Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 2157: Huy Hoàng Nhân Loại

Chương 2157: Huy Hoàng Nhân LoạiChương 2157: Huy Hoàng Nhân Loại
Ví dụ như Đoàn tộc bị diệt tộc, trang bị hắc động của họ bị các chủng tộc khác cướp đi.
Và chủng tộc cướp đi trang bị hắc động không có ý định buôn bán ở Mệnh Vận Thành thì nhân tộc cũng giống như bị cắt đứt kênh lấy vũ khí trang bị.
Đây chỉ là một trong những lý do.
Trong thời gian đó, ông nội đã nhiều lần tìm đến người phụ trách bộ phận hành pháp của Tinh Thành, hy vọng đầu tư nguồn lực vào ngành thợ rèn, bồi dưỡng những thợ rèn xuất sắc hơn. Đối mặt với câu hỏi của người phụ trách bộ phận hành pháp của Tinh Thành, ông nội nói rằng nhân tộc không thể bó hẹp tư tưởng vào việc sản xuất vũ khí trang bị nhanh chóng và tiện lợi, mà phải nhìn xa trông rộng về sự phát triển của cục diện tương lai. Nhu cầu về cường độ vũ khí trang bị trong tương lai sẽ thay đổi theo môi trường ngày càng khắc nghiệt.
Khi nhu cầu về cường độ vũ khí trang bị của nhân tộc vượt quá giới hạn mà trang bị hắc động có thể sản xuất thì làm thế nào để có được trang bị tốt hơn sẽ trở thành một nút thắt kìm hãm sự phát triển của nhân tộc.
Chỉ có tiếp tục đảm bảo sự phát triển của nghề thợ rèn, tương lai dù gặp phải khó khăn như vậy, cũng có thể thông qua việc khởi động lại nghề thợ rèn để thử đột phá. Một khi mạch thợ rèn này hoàn toàn biến mất, nần tảng nỗ lực xây dựng trước đó sẽ biến mất.
Không có nền tảng thì làm sao có thể xây dựng một tòa nhà cao tầng.
Lời nói của ông nội đã thuyết phục được người phụ trách bộ phận hành pháp của Tinh Thành, ông ta đã chuyển yêu cầu của ông nội lên hội đồng tối cao của Tinh Thành.
Hội đồng tối cao của Tinh Thành cuối cùng đã quyết định hỗ trợ ông nội khai phá tương lai của mạch thợ rèn này, mặc dù nhu cầu về trang bị hiện tại vẫn chủ yếu là do Mệnh Vận Thành sản xuất nhưng nhân tộc phải nắm giữ công nghệ cốt lõi, đối mặt với những thách thức và biến số có thể xảy ra trong tương lai. Nhưng ông nội chắc chắn đã phụ lòng mong đợi của tầng lớp cao cấp của Tỉnh Thành. Đặc biệt xây dựng cho ông tòa nhà rèn này, trang bị rất nhiều thiết bị tiên tiến, thậm chí còn đặc biệt kéo một đường dây năng lượng miễn phí từ cơ quan năng lượng để ông sử dụng.
Giai đoạn đầu còn có rất nhiều học viên được gửi đến đây để ông chỉ dạy và rèn luyện.
Kết quả là giới hạn của trang bị hắc động, ông nội đã cố gắng hết sức cũng khó mà chạm tới, thậm chí có thể nói là còn lâu mới đạt tới.
Nhân lực, tài nguyên, thiết bị, Tỉnh Thành đầu đồng ý mọi mặt cho ông nội nhưng ông nội lại không thể đạt được kỳ vọng của Tinh Thành, thậm chí khó có thể đột phá giới hạn kỹ thuật rèn của chính mình, vẫn đang chế tạo một số trang bị linh tính cổ xưa. Đối mặt với sự thất bại của ông nội, người phụ trách đối ngoại của bộ phận hành pháp của Tinh Thành cũng từng an ủi ông nội hãy tiếp tục cố gắng.
Nhưng theo thời gian trôi qua, thấy ông nội vẫn không có tiến triển gì, sự hỗ trợ mà Tinh Thành dành cho ông nội đang dần giảm đi.
Đến nay, ngoài tòa nhà dưới chân và các thiết bị hỗ trợ từng được trao tặng, những học viên thợ rèn từng theo ông nội đầu đã rời đi.
Họ cho rằng nghề này không có tương lai.
Đối mặt với thành tích xuất sắc của trang bị hắc động sản xuất hàng loạt theo yêu cầu, ông nội tốn công tốn sức rèn luyện có vẻ rất chăm chỉ nhưng xét về lợi ích thì chẳng có ý nghĩa gì.
Hàng chục năm nỗ lực không có kết quả gì, tầng lớp cao cấp của Tinh Thành cũng đã mất kiên nhẫn từ lâu.
Nhưng tầng lớp cao cấp của Tỉnh Thành không từ bỏ con đường tự nghiên cứu trang bị, họ luôn cho rằng suy nghĩ của ông nội là đúng, nhân tộc phải nắm giữ công nghệ cốt lõi của riêng mình, không thể hoàn toàn dựa vào vũ khí trang bị do ngoại tộc sản xuất, phải luôn chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, vì vậy tầng lớp cao cấp của Tỉnh Thành đã lập kế hoạch cho một lộ trình tự nghiên cứu trang bị Linh Năng, còn cách chế tạo trang bị rèn cổ xưa nhất của ông nội đang dần bị loại bỏ.
Sự kiên trì của ông nội, giống như một tín đồ thợ rèn đứng trước hoàng hồn, mong chờ mặt trời mọc trở lại.
Nhưng điều nhìn thấy lại là bóng tối dần bao trùm.
Ông nội đã đi trên con đường này cả đời, trong lòng có khát vọng muốn khai phá con đường nhưng đã đến lúc không thể cứu vãn.
Cha của ông đã không theo ông nội tiếp tục đi con đường truyền thống này, cũng từng vì vấn đề truyền thừa kỹ thuật thợ rèn mà cãi nhau với ông nội, hiện tại cha đang ở viện nghiên cứu Linh Nẵng đối ngoại với Ngân Nguyệt Tộc triển khai nghiên cứu về xây dựng thành phố, rất ít khi về thăm ông nội.
Còn ông, từ nhỏ đã được ông nội nuôi lớn. Nhưng học hành không tốt, vốn định ra tiền tuyến giết địch nhưng vì thể chất và các nguyên nhân khác mà không thể vào học viện chiến đấu để tu luyện, con đường ra tiền tuyến cũng bị cắt đứt.
Khi biết mình không đỗ vào cả học viện cấp thấp nhất, ông buồn rầu.
Nhưng ông nội của ông lại cười tươi như hoa, cho rằng tương lai của mạch thợ rèn này cuối cùng cũng có người kế thừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận