Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 142. Cánh cửa bí mật thần bí



Chương 142. Cánh cửa bí mật thần bí



Bước vào lối vào của thành thị đổ nát, xuất hiện trước mắt hắn là một khu phố đầy những vết nứt và sỏi đá, có nhiều loại cây cỏ với hình thù kỳ quái mọc trong những vết nứt, những tòa nhà ở hai bên đường rách nát và nghiêng ngả, lộ ra cố thép đã rỉ ở bên trong, dường như có thể sập bất cứ lúc nào.Cảnh tượng hoang tàn trước mặt giống như tận thế trong phim ảnh.Mặc dù bố cục kiến trúc ở đây có hơi khác so với trong trí nhớ của hắn, nhưng hắn vẫn đại khái nhớ rõ vị trí của khu cư xá bị bỏ hoang, và tiếp tục đi về hướng đông.Hắn rất thận trọng khi tiến về phía trước.Hắn không sợ chết, bởi vì dù thế nào thì hắn cũng không thể chạy thoát khỏi sự truy sát của tiểu Hắc, điều hắn sợ là chết mà không có bất kỳ giá trị nào.[ Dinh a dinh, ngươi quay đầu nhìn về hướng ba giờ, và phát hiện một cây thực vật màu xám nhìn qua không có gì nổi bật, trên thực tế cũng không có gì nổi bật. ]Phong Kỳ: . . .Mang theo sự nghi ngờ, hắn quay đầu nhìn về hướng ba giờ, ánh mắt tập trung trên một cây thực vật màu xám tro.Cây thực vật này toàn thân màu xám, những chiếc lá giống như lông vũ được phủ đầy lông tơ mảnh, chính như lời tự thuật nói, nó không có gì nổi bật và không có đặc điểm gì so với cỏ dại xung quanh.Bước đến trước cây thực vật này, hắn ngồi xổm xuống tỉ mỉ quan sát."Lời tự thuật, cái đồ chơi này có làm được gì?"[ ngươi đào đất lên, phát hiện dưới rễ cây thực vật không có chút nào nổi bật này mọc một trái cây màu đỏ rực, thế là ngươi quyết định đem nó cho giác hút làm đồ ăn vặt.]Nghe vậy, hắn không khỏi sững sờ."Ý của ngươi là, giác hút thích ăn cái này?"[ ngươi bỗng nhiên nghĩ đến, nếu năng lực của Mộc Tinh là thu hoạch lực lượng từ ăn uống, và có thể hấp thụ chất dinh dưỡng từ thức ăn để nhanh chóng phục hồi các vết thương trên cơ thể, như vậy Giác hút rất có khả năng là người phục chế của Mộc Tinh, phải chăng cũng có thể hấp thụ năng lượng từ trong đồ ăn để phục hồi thân thể bị thương nặng, nói không chừng bằng cách này, nó có thể thu được lực lượng chiến thắng tiểu Hắc. ]Nghe xong giải thích quanh co lòng vòng của lời tự thuật, hắn mới giật mình hiểu được ý của lời tự thuật.Thực lực của Giác hút mạnh đến mức nào, trong lịch sử có thể tìm được đáp án.Nó từng lấy lực lượng của một người đập tan sự khuếch trương của trận địa Ngân Nguyệt, sau đó nhất chiến thành danh.Nhưng nó cũng bởi vậy mà bị thương nghiêm trọng, phù văn tinh thạch khảm trên cánh tay trái nó thậm chí đã bị vỡ vụn trong trận chiến.Khi đó, dân chúng của Tinh Thành từng nghĩ rất nhiều cách tiếp xúc với Giác hút, để chữa thương cho nó.Nhưng Giác hút rất cảnh giác đối với tất cả mọi người, họ căn bản không có cách nào đến gần nó, cho nên vết thương trên người nó đến bây giờ vẫn chưa lành lại.Mấy lần trước giao chiến cùng tiểu Hắc, Giác hút thực tế vẫn chưa phát huy ra chiến lực thực sự của mình.Lời nói của lời tự thuật khiến hắn nghĩ đến một biện pháp có thể giúp hắn kéo dài thời gian dừng lại trong giấc mơ tương lai.Đó chính là trợ giúp Giác hút tìm kiếm đồ ăn có thể chữa trị vết thương, nói không chừng sau khi khôi phục chiến lực, Giác hút thậm chí có thể chiến thắng tiểu Hắc.Không còn bị tiểu Hắc truy sát, đồng nghĩa với việc hắn có vô hạn thời gian dừng lại trong giấc mơ tương lai.Dù không có tài khoản quyền hạn để đọc nội dung trong kho số liệu, thì hắn cũng có thể dựa vào săn giết quái vật để làm cho mình mạnh hơn.Cho dù Giác hút không thể chiến thắng tiểu Hắc, thì sau khi chiến lực tăng lên, nó cũng có thể kéo dài thời gian hắn dừng lại trong giấc mơ tương lai."Cảm ơn đã nhắc nhở, có lẽ có thể thử một chút."[ đừng khách khí, tin tưởng ta là được rồi, ta còn có thể hại ngươi sao, dù sao thì hổ dữ còn không ăn thịt con. ]"Cút!"Đào bùn đất lên, chính như lời tự thuật nói, có một trái cây màu đỏ rực mọc dưới rễ của cây thực vật màu xám.Sau khi bẻ gãy rễ cây và gỡ trái cây xuống, chỗ rễ cây bị đứt gãy lập tức tỏa ra mùi thơm nồng và có một chất lỏng màu trắng sữa chảy ra."Quả này ta ăn có hiệu quả gì không?" Hắn không khỏi tò mò dò hỏi.[ có, có thể tráng dương, hiệu quả đặc biệt tốt. ]Nghe những lời này, hắn nhịn không được trợn trắng mắt.Trong giấc mơ tương lai hắn còn chưa mọc ra thứ đồ chơi kia, hiển nhiên là lời tự thuật đang quanh co lòng vòng nói cho hắn biết không có hiệu quả.Hít một hơi thật sâu mùi thơm ngọt trong không khí, hắn lại tiếp tục đi về hướng đông.Trên đường đi, lời tự thuật lại lên tiếng chỉ dẫn mấy lần, giúp hắn tìm được ba cây linh thực.Trong thế giới hiện thực, những sản phẩm đặc biệt như linh thực, linh mỏ chỉ xuất hiện trong những trận địa có linh khí nồng nặc, nhưng trong thế giới tương lai, loại thực vật này dường như có thể thấy được ở khắp mọi nơi. Hết chương 142.



Bạn cần đăng nhập để bình luận