xúc rất sâu cũng chỉ là vừa mới chớm nở tình cảm thôi, không có cô gái nào muốn phơi bày mặt xấu của mình ra trước người mình thích.
Chỉ vì bệnh nên không gội đầu trang điểm được, nàng chỉ có thể làm điệu ở những chỗ khác, cố gắng khiến mình trông đẹp hơn chút.
Ví dụ như mở thỏi son dưỡng, dùng ngón út nhẹ nhàng xoa mấy lần, rồi một chút một chút tô lên môi.
Làm như vậy có lợi là có thể cẩn thận hơn, không dễ bị người khác nhận ra, hơn nữa còn hiệu quả nữa.
Lại ví dụ như dùng lược thấm chút nước, chải tóc sơ qua, rồi dùng sữa rửa mặt khiến da trông mềm mại hơn.
Làm xong những việc nhỏ gần như vô ích này, lúc này mới nằm xuống giường lẩm bẩm: "Chắc hắn cũng sắp đến rồi, nói là sáng nay sẽ tới."
Quả nhiên không lâu sau, Lâm Chính Nhiên dùng chìa khóa mở cửa, cái chìa khóa dự phòng này là Hàn Văn Văn đưa cho hắn, lý do cô bé là vì hắn có chìa khóa thì sẽ đỡ tốn công cô đi mở cửa cho Lâm Chính Nhiên.
Đương nhiên lý do này hơi khiên cưỡng.
"Tỉnh rồi?" Lâm Chính Nhiên mang đồ ăn sáng vào phòng, thấy Hàn Văn Văn đang nằm trên giường nhìn mình.
Hàn Văn Văn cong môi cười, trong lòng mãn nguyện: "Ừm, mới tỉnh thôi, buổi sáng cậu mua gì thế? Tớ muốn ăn bánh tiêu."
"Cậu hôm trước có nói muốn ăn gì đâu, tớ tiện đường mua thôi, chịu khó ăn chút đi."
Hàn Văn Văn mím môi hỏi: "Vậy cậu mua cái gì?"
"Bánh quẩy."
Hàn Văn Văn ngẩn người nhìn hắn, nghĩ thầm đúng là chân mệnh thiên tử, thật thần kỳ.
Lâm Chính Nhiên ngồi xuống bên giường, thấy sắc mặt nàng trông khá ổn, môi cũng không hề khô: "Hai ngày nay thấy thế nào? Buổi sáng đo nhiệt độ chưa?"
"Ngoài việc ban đêm hơi khó ngủ, trong đầu cứ nghĩ linh tinh, thì mọi thứ đều ổn, sáng nay đo nhiệt độ là ba mươi bảy độ năm."
"Vẫn được, cậu còn đang nghĩ chuyện kiếm tiền à? Nếu hôm nay cậu thấy khỏe, thì chúng ta có thể nhân tiện bàn về chuyện cậu định làm gì trong tương lai."
Hàn Văn Văn không trả lời ngay, nàng biết hai ngày nay mình chẳng nghĩ gì đến chuyện kiếm tiền cả, vì mỗi khi ngủ thì toàn mơ thấy người trước mắt.
Mãi một lúc sau mới chậm nửa nhịp nói: "Bàn về chuyện sau này tớ định làm gì ư? Ý gì thế? Chẳng phải tớ đi theo cậu sao?"
Lâm Chính Nhiên há to miệng cắn bánh quẩy, Hàn Văn Văn cũng chậm rãi ngồi dậy.
Lâm Chính Nhiên nói: "Là đi theo tớ làm, nhưng đã có Giang Tuyết Lỵ với Hà Tình làm ví dụ rồi, chắc cậu cũng hiểu, tớ sẽ không ép cậu làm những gì cậu không thích đâu, cậu nói xem muốn làm công việc gì trước đi, rồi sau này tớ sẽ giúp cậu đi trên con đường đó ngày càng tốt hơn."
Hàn Văn Văn nghe xong thấy hoang mang, việc này không giống như những gì cô nghĩ, nàng vốn tưởng mọi chuyện sẽ là theo kiểu Lâm Chính Nhiên bày quầy bán, còn mình đi làm phụ tá.
Cô dựa vào giường, nghiêng đầu bật cười: "Lâm Chính Nhiên lợi hại vậy à? Ý là muốn tớ làm gì cũng được hết hả? Cũng đều có thể giúp tớ kiếm tiền?"
"Ừm, thế nên tớ vẫn luôn rất ngưỡng mộ những người như các cậu, có người bạn lợi hại như tớ."
Hàn Văn Văn bị hắn chọc cười, cô ôm gối trên giường rồi nghĩ một lát: "Vậy thì tớ phải suy nghĩ kỹ, bị Lâm Chính Nhiên cậu nói vậy, tớ thấy trước kia mình thật sự không hề nghĩ đến chuyện này, vì tớ biết kiếm tiền rất khó, mà đa số người chẳng có quyền lựa chọn."
Lâm Chính Nhiên cùng cô dựa vào giường, vai hai người sát gần nhau.
"Để tớ hỏi một câu khác dễ hơn nhé, cậu có ước mơ gì không? Hoặc là món đồ cậu muốn có nhất là gì?"
"Ước mơ?" Hàn Văn Văn nhớ lại tất cả mọi chuyện xảy ra từ nhỏ đến lớn, trong phút chốc không biết mở lời thế nào: "Thật ra thì cũng có." Cô nhìn chằm chằm Lâm Chính Nhiên, vô cùng chân thành:
"Tớ luôn muốn một ngôi nhà thật sự thuộc về mình, sau đó cả đời ở bên người tớ thích, tốt nhất là sinh cho hắn vài tiểu hồ ly."
Động tác ăn bánh quẩy của Lâm Chính Nhiên chậm lại.
"Hả?"
Hàn Văn Văn tiếp tục cười: "Nhưng đó là ý nghĩ hồi bé thôi, từ tiểu học thì tớ không nghĩ thế nữa rồi, vì tớ biết tớ chẳng có ai mình thích cả, nhưng giờ bị Lâm Chính Nhiên hỏi thế, tớ lại thấy giấc mơ của mình vẫn là vậy."
Vì trong năm nay Hàn Văn Văn mới nhận ra thì ra cô cũng biết thích một ai đó.
Lâm Chính Nhiên nhìn cô, chậm rãi nói: "Vậy... Chuyện này có liên quan gì tới câu hỏi của tớ vậy? Cái này thì liên quan gì tới công việc?"
Hàn Văn Văn nhìn người nào đó không hiểu phong tình.
Khẽ ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, tay nâng mặt vẻ suy tư:
"Công việc... Tớ muốn làm loại công việc không cần ra khỏi nhà mà vẫn kiếm được tiền ấy, dù sao Lâm Chính Nhiên nói có thể tùy ý nghĩ mà, vậy tớ muốn mỗi ngày chơi game thôi mà vẫn kiếm được tiền ấy!"
"Ước mơ của cậu... Thật là to lớn." Hắn châm chọc.
"Không được à? Chủ yếu là Lâm Chính Nhiên cậu đừng nhìn tớ hướng ngoại vậy chứ thực ra tớ rất thích ở nhà." Cô vừa nói vừa nghịch ngón tay: "Tớ thích đọc truyện chơi game xem phim, nên tớ mới luôn nói là mình chẳng có tài cán gì."
Lâm Chính Nhiên hỏi cô có giấy bút không, Hàn Văn Văn lấy túi sách rồi đưa giấy bút cho hắn.
Lâm Chính Nhiên viết rất nhiều thứ lên trên, Hàn Văn Văn thấy toàn là các loại công việc.
Lâm Chính Nhiên: "Thực ra tớ cũng đoán được, cậu tình nguyện tìm nhiều công việc online như vậy, hết đi cày thuê game lại viết tiểu thuyết đồng nhân, còn làm video hướng dẫn nữa, nhưng dù vậy cũng không làm việc kiểu buôn bán trực tiếp gì, tớ có thể đoán được đại khái cậu thích kiểu công việc nào."
Hắn đưa tờ giấy mình vừa viết cho cô: "Tớ viết mấy loại công việc có thể kiếm tiền trên mạng, cậu xem có cái nào hợp ý không."
Hàn Văn Văn nhìn qua một lượt, gần như theo bản năng ngón tay đã chỉ vào một chỗ: "Nếu chỉ nói thích thôi thì tớ thích cái này, chỉ là trước kia tớ cũng làm rồi nhưng không kiếm được tiền nên bỏ."
Lâm Chính Nhiên thấy cô chỉ vào công việc: "Streamer game? Quả thực là làm việc ở nhà vừa chơi game vừa kiếm được tiền rồi."
Lâm Chính Nhiên suy nghĩ kỹ càng:
"Cậu đừng nói, cái này có lẽ rất hợp với cậu đấy, dù sao cậu vừa không thích ra ngoài lại còn thích chơi game, hơn nữa làm stream thì cả nhan sắc lẫn giọng nói đều tuyệt đối đủ tiêu chuẩn."
Hắn đề nghị: "Lúc đầu chúng ta có thể làm các video lồng tiếng trước, đợi khi nào có lượng người xem ổn định thì chúng ta sẽ stream."
Hàn Văn Văn nhìn hắn: "Nhưng kỹ thuật chơi game của tớ cực kỳ gà, tớ stream mấy ngày thấy cái gì ở lĩnh vực game cũng vô dụng, vẫn cần phải có kỹ thuật mới được, chứ không thì người ta xem một hồi sẽ chửi."
Lâm Chính Nhiên đứng lên: "Cái đó không khó, tớ dạy cậu chơi game là được, tiện thể thư phòng nhà tớ có máy tính, sáng nay cậu ngủ một giấc rồi chiều tớ đưa cậu đến nhà tớ, chúng ta luyện tập trước."
Hàn Văn Văn thầm nghĩ đến nhà hắn... Nàng giả bộ như không hề khẩn trương: "Lâm Chính Nhiên nghiêm túc quá vậy, mà cái này chẳng qua chỉ là tớ chọn bừa thôi, liệu có kiếm được tiền không? Bây giờ tiền trong tay tớ không nhiều lắm."
"Giống như cậu nói đó, mình cậu thì có thể không được, nhưng nếu có tớ thì chưa chắc."
Hàn Văn Văn hoảng hốt ngẩng đầu nhìn hắn, ngón tay bỗng nhiên nắm chặt chăn, lại hỏi vấn đề lúc nãy: "Vậy Lâm Chính Nhiên đã lợi hại như vậy rồi, cậu có cảm thấy ước mơ của tớ vừa nói có thể trở thành hiện thực không?"
Lâm Chính Nhiên thấy khó trả lời, đành thở dài: "Dù tớ rất không muốn trả lời vấn đề này, nhưng vì đây là ước mơ của cậu, là bạn bè tốt tớ chỉ chúc cậu sớm ngày được toại nguyện."
Hàn Văn Văn vui vẻ che miệng cười, trông vô cùng hớn hở: "Cảm ơn Lâm Chính Nhiên, nếu quả thật có ngày đó thì tốt quá, đến lúc đó nhất định tớ sẽ cảm ơn Lâm Chính Nhiên tử tế."
Bạn cần đăng nhập để bình luận