Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 291. Gặp mặt phía sau núi Tinh Thành học phủ



Chương 291. Gặp mặt phía sau núi Tinh Thành học phủ



Nơi này cây cỏ tươi tốt, có một cái đình nghỉ mát, hai bên đình còn có văn tự của các thế hệ học giả trước của học phủ để lại.Đứng ở chỗ này, có thể toàn cảnh ngắm Tinh Thành học phủ về đêm.Sau vài giờ chờ đợi, học viên mặc đồng phục Nhạc Bình An từ xa xuất hiện và bước nhanh dọc theo con đường núi.“Anh Kỳ, anh tới rồi.” Phát hiện người đứng ở lương đình là hắn, Nhạc Bình An lập tức chào hỏi bằng một nụ cười ngượng ngùng.Nhìn Nhạc Bình An, nội tâm Phong Kỳ nổi gợn sóng.Nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác, đã xác định Nhạc Bình An chính là người sói, hắn sẽ không nương tay.Giờ phút này phong sơn thổi nhẹ qua mặt, sau vài giây trầm mặt, hắn mở miệng dò hỏi:“Bình An, tại sao lại phản bội nhân loại, đứng về phía bên sinh vật trận địa kia.”Đối mặt với sự chất vấn, nụ cười trên mặt Nhạc Bình An lập tức đông cứng lại, hắn lúng túng nói:“Anh Kỳ, anh đang nói gì vậy?”Ngay tại lúc này, Phong Kỳ đã dùng niệm lực quét qua thân thể Nhạc Bình An, xác định hắn không có mang theo bất kỳ thiết bị nào khác ngoài điện thoại.Sau đó, Phong Kỳ điều khiển niệm lực giật chiếc điện thoại mà Nhạc Bình An đang lặng lẽ rút ra, nắm quyền ở giữa đem chiếc điện thoại vỡ nát ra làm hai rồi vứt xuống núi.“Bình An, không cần ngụy trang nữa, tôi biết tất cả mọi chuyện rồi.”Nhìn qua sắc mặt lạnh như băng của Phong Kỳ, gương mặt Nhạc Bình An lộ vẻ cay đắng:“Có thể nói cho tôi biết, làm sao anh biết không?”“Cậu trước tiên nói cho tôi hay, tại sao phải lựa chọn phản bội nhân loại.”Chỉ thấy thân thể Nhạc Bình An khẽ run rẩy, nhường như đã ý thức được bản thân sắp phải đối mặt với cái gì, nụ cười thẹn thùng trên gương mặt ngay lập tức biến thành cuồng loạn hung ác:“Tại sao? Không có tại sao cả, tôi sống cho bản thân mình, chẳng lẽ là sai sao?”“Đây không phải lý do mà cậu phản bội nhân loại.” Phong kỳ lạnh lùng nói.“Đừng có mà giả bộ thanh cao như thế, anh chưa từng trải qua những gì mà tôi phải gánh chịu thì đừng có mà đứng trên cao đem đạo đức ra mà phán xét tôi, anh không xứng!”Lúc này, Nhạc Bình An đã hoàn toàn thay đổi diện mạo, không còn bộ dáng đã từng khiêm tốn như trước nữa.Lại nhìn qua thần sắc như tảng băng của Phong Kỳ, thân thể Nhạc Bình An run rẩy, Nhạc Bình An nói tiếp:“Tôi không nghĩ tới điều đó, nhưng tôi lại không được lựa chọn, thật sự là không được lựa chọn.”Nói xong, vẫn chưa chờ Phong Kỳ động thủ, hắn bỗng nhiên há miệng ho ra một bãi máu tươi:“Ha ha, Anh Kỳ, anh đừng mơ mà dựa dẫm vào tôi mà đạt được bất kỳ tin tức nào nhé, kể từ khi tôi bại lộ thì đã không mang theo ý định sống nữa rồi.”Nhìn Nhạc Bình An thổ huyết, Phong Kỳ bỗng nhiên nghĩ tới những mô tả lưu lại trong tin tức nói về tương lai của hắn.Tất cả những thành viên trong thế lực ngầm bị bắt, đều biết dùng một phương thức tự sát bí ẩn, phương thức này có thể làm cho thân thể mình nhanh chóng tử vong, đồng thời thì thể cũng theo đó mà dần dần phân giải, tiêu tán mất.Biết được Nhạc Bình An đang dùng loại phương thức kia để tự sát, hắn lúc này mới tiến lên trước một bước, đưa tay chụp lấy Nhạc Bình An.Ngón tay đã chạm tới Nhạc Bình An, lúc này ý thức Nhạc Bình An đã mơ hồ, năng lực ác mộng của hắn đột nhiên mở ra.Tràn vào trong đầu hắn lúc này là vô vàng các mảnh vỡ kí ức mang theo tin tức.“Bình An, tương lai nhất định phải trở thành một người có ích cho xã hội.”“Bình An, ước mơ của con là gì?”“Viện Nghiên cứu Khoa Học Công Nghệ? Không hổ là con trai ngoan của cha, sở thích giống như ta vậy đó, khoa học và công nghệ mới là tương lai.”“Con trai, cái hạng mục nghiên cứu này, nếu như cha con không thể hoàn thành, vậy chờ con lớn rồi, nhất định phải thay cha hoàn thành nhé, hạng mục kỹ thuật này có lẽ có thể sẽ thay đổi tương lai của nhân loại.”……Vô số những ký ức mang theo tin tức xem lẫn vào trong đầu Phong Kỳ.Hắn nhìn thấy Nhạc Bình An trưởng thành bên trong rất nhiều những cảnh tượng ký ức.Thời niên thiếu của Nhạc Bình An chính là cùng trưởng thành bên cha mẹ, cuộc sống hạnh phúc viên mãn, cha mẹ của hắn là các cấp cao của Viện Nghiên cứu Khoa Học Công Nghệ, điều kiện vật chất bọn họ không thiếu.Vì vậy, Nhạc Bình An thời niên thiếu trên gương mặt từ đầu đến cuối luôn nở nụ cười tươi, hắn lại còn đặc biệt thích nũng nịu với cha mẹ, nằm trên ngực cha mẹ, nghe họ kể những câu chuyện xưa cũ.Lướt qua đại đa số những ký ức trưởng thành của Nhạc Bình An, trong đó có một cảnh tượng làm Phong Kỳ chú ý.Đoạn ký ức này là cảnh tượng Nhạc Bình An nằm trên giường, giống như là đã bị bệnh gì đó, trên mặt vẫn còn đang đeo máy thở oxy.Từ thị giác của Nhạc Bình An có thể nhìn thấy, cha mẹ hắn đang ghé vào đầu giường lúc này, đem theo một bộ mặt bi thương nhìn hắn.Trong thời điểm đó, cha hắn còn thi thoảng tự tát chính mình một cái bạt tai, miệng thì liên tục tự trách bản thân mình. Hết chương 291.



Bạn cần đăng nhập để bình luận