Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 98. Như từng gặp qua ở đâu đó (1)



Chương 98. Như từng gặp qua ở đâu đó (1)



“Giữ lại một hơi cho ta, đừng đánh chết!”Nghe được Phong Kỳ hò hét, Giác Hút lại không để ý, hai mắt xoay chuyển ánh sáng, nâng lên cánh tay trắng tinh lấy tốc độ cực nhanh đấm xuống một quyền.Ầm!Mặt đất rung chuyển, sinh vật trận địa hình báo vặn vẹo đầu, ánh sáng xanh thẳm trong mắt dần dần tiêu tán.Phong Kỳ thấy một màn này, biểu tình nháy mắt trở nên khó nói.Hắn vốn định chốt hạ vào thời khắc cuối cùng, không chừng đánh chết sinh vật trận địa có thể giúp hắn đạt được một danh xưng tiền tố hữu dụng.Đáng tiếc hắn không thể giao tiếp với Giác Hút, dưới sự tàn phá bạo lực của nó, sinh vật trận địa chưa chịu được mấy quyền đã tắt thở.[Chậc, trò chơi rác rưởi, hình thức tổ đội lại chẳng chịu cho chia sẻ điểm kinh nghiệm? Thậm chí không thừa cho một ngụm canh.]Phong Kỳ:……Biết lời tự thuật đang phun tào, hắn quay đầu nhìn Giác Hút dùng hai tay hai chân chấm đất ngồi xổm xuống.Lúc này Giác Hút cũng ngẩng đầu nhìn hắn.Bốn mắt nhìn nhau, Giác Hút đột nhiên nhảy lên, dính vào ngực hắn.Phong Kỳ:……[Vũ khí đang nạp điện (âm thanh điện tử)!]Lời tự thuật nhiệt tình biểu diễn, đúng lúc nhảy ra nhắc nhở.Nhìn Giác Hút nhắm mắt ôm mình như bạch tuộc, dây thần kinh banh chặt của hắn mới dần có cảm giác an toàn.Giác Hút tuy không phải đối thủ của Tiểu Hắc, nhưng có nó ở đây, hắn căn bản không sợ sinh vật trận địa bình thường.Hiện giờ trong đầu hắn hiện lên một ý nghĩ, có lẽ, hắn có thể lợi dụng Giác Hút để săn giết sinh vật trận địa, giúp mình đạt được thêm nhiều năng lực từ danh xưng tiền tố.Nghĩ đến đây, hắn lập tức cất bước đến gần tiểu khu bỏ hoang, bắt đầu tìm kiếm sinh vật trận địa có thể săn giết.Tâm thái hắn cũng chuyển biến vào giờ phút này.Lúc trước cần trốn tránh sinh vật trận địa, nhưng hiện tại có vũ khí siêu mạnh, chiến lực hắn tăng cao, chỉ cần không phải Tiểu Hắc, sẽ chẳng phải sợ gì cả.[Chiến lực của ngươi là 1, chiến lực của Giác Hút là 99, cộng lại là 100, ngươi cảm thấy chiến lực ngươi tăng cao? Ngươi cạo luôn da mặt xuống hẵng nói, cái này phải là ôm đùi, chớ liên hệ đến chiến lực bản thân.]Phong Kỳ:……“Câm miệng!”[Dạ rõ!]Dọc theo con đường che kín vết rạn, mọc đầy cỏ dại, ánh mắt hắn dừng lại trên kiến trúc cao ngất nơi xa.Trước khi săn giết sinh vật trận địa, hắn cần xác định vị trí hiện tại của Tiểu Hắc.Nếu không đang săn giết giữa chừng, Tiểu Hắc đuổi tới nơi, vậy sẽ xảy ra chuyện.Giác Hút thân là vũ khí có thể liên tục tái sử dụng, đụng phải Tiểu Hắc chỉ biết biến thành vũ khí dùng một lần.Bò lên kiến trúc cao mười chín tầng, hắn quan sát phía tây.Ánh mắt nhìn quét, hắn phát hiện Tiểu Hắc bọc mình trong sương đen, đang nhanh chóng vọt đến từ nơi xa.Lấy tốc độ hiện tại của Tiểu Hắc, muốn đến chỗ mình, nhiều nhất chỉ mất hơn mười phút.Ý thức được tình huống khẩn cấp, trong đầu Phong Kỳ tức khắc xuất hiện một ý tưởng.Phải tìm đối thủ cho Tiểu Hắc.Nếu hiện tại chạy, lấy tốc độ cặp giò của hắn, khẳng định sẽ bị Tiểu Hắc đuổi theo, không thể trốn nổi.Biện pháp ổn thỏa nhất là tìm đối thủ cho Tiểu Hắc, kéo dài tốc độ nó tới đây.Mấy lần tiến vào mộng cảnh tương lai, hắn phát hiện một chuyện lạ.Sau khi sinh vật trận địa chạm mặt Tiểu Hắc, đều có vẻ rất căm thù Tiểu Hắc, sẽ quyết đoán từ bỏ hắn, ngược lại tấn công Tiểu Hắc.Điểm này hoàn toàn khác với Giác Hút.Lúc ấy hắn trốn trong tiểu khu bỏ hoang, từng bị chó dữ tấn công, đối mặt Giác Hút, chó dữ vẫn muốn tấn công hắn trước.Nhưng nguyên nhân cụ thể là gì, hắn chưa biết được.Đặc tính này của Tiểu Hắc là chuyện tốt cho hắn, nghĩ đến đây, hắn nhìn quét bốn phía, bắt đầu tìm đối thủ cho Tiểu Hắc.Ánh mắt nhìn quét, hắn chú ý tới mặt đông một tầng lầu cách đó không xa, lơ lửng một cặp mắt đỏ máu.Cặp mắt này hắn quá quen thuộc, chiến lực cực kỳ khủng bố.Khủng bố đúng kiểu dùng tâm trí điều khiển vạn vật xung quanh, nếu không phải Tiểu Hắc vừa vặn tìm đến, lúc ấy hắn đã bị đôi mắt màu máu dùng niệm lực bóp nát xương cốt toàn thân mà chết.*Niệm Lực: là kỹ năng sử dụng ý niệm của bản thân. Có thể tạo ra những cánh tay vô hình nâng, cầm đồ vật hoặc dùng trong chiến đấu.“Chính là ngươi!”Chọn được mục tiêu xong, hắn nhanh chóng bò xuống tầng lầu, chạy đến chỗ đôi mắt màu máu.Vòng qua một con phố chất đầy kiến trúc đổ nát, hắn chậm lại bước chân, thăm dò nhìn lại chỗ ngoặt.Phát hiện đôi mắt màu máu đang lơ lửng trên không trung cách đó không xa, xúc tua quanh người bay múa.Trong chờ đợi, thân ảnh Tiểu Hắc cũng hiện lên sau lưng.Nhận thấy thời cơ chín muồi, hắn quyết đoán cất bước chạy đến gần chỗ đôi mắt màu máu. Hết chương 98.



Bạn cần đăng nhập để bình luận