Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 122. Đặc huấn đối kháng



Chương 122. Đặc huấn đối kháng



Nhà ăn Tinh Thành Học Phủ.Nhóm ba người tề tụ ở chiếc bàn góc hướng Bắc, hiện giờ mồm to ăn cơm trưa, biểu tình đều cực kì hưởng thụ.Ngay cả Lâm Nhiễm cũng bị cảm nhiễm qua dài ngày tiếp xúc, cảm thấy ăn từng ngụm nhỏ thật sự rất thiếu khí thế ăn cơm, phải ăn mồm to mới đã ghiền.Chỉ là sức ăn của hắn được có một chốc liền tắt ngúm, mất sạch sức chiến đấu ăn cơm.Lúc này Phong Kỳ ôm đĩa hàu sống trộn tỏi, tay trái cầm một miếng bò bít tết Tomahawk, ăn đến quên trời quên đất.*Món bò bít tết Tomahawk trông giống như một chiếc rìu. Chúng là một lát cắt đầu thăn ngoại (ribeye), nhưng không giống như Ribeye truyền thống, bít tết Tomahawk giữ nguyên phần xương.May mắn món ngon miễn phí, nếu không, ngày nào cũng ăn kiểu này, hắn cảm thấy mình căn bản chẳng tự nuôi nổi bản thân.Nghĩ đến đây, hắn ngẩng đầu nhìn Mộc Tinh.So với Mộc Tinh, sức ăn của hắn còn chưa đủ nhét kẽ răng cho cô, hoàn toàn không cùng cấp bậc.Thật sự phải tiêu tiền ăn cơm, tình huống Mộc Tinh sẽ toang hoác hơn cả hắn.“Đàn chị, em cảm thấy sau khi tốt nghiệp chị gia nhập chiến đoàn trận địa kiếm tiền, đều dùng để mua đồ ăn, có lẽ còn chưa đủ no, phải tìm bọn em vay tiền.”Mộc Tinh đang phồng quai hàm ăn cơm, nghe vậy, đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra thần sắc suy tư, ngay sau đó giữa mày hiện lên một tia lo lắng, nhưng lại nhanh chóng cúi đầu bắt đầu ăn cơm.“Sáng nay thì ăn của sáng nay, ngày mai đói no thế nào cứ kệ ngày mai rồi tính.” Lâm Nhiễm ngẩng đầu vui cười nói.“Cũng đúng, ăn cơm!” Nói, Phong Kỳ cũng cúi đầu tiếp tục ăn cơm.Nửa giờ dùng cơm kết thúc, Phong Kỳ và Lâm Nhiễm đã ăn no căng tạm biệt Mộc Tinh vẫn đang ăn cơm, cất bước đi đến sân thể dục học phủ.Lúc này đã là ban trưa, các tân sinh ăn cơm xong đang nghỉ ngơi trên mặt cỏ sân thể dục.Khác với các tân sinh lớp đặc huấn khác ngồi thành một vòng, nghe huấn luyện viên đứng ở chính giữa dạy bảo.Trong 11 tân sinh, trừ hòa thượng và Lữ Việt lai lịch bí ẩn hắn từng tiếp xúc qua, hắn cũng chỉ biết rõ diện mạo 9 người còn lại, cũng chưa từng tìm hiểu tỉ mỉ.Trong chín người còn lại, Hạ Long, Hạ Hổ, Hạ Báo là ba anh em đến từ chiến đoàn trận địa Bách Thú, đều là nam sinh cao to cơ bắp, biểu hiện rất ưu tú trong lúc đặc huấn, hiển nhiên từng sớm tu luyện công pháp theo hướng tu thể.“Giả Dịch” đến từ viện nghiên cứu phù trận bát quái là một thiếu niên thoạt nhìn khá thư sinh, trong lúc đặc huấn luôn mỉm cười, cho người ta cảm giác rạng rỡ lạc quan.Lần trước hòm thư tương lai có gửi lại tin tức, Giả Dịch là người lẫn vào Viện Nghiên Cứu Tinh Hồng, không ngừng truyền lại tình báo quan trọng cho tổ chức, là hạt giống tốt đáng để bồi dưỡng.Tiền đề là có thể xác định cậu nhóc không phải tay trong.Dương Tiểu Tâm và Thái Quả đều là con gái, lần lượt đến từ quân bộ Tinh Thành và viện nghiên cứu chữa bệnh, có chỗ dựa vững chắc, nhưng trong lúc đặc huấn cũng rất nỗ lực, không có làm biếng.“Nhạc Bình An” đến từ Viện Nghiên Cứu Khoa Kỹ trông bề ngoài bình thường, thuộc về diện mạo không đáng chú ý trong biển người rộng lớn.Mà Nhạc Bình An rõ ràng có lý lịch từ Viện Nghiên Cứu Khoa Kỹ, lại tới nhập học Tinh Thành Học Phủ, mà không chọn các học phủ nghiên cứu khoa học như Khoa Kỹ Học Phủ, Vị Lai Học Phủ, hắn thật ra không kỳ quái.Con đường cha mẹ chọn, không nhất định phải là lối đi con cái sẽ chọn.Đứa bé sẽ tự có yêu thích và ý nghĩ của riêng mình, lựa chọn theo tiếng lòng bản thân rất bình thường.Ví như Mạc Phi, cha mẹ hắn đều là tu luyện giả, nhưng hắn lại thích khoa học máy móc từ nhỏ, lập chí trở thành nhà phát minh.Tu Hồng Vân cuối cùng là một bé mập mũm mĩm, khi huấn luyện luôn bị mệt đến thở hồng hộc, nhưng ý chí không tồi, chẳng sợ mệt đến đầm đìa mồ hôi, vẫn có thể cắn răng tiếp tục kiên trì.Lý lịch cậu nhóc cực kì đặc thù, đến từ Tập Đoàn Toái Không, tài lực gia tộc sau lưng rất hùng hậu.Mà Tập Đoàn Toái Không cũng là một trong ba nhà tài trợ lớn nhất của Tinh Thành Học Phủ.Thông qua Bạch Phù Sinh, hắn hiểu được, phí dụng chi ra cho nhà ăn của học phủ mỗi năm, có một phần là Tập Đoàn Toái Không tài trợ.Hoàn toàn là cậu con của nhà tư bản.Mấy ngày nay Phong Kỳ đều tới sân thể dục, thông qua biểu hiện trong lúc đặc huấn, phán đoán tính cách của họ.Tìm kiếm tay trong đang ẩn náu.Nhưng đến nay vẫn chưa thu hoạch được gì, mỗi một tân sinh đều biểu hiện rất tốt.“Anh Kỳ, có trò hay!” Đúng lúc này, Lâm Nhiễm đánh gãy hắn tự hỏi.Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy những tân sinh các lớp đặc huấn ngồi vây quanh nhau dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên, xếp thành một cái vòng lớn. Hết chương 122.



Bạn cần đăng nhập để bình luận