Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 139. Thông điệp của Mạc Phi



Chương 139. Thông điệp của Mạc Phi



Xem đến đây, Phong Kỳ không khỏi thở dài.Đến cuối cùng cũng không thể tìm ra được người sói đang ẩn nấp trong tổ chức Phá Hiểu, mọi sự cố gắng coi như đổ sông đổ biển.Nhưng hắn của tương lai cũng không thể thoát ra được số phận bị chém đầu.[Đừng nhìn cậu của tương lai nói với từ biệt sau cùng với thế giới này một cách nhẹ nhàng như thế, còn nói cái gì mà giải thoát, thật ra chỉ là không muốn làm cho cậu thêm áp lực mà thôi, nói không chừng lúc đó đã khóc như mưa rồi, phải lau ít nhất là ba hộp khăn giấy đấy.]“Cái gì mà khóc như mưa cơ chứ, đó là bộ dạng mít ướt của mấy đứa con giá mà, dù tôi có khóc thì cũng sẽ khóc với dáng vẻ mạnh mẽ của một thằng con trai!” Phong Kỳ không nhịn được đến nổi mắt trợn trắng cả lên.[Ồ? Vậy thì dáng vẻ khóc lóc mạnh mẽ của nam tử hán thì sẽ như thế nào nhỉ? Khóc như mưa bão? Hay khóc như sấm chớp? Hay là tiếng khóc thút thít của đáng nam nhi?]Phong Kỳ: ...Hắn bị cà khịa một phen, nổi đau trong lòng hắn cũng nhạt dần, và hắn muốn giơ ngón tay giữa lên với những lời cà khịa đó.Tiếp sau đó, hắn nhấp vào cột thứ hai trong email cá nhân.Cột này có hiện thị hai chữ “Mạc Phi”, hiển nhiên đó là những tin tức mà Mặc Phi để lại cho hắn.Đọc nhật ký Mộc Tinh, Phong Kỳ đã khẳng định một chuyện.Từ đầu tới đuôi Mộc Tinh chưa từng phản bội nhân loại, cô trước sau kiên trì mộng tưởng của họ, chiến vì nhân loại.Nhưng chỉ thông qua nhật ký Mộc Tinh, căn bản chẳng thể tìm ra nguyên nhân cụ thể Mộc Tinh tàn sát dân trong thành, cùng với lí do cô tàn sát bình dân.Hiện tại hắn chỉ có thể gửi hy vọng vào hòm thư Mạc Phi, có lẽ trong đó sẽ có tin tức mình muốn.Click mở thanh “Mạc Phi” trong hòm thư, tin tức nhắn lại tức khắc hiện lên.Thông điệp hòm thư · Mạc Phi:“Trước khi cậu bị xử tội tôi căn bản không tin cậu, xuyên đến tương lai cũng quá thái quá, tôi tin vào khoa học, vốn luôn cho rằng xuyên qua thời gian chỉ tồn tại trong khoa học viễn tưởng và phim huyền huyễn.”“Chẳng sợ tương lai cũng không có khả năng có chuyện này, không phải tôi xem nhẹ khoa học nhân loại phát triển, là bởi vì thời gian vốn là một thứ mà cảm quan nhân loại không cảm giác được, chỉ có thể tham chiếu các loại hệ để thể hiện ra động thái tồn tại của nó, ví như kim thời gian trên đồng hồ thể hiện thời gian trôi đi, hoặc là máy 3D bày ra cho chúng ta thị giác, thính giác, xúc giác mới có thể cảm nhận được cái gọi là thời gian.”“Một thứ mơ hồ như thế, sao có thể bị khống chế, có thể tùy ý xuyên qua.”“Nhưng nhìn video cậu bị xử tội, tôi hoảng sợ phát hiện, tình cảnh của cậu giống như đúc những gì cậu từng suy đoán, bao gồm Mộc Tinh xuất hiện, hiện tại tôi tin cậu xuyên đến tương lai.”“Tôi không dám xem hết video xử tội, thật sự không nhìn được, quá đau khổ, chỉ nghĩ thôi tôi đã sắp không chịu nổi, vì nhanh chóng thoát khỏi trạng thái này, tôi tự chuốc say mình, nhưng hôm sau tỉnh lại liền thấy được tin tức cậu bị xử tội, má nó, anh em của bố mày thế là đi tong.”“Lúc trước đọc mấy câu gửi gắm, tôi đại khái hiểu cậu muốn làm gì, kế tiếp để tôi gánh vác mộng tưởng của cậu đi, người khác không tin cậu, tôi có thể không tin cậu chắc.”Khi lật xem, Phong Kỳ tăng nhanh tốc độ đọc.Lược qua mấy phần phun tào cảm xúc hóa, nắm chặt thời gian bắt đầu tìm những tin tức hữu dụng.“Đọc lại tin tức và báo chí gần đây, kể cho cậu biết hướng đi kế tiếp của mấy thành viên Tổ Chức Phá Hiểu vậy, đầu tiên là ba anh em Hạ gia, họ đều bị phán tử hình, cùng bước lên đoạn đầu đài sau khi cậu qua đời, trước khi chết họ rất kiên cường, dõng dạc tuyên bố không hối hận đi theo cậu.”“Cái cậu nằm vùng, chính là Giả Dịch cũng bị xử quyết, bị Viện Nghiên Cứu Tinh Hồng xử quyết bên trong, kế đó mới đăng video ra ngoài, tôi có xem, thằng nhãi đúng là hán tử, trước khi chết đối mặt thẩm vấn, không nói bậy cậu một câu.”“Trong đó Nghiêm Phục, Dương Tiểu Tâm, Nhạc Bình An, Thái Quả, Tu Hồng Vân chưa từng tham dự hành động nào khi gia nhập Tổ Chức Phá Hiểu, chỉ giúp Tổ Chức Phá Hiểu phát triển, cho nên hình phạt được giảm nhẹ hơn, chưa kể chỗ dựa sau lưng họ sống chết bảo vệ, đều chỉ bị phán tù chung thân.”“Trừ cậu ra, bị phán nặng nhất là Lữ Việt, cậu nhóc bị xử lý bảo mật, mọi người rất kháng nghị kết quả này, nhưng chính phủ nén xuống hết áp lực dư luận, chỉ nói Lữ Việt thân phận đặc thù, bị bí mật xử quyết.”“Rất nghi hoặc đúng không? Kỳ thật tôi cũng rất nghi hoặc, cậu nói trong bọn học sinh này có tay trong, nhưng tất cả mọi người bị xử tội, cũng không được thế lực sau lưng đón về, tôi hoài nghi cậu đoán sai, căn bản chẳng có tay trong nào hết, kẻ bỏ chip lên người cậu cũng chả phải thành viên tổ chức cậu.”……“Nói một chuyện lạ, còn nhớ kỹ thuật khoa học Psionic tôi từng nói với cậu không? Kỳ thật Viện Nghiên Cứu Khoa Kỹ đã triển khai nghiên cứu lĩnh vực này, cũng đã có thành quả lộ rõ, nhưng vẫn chưa tuyên bố thành quả ra ngoài, tôi cũng vô ý biết được, có lẽ là vì kỹ thuật này chưa đủ hoàn thiện đi.”“Được đề bạt, cấp bậc quyền hạn được tăng lên, cũng nhận được một con đường nghiên cứu khoa học rất thái quá, chế tạo sâu trùng Psionic, cái thứ đó thật sư có thể phát minh được sao? May mắn bên tôi chỉ phụ trách quy hoạch khái niệm, nội dung chính có các đại lão Viện Nghiên Cứu Khoa Kỹ phụ trách.”*Đại lão: Dân chuyên nghiệp trong một phương diện nào đó gọi là đại lão của ngành. Hết chương 139.



Bạn cần đăng nhập để bình luận