Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 296. Tương lai bị thay đổi?



Chương 296. Tương lai bị thay đổi?



Phong Kỳ: ...Nhận thức được bản thân thử nghiệm lần đầu tiên thất bại, hắn xót xa, vốn cứ tưởng rằng quá trình luyện chế chỉ cần đảm bảo đúng trình tự thì sẽ không xảy ra vấn đề gì cả, đằng này lại không nghĩ ra thất bại lại nằm ở bước cuối cùng.Hắn chỉ trách bản thân sao lại run tay làm cho đổ quá nhiều hồn hợp trung hòa.[Bác nông dân móc ngươi ra từ trong lòng đất với vẻ mặt tràn đầy vui sướng, nâng niu ngươi ở trong lòng bàn tay và khoe: Ngon! Thực sự là một món ngon!]Lời tự thuật lên tiếng đúng thời điểm, chế nhạo hắn.Nhận thức được bản thân đã tổn thất hơn trăm vạn, hắn chỉ cảm thấy gan đau, dạ dày đau…toàn thân đều đau.Vốn ban đầu có năm trăm sáu mươi vạn tiền tiết kiệm, mua vật liệu để chế rượu Thanh Tâm dùng mất một trăm hai mươi lăm vạn rồi, chưa kể đến bốn mươi lăm vạn mua thiết bị để luyện chế, hiện chỉ còn lại có ba trăm chín mươi vạn nữa thôi.Hắn càng xót xa hơn khi nghĩ tới khoản chi khi Phương Tri Hữu đến nữa.Mỗi lần ủ chế rượu Thanh Tâm, hắn đại khái tiết kiệm được khoảng ba mươi lăm vạn, tương đương với ba lần trắng tay.Cũng may hắn cảm thấy mình đã nắm giữ được quá trình ủ chế kỹ càng, chỉ cần một bước cuối cùng không run tay thì về sau ắt hẳn không có vấn đề.Số tiền kia, sớm muộn cũng có thể tiết kiệm lại được.Đem theo tâm tình buồn bực, hắn đưa ánh mắt nhìn về nửa bình rượu Thanh Tâm đã để dưới bàn sách.Với thanh năng lượng ở mức sáu mươi ba phần trăm, nửa bình rượu Thanh Tâm đủ để hắn tiến vào trong mộng cảnh tương lai.Thế là hắn đi tới bàn sách, cúi người nhặt bình rượu Thanh Tâm lên, sau khi mở nút gỗ ra, hắn một hơi uống cạn.Toàn thân hắn lúc đó cảm thấy khô nóng, tiến độ thanh năng lượng cũng theo đó mà tăng lên.Trong lúc chờ đợi, tiến độ của thanh năng lượng cuối cùng dừng tại một trăm bốn mươi chín chấm chín phần trăm.Thừa dịp say men nồng, hắn nằm ở trên giường, chuẩn bị tiến vào mộng cảnh tương lai.Ở tuyến đường tương lai này, hắn nhất định sẽ cùng Viện Nghiên cứu Khoa Học Công Nghệ triển khai tranh giành cấu xé lẫn nhau, trong lúc đó tất nhiên cũng sẽ xuất hiện những phát sinh thay đổi tương lai.Hắn cảm thấy tuyến đường tương lai này bên trong lịch sử dòng thời gian, hắn cùng các chiến hữu triển khai giao phong kịch liệt với địch nhân, tất nhiên nó phải tràn ngập nhiệt huyết và đặc sắc.Mặc dù hắn không có cách nào để tự mình đi trải nghiệm, nhưng cũng có thể thông qua lịch sử để hiểu biết rõ một vào phần.[Đừng quá chắc chắn, biết đâu cũng có thể là cái chết yểu, cả đời bi thảm.]Mặc kệ lời chế nhạo của lời tự thuật, hắn nằm ôm chăn trên giường, nhắm mắt lại.Thời gian chậm rãi trôi qua, theo suy nghĩ trống rỗng của hắn, nét mặt của hắn cũng dần dần trở nên bình tĩnh, thanh thản...……Khoảnh khắc mở mắt ra, Phong Kỳ đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.Lần này, thế giới trong mộng cảnh tương lai, bầu trời không bị Huyết Nguyệt hoàn toàn bao phủ.Phía tây Huyết Nguyệt giữa trời, phía đông mặt trời treo trên cao đang thiêu đốt.Toàn bộ thế giới như bị chia làm hai nửa, phân tách rõ ràng, mà hắn lại đứng nay vị trí trung tâm của hai thế giới."Chẳng lẽ tương lai thật sự bị thay đổi?"Cảnh tượng trước mắt khiến Phong Kỳ mất cảnh giác.Thế giới trong giấc mơ tương lai đã trải qua những thay đổi mà từ trước giờ chưa từng có.Mặc dù có Huyết Nguyệt ở đây nhưng mặt trời vẫn chưa lặn."Điểm cuối của sự hủy diệt thế giới đã bị hoãn lại?"[Tuyến tương lai này là ngươi đã chọn để chống lại Viện Nghiên cứu Khoa Học Công Nghệ. Có lẽ Viện Nghiên cứu Khoa Học Công Nghệ đã bị tổn hại nghiêm trọng hoặc thậm chí bị hủy bỏ bởi tổ chức mà ngươi đã lãnh đạo trong tuyến lịch sử này, vì vậy sự phát triển của nền văn minh nhân loại chắc chắn sẽ trở nên tốt hơn, do đó trì hoãn tốc độ xâm chiếm của lĩnh vực... Nhưng có vẻ như kết thúc vẫn chưa thay đổi.]Nghe những lời của tường thuật, hắn ngẩng đầu nhìn lên Huyết Nguyệt đang dần trôi về phía Đông, cùng với những đường xoắn nhấp nháy ở chỗ giao giới của hai thế giới.Giống như những gì mà lời tường thuật đã nói, thế giới hiện thực vẫn chưa thoát khỏi nguy cơ vẫn đang bị thế giới lĩnh vực từ từ nuốt chửng.Nhưng thế giới đã xảy ra thay đổi, hắn cảm thấy rằng có lẽ loài người bây giờ vẫn chưa tuyệt chủng.Nhìn xung quanh bốn phía, khu vực hắn đang ở vẫn chưa bị biến thành nghĩa địa, khắp nơi không có thấy Zombie, cũng không có Tiểu Tàn dang tay chào đón mỗi lần khi hắn đến.Trong ký ức của hắn phương hướng của khu tránh nạn Tinh Thành giờ đây đã bị tường thép bao vây chặt chẽ, trước cửa thành vẫn có một pho tượng sừng sững.Có thể mơ hồ nhìn thấy những bóng người di chuyển trên bức tường của thành phố.Quá phấn khích, hắn lập tức chạy về phía khu tránh nạn Tinh Thành.Trên đường đi mặt đường bị hư hỏng vỡ nát vẫn còn dấu vết của những chiếc máy móc lớn chạy trên đó.Hai bên đường trồng hoa ban màu cam, không khí tràn ngập mùi thơm ngào ngạt, so với thế giới giấc mơ tương lai trước đây thì thế giới này giống như thiên đường. Hết chương 296.



Bạn cần đăng nhập để bình luận