Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 184. Du hành qua giấc mơ



Chương 184. Du hành qua giấc mơ



Trời đã gần sáng, Phong Kỳ mới đóng cuốn notebook của mình và nằm xuống giường.Kể từ khi hắn có hack để du hành qua những giấc mơ trong tương lai, hắn phát hiện rằng bản thân mình dường như đã mất khả năng chìm vào giấc ngủ nhanh chóng.Hắn nhắm mắt lắng nghe tiếng mưa đập vào cửa sổ, nhưng trong đầu hắn lại hiện lên vô số thông tin lộn xộn.Thông qua cơ sở dữ liệu trong tương lai, hắn đã biết được nhiều bí mật ẩn giấu trong lịch sử và hiện thực.Nhưng con đường phía trước vẫn là màn sương đen bao phủ, không thể nhìn thấy lối thoát cho nhân loại.Trong suy nghĩ miên man, cơn buồn ngủ ập đến.Có lẽ là bởi vì ban ngày suy nghĩ gì, ban đêm mơ cái đó, trong giấc ngủ nụ cười dần dần hiện lên trên mặt hắn.Trong mộng, một mình hắn khiêu chiến tất cả sinh vật Trận Địa, lúc này hắn có hàng ngàn danh xưng tiền tố hơn nữa mỗi danh xưng tiền tố đều đạt tới hàng trăm cấp.Đối mặt với các sinh vật Trận Địa dồn đập lao tới, hắn đọc chú trong chốc lát, thậm chí không cần một động tác nào, tất cả các sinh vật Trận Địa trong tầm mắt hắn đều nổ tung mà chết.Sau đó, chúng hóa thành sương máu và lao về phía hắn rồi bị cơ thể hắn hấp thụ.Cho dù sinh vật Trận Địa cường đại đến đâu thì cũng không phải đối thủ trước mặt hắn, ngay cả không gian cũng không chịu nổi lực của hắn khi ra đòn, bị bóp méo vặn vẹo đến biến hình.Mà hắn lại có khả năng trường sinh bất tử, cho dù vết thương có nghiêm trọng đến đâu, cũng sẽ lành lại ngay lập tức.Ngay cả khi chỉ còn một tế bào sống sót, hắn cũng có thể tái sinh ngay lập tức.Còn có rất nhiều năng lực cường đại khác, ví dụ như năng lực nhảy không gian, hắn có thể dễ dàng xé rách không gian nhảy xuyên không gian khác, muốn đi đâu tùy ý, sinh vật Trận Địa căn bản không cách nào đuổi kịp.Hoặc là vung tay tạo ra một cái hắc động, nuốt vào trong đó một lượng lớn sinh vật Trận Địa, nghiền nát chúng thành bột.Lúc này, hắn phất tay có thể hái được mặt trời, mặt trăng và các vì sao, trong nháy có ​​thể nhìn thấu tương lai và quá khứ mắt, có thể xưng thiên hạ bất khả chiến bại."Ha ha ha ha, ai dám cùng ta khiêu chiến!"Ngay khi Phong Kỳ đang chiến đấu ngày càng mạnh mẽ, thì đột nhiên hắn cảm thấy lạnh sống lưng, quay đầu lại thì phát hiện không biết từ lúc nào Tiểu Hắc đã xuất hiện sau lưng hắn.Trong lòng hắn kinh hãi, lập tức quay người lại.Lúc này, Tiểu Hắc biến thành một màn sương đen bao trùm lấy hắn, đồng thời khi tầm nhìn của hắn bị che khuất hắn nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Tiểu Hắc vang lên bên tai:"Chết!"Một tiếng "đại ca tha mạng" gần như thốt ra.Bất chợt tỉnh giấc, hắn nhận đây chỉ là giấc mơ.Phong Kỳ ngồi ở trên giường, trầm mặc hồi lâu, trên mặt chậm rãi hiện lên nụ cười.Mặc dù chỉ là một giấc mơ, nhưng nửa đầu thực sự rất tuyệt, hắn cũng mong chờ một ngày như vậy trong tương lai.Khi đó hắn đã đủ cường đại để có thể bình tĩnh đối mặt với mọi nguy cơ và thử thách.Một ngày trước khi bắt đầu Cuộc thi khái niệm Hồ Phách.Bây giờ lớp học công pháp 1 của Phong Kỳ cũng tạm thời tăng thêm 3 tiết, mỗi tiết kéo dài 1 giờ 30 phút.Đối với cuộc thi khái niệm Hổ Phách này, ngay cả Bạch Phù Sinh cũng cảm thấy rằng Tinh Thành Học Phủ có cơ hội giành được quán quân. Dù sao khái niệm về Nhân Thể Chủng Thần đủ để ảnh hưởng đến hệ thống tu luyện hiện đại và bù đắp một khoảng trống lớn. Cuộc thi khái niệm vẫn chưa bắt đầu nhưng mà một số viện nghiên cứu đã tìm hiểu thông tin liên quan thông qua Internet và gọi điện để hỏi thăm.Về vấn đề này, ông chỉ có thể nói rằng khái niệm về Nhân Thể Chủng Thần sẽ được công bố trong cuộc thi.Vì vậy, ông vẫn quyết định để Phong Kỳ tham gia thêm một vài lớp học để giảng giải nhiều hơn về khái niệm Nhân Thể Chủng Thần cho sinh viên, bởi vì khi tham gia cuộc thi, sẽ có nhiều viện nghiên cứu sẽ chú ý đến cuộc thi.Bởi vậy, ngày hôm nay Phong Kỳ rất bận rộn, ngoại trừ giờ ăn, về cơ bản hắn đều ở trong lớp.Cuộc thi này được tham gia dưới hình thức lớp học, mỗi sinh viên có trách nhiệm mô tả một phần của ý tưởng được đề xuất, sau đó chấm điểm trực tuyến, nếu họ tiến vào vòng chung kết, thì vòng cuối cùng sẽ được chấm điểm bởi ban giám khảo của Viện nghiên cứu Hổ Phách.Trong giai đoạn này, mọi học sinh đều phải tham gia.Nhận thấy lớp mình có thể được ghi vào sử sách, các học sinh vô cùng hào hứng và tràn đầy năng lượng.Sau giờ học của Phong Kỳ, họ không nghỉ ngơi, đều cầm máy tính, dành thời gian để ôn tập.Sau một ngày bận rộn, Phong Kỳ đến nhà hàng của trường.Cảm thấy đói, hắn lấy một đĩa đầy thức ăn và ngồi xuống bàn ăn ở góc phía bắc. Lúc này Mộc Tinh đã đến, cô đang thưởng thức bữa ăn, nhưng không nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhiễm đâu cả.Sau khi chào hỏi Mộc Tinh, hắn cũng bắt đầu há to miệng ngồi ăn.Tại thời điểm này, thanh tiến độ năng lượng đã đạt 99,2% và chỉ còn 0,8% nữa là có thể bước vào giấc mơ tương lai một lần nữa.Sau khi thể lực tăng lên, khi ăn no hắn có thể thu được khoảng 0,5% năng lượng bổ sung, cho nên hắn cảm thấy tối nay liều mạng ăn thì cũng có thể đạt được mục tiêu 100% thanh tiến độ. Hết chương 184.



Bạn cần đăng nhập để bình luận