Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 292. Không có sự lựa chọn nào khác...



Chương 292. Không có sự lựa chọn nào khác...



Nằm trên giường, thân thể Nhạc Bình An ngày càng yếu ớt, sinh cơ trong cơ thể lặng lẽ trôi đi theo từng hơi thở.Đúng lúc này, một bóng đen xuất hiện ở trước giường bệnh.Phong Kỳ không nghe rõ bóng đen kia rốt cục đang nói cái gì nhưng nghe hắc ảnh nói, thần sắc hai vợ chồng chật vật.Cuối cùng, cha của Nhạc Bình An lấy ra một khẩu súng psionic từ thắt lưng của mình và chĩa nó vào bóng đen, nhưng có thể thấy rõ ràng rằng tay ông cầm súng đang không ngừng run rẩy.Mà lúc này, mẹ của Nhạc Bình An lại đè họng súng xuống, gật nhẹ đầu với một mặt đau đớn.Lúc này, cha của Nhạc Bình An giống như bị rút cạn khí lực, ngồi phịch xuống đất, nước mắt lăn dài.Ngay lúc này, bóng đen đưa tay đặt lên trán Nhạc Bình An, khẽ vuốt ve một đoàn năng lượng màu đen rót vào nội thể của Nhạc Bình An, thần sắc vốn dĩ trắng bạch của Nhạc Bình An liền hiển hiện một tia ửng đỏ.Hơi thở bị đứt quãng bắt đầu trở nên nhẹ nhàng.……Thấy cảnh tượng của đoạn ký ức này, Phong Kỳ bỗng nhiên hiểu ra lý do tại sao mà cha mẹ Nhạc Bình An lại phản bội lại nhân loại.Vì tính mạng của Nhạc Bình An mà bọn họ sau một hồi đấu tranh tư tưởng đã lựa chọn để Nhạc Bình An sống sót.Đây chắc chắn chính là một cuộc giao dịch với ác ma.Những ngày tháng sau đó, Nhạc Bình An không hề gặp phải bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, và cũng bắt đầu phục vụ cho các sinh vật trận địa siêu việt của Viện Nghiên cứu Khoa Học Kỹ Thuật.Đây là lựa chọn của cha mẹ hắn, vì vậy hắn cũng không có lựa chọn nào khác.Sau khi cha mẹ hắn hoàn thành giao dịch với sinh vật trận địa, hắn cũng không còn có thể lựa chọn ánh sáng, chỉ có thể đi con đường hắc ám mà thôi.Nhưng sinh vật trận địa của Viện Nghiên cứu Khoa Học Công Nghệ rất thần bí.Cho dù là đứng trước mặt Nhạc Bình An thì hắn cũng chưa từng một lần để lộ hình dáng của mình.“Khụ khụ!” Nhạc Bình An lúc này lại lần nữa ho ra máu, làm gián đoạn những ký ức mà Phong Kỳ đang đọc đến.“Anh Kỳ, quả thực ước mơ từ lúc nhỏ của tôi là phấn đấu cả đời vì nhân loại quật khởi.”Tại thời khắc hấp hối, Nhạc Bình An giống như là hồi quang phản chiếu, khôi phục lại tỉnh táo, sau đó nhìn Phong Kỳ rồi nói tiếp:“Anh Kỳ, hỏi anh một vấn đề… Nếu như con của anh mắc phải bệnh nan y, nằm ở trên giường bệnh mà không cách nào chữa trị nổi, lúc này có ác ma tìm tới anh.”“Hắn nói rằng, hắn không chỉ có thể cứu tính mạng của con anh, hơn nữa lại còn có thể ban cho anh thọ mệnh gần tới Vĩnh hằng, cùng với việc đáp ứng cho anh tất cả các yêu cầu vật chất, với cái giá phải trả là cái chết của một đám người nào đó mà anh không quen biết, đồng thời cũng không có người nào biết được là anh đã làm cái gì… Lúc này thì anh sẽ chọn làm sao?”Đối mặt với câu hỏi chất vấn, hắn đã hiểu rõ những suy nghĩ trong lòng của Nhạc Bình An.Như đang tự nói với chính mình, Nhạc Bình An lại tiếp tục lầm bầm:“Anh không cần phải trả lời tôi, hãy tự ghi lại những suy nghĩ trong lòng anh, rồi cũng sẽ có một ngày, chính anh cũng phải đứng trước sự lựa chọn này, bọn họ không có sai.’’Nhìn qua tinh thần đang dần dần uể oải của Nhạc Bình An, Phong Kỳ không khỏi thở dài:“Khoảnh khắc nhân tính sụp đổ tất nhiên là rất xấu xí, nhưng lúc bọn họ đứng trước sự lựa chọn, từng phút từng giây trong cuộc giao tranh giữa thiên và nhân đều đáng để tôn kính, nhưng cuối cùng bọn họ cũng đưa ra sự lựa chọn sai lầm.”“Không đúng, bọn họ đưa ra lựa chọn sai lầm, nhưng bọn họ lại không hề sai… Chí ít trong mắt của tôi, là không có sai, thiện ác vốn chỉ là theo vị trí lập trường mà thay đổi … Bọn họ không có sai.”Lúc này Nhạc Bình An đã không thể nói chuyện một cách rõ ràng được nữa, không ngừng nôn ra máu từ trong miệng.Thấy bộ dạng của Nhạc Bình An như vậy, trong lòng hắn khó chịu.Sau khi dò xét phần ký ức của Nhạc Bình An, hắn biết mơ ước lúc nhỏ của Nhạc Bình An là phấn đấu vì nhân loại mà quật khởi, cũng không phải là giả.Đó cũng là kỳ vọng của cha mẹ đối với tương lai của hắn.Thế nhưng, cha mẹ hắn lại chính là kẻ dẫn đầu phản bội lại lời hứa đó, vì hắn mà cam tâm tình nguyện dấn thân vào hắc ám.Mà hắn thì, sau khi cha mẹ đã đưa ra lựa chọn, hắn cũng đã không được chọn lựa nữa rồi.Đây cũng chính là cái giá phải trả khi giao dịch với ác ma, con đường về sau chỉ có thể lựa chọn đứng về phía hắc ám mà thôi.“Anh Kỳ, lạnh quá… Tôi phải chết rồi sao?”Ôm Nhạc Bình An vào trong ngực, Phong Kỳ không nói gì cả, lòng căm hận đối với những sinh vật trận địa không ngừng không ngừng găm sâu vào trong trái tim hắn.Nhạc Bình An lúc này đã không thể nói chuyện được nữa, hắn không ngừng ho ra máu, đem theo sự tiếc nuối đối với cái thế giới này, hắn đốt cháy tia sinh mệnh cuối cùng. Hết chương 292.



Bạn cần đăng nhập để bình luận