Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 1212. Vượt Qua



Chương 1212. Vượt Qua



Bài thi được chấm ngay tại chỗ.Phong Kỳ rất bình tĩnh khi biết mình đã vượt qua được vòng thi đầu tiên.Sự lo lắng sau khi thi thường xuất phát từ việc không tự tin vào năng lực của bản thân, càng không tự tin vào lượng kiến thức đã nắm được.Sau một năm học tập, Phong Kỳ đã tràn đầy tự tin vào việc thi đỗ vào Học phủ Cựu Nhật.Kết thúc kỳ thi, hắn tắt màn hình rồi đứng dậy.Đến trước giá sách, hắn bắt đầu chọn sách lĩnh vực học để chuẩn bị học.Tiếp theo, hắn tiếp tục dành thời gian cho việc học.Biển học vô bờ, quay đầu không thấy bờ.Thân xác hắn có thể bị hủy diệt nhưng kiến thức hắn học được sẽ theo ký ức này mãi mãi tồn tại trong tâm trí của dòng thời gian chính, trở thành nguồn dinh dưỡng trên con đường trưởng thành của một hắn khác, càng là một phần của sức mạnh.Kết thúc buổi học sáng, gần đến giờ ăn trưa, Phong Kỳ không dùng bữa tại Viện Nghiên cứu Hổ Phách.Hắn định quay về Học phủ Tinh Thành một chuyến.Hướng đi tiếp theo cần Mộc Tinh giúp đỡ.Ngoài việc phải học kiến thức lĩnh vực học, nhiệm vụ của tuyến hy sinh này của hắn còn là thu thập thông tin tình báo liên quan đến tộc Linh Năng.Nhưng chỉ dựa vào năng lực của hắn thì khó có thể tiếp cận được tộc Linh Năng.Thân phận người đạt được Huân chương Xuất sắc của nhân loại có thể hấp dẫn các thế lực tiềm ẩn khác trong lĩnh vực nhưng đối với tộc Linh Năng có bề dày lịch sử thì chẳng có giá trị gì.Ngay cả khi hắn bộc lộ nhiều sơ hở trước mặt tộc Linh Năng, tộc Linh Năng cũng sẽ không đến tiếp xúc với hắn.Chỉ có một điểm duy nhất có thể khiến tộc Linh Năng chủ động đến tiếp xúc.Đó chính là Mê Vụ Chi Chủ.Mê Vụ Chi Chủ đứng đầu danh sách tuyển dụng của tộc Linh Năng.Chỉ cần hắn có thể liên kết với Mê Vụ Chi Chủ, chờ tộc Linh Năng đưa cành ô liu cho Mê Vụ Chi Chủ, hắn có thể mượn thân phận người thân của Mê Vụ Chi Chủ để thuận tiện trở thành một thành viên của tộc Linh Năng.Nhưng kế hoạch này không hoàn hảo, cũng tồn tại nhiều biến số.Muốn thiết lập tình cảm sâu sắc với lão Mê thì không khó, dù sao cũng có tiền lệ.Vấn đề nằm ở chỗ làm sao thuyết phục lão Mê đồng ý gia nhập tộc Linh Năng.Sau nhiều năm gắn bó, hắn hiểu rõ tính cách của Mê Vụ Chi Chủ, tuyệt đối không chịu khuất phục dưới các chủng tộc khác.Tham vọng leo lên đỉnh cao của hắn càng không cho phép hắn nương nhờ kẻ khác, trở thành con chó bị sai khiến.Muốn Mê Vụ Chi Chủ đồng ý lời chiêu mộ của tộc Linh Năng, quả thực là một vấn đề đau đầu.Về phương diện này, hắn chỉ có thể cố gắng không ngừng giao tiếp để giải quyết.Lần này Phong Kỳ về Học phủ Tinh Thành, mục đích chính là trình bày chi tiết kế hoạch này với Mộc Tinh.Mộc Tinh làm người xấu, hắn mới có thể làm người tốt trước mặt Mê Vụ Chi Chủ.Nghĩ đến người anh em tốt của mình lại bị mình sắp đặt, Phong Kỳ không khỏi thở dài.Đều là số mệnh!Tình cảm này, hắn chỉ có thể đền đáp sau này.Trong lúc thở dài, hắn lại nghĩ đến Tiểu Giác Hút.Gánh trên vai nhiều món nợ tình cảm như vậy, hắn chỉ có thể tiếp tục mắc nợ.Ít nhất với năng lực hiện tại của hắn, căn bản không có cách nào trả.Ví dụ như hắn từng hứa với Tiểu Giác Hút, lần sau chắc chắn sẽ báo thù cho ngươi.Bây giờ nghĩ đến thực lực của Tiểu Hắc, hắn chỉ có thể nghĩ thôi...Trong lúc suy nghĩ miên man, xe chuyên dụng đã dừng lại ở cổng lớn Học phủ Tinh Thành.Xuống xe, đập vào mắt là một tấm bia đá cao hơn hai mươi mét, trên đó khắc bốn chữ rồng bay phượng múa "Học phủ Tinh Thành."Mọi thứ trước mắt khiến hắn cảm thấy vừa quen thuộc vừa thân thiết.Nghĩ kỹ lại, hắn đã gần một năm không về đây.Bạch Phù Sinh cũng cho rằng hắn đang ở Viện Nghiên cứu Hổ Phách nỗ lực công phá công pháp mới và bày tỏ sự ủng hộ hết mình đối với hành động của hắn.Bước vào học phủ, nhân viên trực cổng rõ ràng vẫn nhận ra hắn, không hỏi han gì đã mở cửa.Vào cổng là một con đường lát đá cẩm thạch dẫn vào trường, hai bên đường dựng nhiều tượng đồng.Họ đều là những sinh viên tốt nghiệp Học phủ Tinh Thành, có đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của nhân loại, bia đá dưới tượng khắc ghi sự tích cuộc đời, hoặc kinh nghiệm tiền tuyến của họ.So với trong trí nhớ, dọc đường xuất hiện thêm vài bức tượng.Họ đều là những cựu sinh viên đã hy sinh ở tiền tuyến trong năm qua.Tiếp tục đi vào là một ao sen nhỏ, đúng vào tháng tư, hoa sen chưa nở, lá xanh mướt phủ kín ao, nụ hoa đung đưa trong gió.Dọc đường có nhiều bóng dáng học sinh, thỉnh thoảng có tiếng chào hỏi hắn.Phong Kỳ đều mỉm cười gật đầu đáp lại.Nhưng cũng có nhiều sinh viên mới chỉ thấy những học sinh khác đi ngang qua chào hắn nên cũng theo đó gọi tượng trưng một tiếng "Thầy Phong", chỉ là nhìn vào vẻ nghi ngờ trong mắt những sinh viên mới này có thể thấy, họ không hiểu rõ về hắn. Hết chương 1212.



Bạn cần đăng nhập để bình luận