Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 65. Cô bé bí ẩn (2)



Chương 65. Cô bé bí ẩn (2)



Ầm!Một tiếng vang lớn, không khí cũng phải run rẩy, chó dữ bị một sức mạnh kinh khủng nháy mắt dập ngã xuống đất.Mặt đất che kín vết rạn không chịu nổi gánh nặng, ầm ầm sụp xuống, Phong Kỳ cũng lập tức rơi xuống, ngã mạnh xuống tầng mặt đất phía dưới.Trong bụi mù cuồn cuộn, hắn nhìn cô bé đứng trên đất, ánh sáng xoay chuyển trong mắt cô, trợn mắt há mồm.“Cái thứ này mạnh vậy?!”Lúc này chó dữ bị đánh ngã xuống đất gào rống đứng lên, nó lắc lắc đầu, xúc tua phần đuôi đột nhiên đánh ụp đến Phong Kỳ.Phong Kỳ vốn đang thời khắc bảo trì cảnh giác, quyết đoán trước một bước nhảy ra ngoài cửa sổ.Sau khi thân thể rơi xuống đất, cũng mặc kệ phía sau đã xảy ra cái gì, hắn quay đầu chạy thẳng.Rời đi tiểu khu đổ nát, hắn tiếp tục chạy như điên không ngừng.Tuy không thấy được cô bé đánh nhau với chó dữ, nhưng nhìn từ mức độ mặt đất rung chuyển, hai bên hiển nhiên đã bắt đầu chiến đấu kịch liệt.Còn chưa chạy được bao xa, liền nghe thấy một tiếng vang lớn, hắn quay đầu nhìn, chỉ thấy tiểu khu đổ nát ầm ầm sụp xuống, bụi mù cuồn cuộn phóng lên cao.“Quá mạnh!”Hắn không nghĩ tới cô bé nhìn như đáng thương, lại có một sức mạnh kinh người đến thế.Nhưng thực lực cô bé bày ra, làm hắn càng khẳng định cô bé là sinh vật trận địa.Trẻ con nhân loại bình thường, sao có thể có thực lực khủng bố như vậy.Lúc hắn chừng đó tuổi, trừ “A ba a ba”, chẳng biết gì cả, đi tiểu cũng cần cha mẹ giúp một tay.Bằng không sẽ tiểu sai chỗ.Mà lí do cô bé bảo vệ mình, hắn tuy nghi hoặc, lại cũng không nghĩ nhiều, cảm thấy có lẽ chỉ là vừa khéo.Giả sử nếu cô bé thật sự sẽ bảo vệ hắn trong mộng cảnh tương lai, vậy quá sung sướng, mình hoàn toàn có thể nghênh ngang đi dạo quanh đây.Đúng lúc này, âm thanh lời tự thuật hiện lên trong đầu hắn.[Trời ạ, cơ hội tới luôn kìa.]Lời tự thuật vừa dứt lời, một thân ảnh nhỏ gầy lấy tốc độ cực nhanh vọt đến từ nơi xa, một đầu đâm vào ngực hắn, sau đó dính chặt trên người hắn.Phong Kỳ bị quán tính đâm bay ra xa mấy thước, gáy bị đập mạnh một cái.“Mé!”Trong thành thị đổ nát, Phong Kỳ cảnh giác cẩn thận đi tới.Sau khi rời khỏi tiểu khu rách nát, xác nhận mình đã an toàn, hắn dự định trở về nơi trú ẩn của Tinh Thành để tra cứu tư liệu trước.Về phần thăm dò thế giới mới được trận địa bao trùm hắn cũng không sốt ruột, chờ có tiền bổ sung năng lượng rồi mới suy nghĩ.Dù sao thế giới này nguy cơ trùng trùng điệp điệp, thăm dò lung tung nói không chừng có thể biến mất bất cứ lúc nào.Hắn còn có một lần sử dụng quyền hạn để tham khảo công pháp, không muốn lãng phí như vậy.Trên đường trở về, hắn đã không đi theo con đường lúc trước đi đến mà dự định đi đường vòng từ phía Tây.Bởi vì lúc tới trên đường chẳng những trải rộng dây leo quỷ dị, nói không chừng còn có thể cùng Tiểu Hắc đối đầu, đến lúc đó không nhất định sẽ có vận may như trước.Cúi đầu nhìn bé gái bám vào ngực mình như bạch tuộc, trên mặt hắn hiện lên một tia bất đắc dĩ.Cho đến bây giờ hắn vẫn không rõ lai lịch của cô gái nhỏ này rốt cuộc như thế nào.Trên đường đi, hắn có chút nhàm chán đem bé gái từ ngực mình kéo ra, nắm trong tay chơi đùa.Véo mũi, véo mặt, gõ đầu, bẻ bắp chân..."A!"Nhận ra được cô gái nhỏ không có giới tính, hắn càng khẳng định suy đoán của mình là cô gái nhỏ này không phải con người.Trong lúc thăm dò hắn còn phát hiện, chỉ cần cô gái nhỏ cùng hắn có tiếp xúc thân thể thì cô bé sẽ không mở mắt ra, nhưng sau khi tiếp xúc, có bé lại nhanh chóng mở mắt ra, sau đó nhào về phía hắn.Thử ném ra ngoài lại bò trở lại bám vào, sau đó ném ra ngoài, rồi lại bò trở lại... Sau nhiều lần, thanh âm của lời tự thuật vang lên trong đầu của hắn.[Làm người đi, cô bé vẫn còn là một đứa trẻ!】Phong Kỳ: ..."Lời tự thuật, ngươi nói thử xem nếu đồ chơi này cùng Tiểu Hắc đánh nhau thì ai lợi hại hơn?"[Ai lợi hại hơn ta không biết, nhưng ngươi thật sự là một con chó.】Phong Kỳ: ...Đi đường vòng về phía Tây cảnh tượng xung quanh đã thay đổi, các tòa nhà cao chót vót ít hơn, cỏ dại phát triển điên cuồng thậm chí che khuất tầm nhìn.Tiếp tục tiến về phía trước, hắn hết sức cảnh giác quan sát bốn phía, phòng ngừa tình huống bất ngờ.Đi bộ khoảng nửa giờ hoặc lâu hơn, các tòa nhà xung quanh đã giảm đáng kể.Lúc này cô gái nhỏ nằm sấp ở ngực hắn bỗng nhiên mở mắt ra, lưu loát theo chân trái của hắn trượt xuống đất, đồng tử màu xám trắng nhìn về phía bên phải, sau đó di chuyển tứ chi bò về phương hướng kia.Phong Kỳ thấy thế, trong lòng nghi hoặc.Tuy rằng tò mò cô gái nhỏ đang muốn đi đâu, nhưng với suy nghĩ là nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, hắn không hề có ý nghĩ đi theo.Dù sao lòng hiếu kỳ thật sự sẽ hại chết người, nhất là trong thế giới tương lai nguy cơ bốn phía này.Nhưng mà hắn vừa chuẩn bị rời đi thì lại nghe được phía trước truyền đến tiếng quái vật đinh tai nhức óc gầm thét.Bước chân vừa nhấc lên trong nháy mắt rụt lại.[Sợ rồi à? Vậy còn chờ cái gì nữa, nhanh chân đi ôm về đùi a.】 Hết chương 65.



Bạn cần đăng nhập để bình luận