Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 293. Bản chất con người là thiện, hay là ác



Chương 293. Bản chất con người là thiện, hay là ác



Cuối cùng, thân thể của hắn ở tại ngực của Phong Kỳ giống như những mảnh vỡ năng lượng, từ từ tiêu tán, biến thành những điểm sáng óng ánh trong màn đêm tối.Gió núi thổi tới, làn sương mù óng ánh tiêu tan theo cơn gió.Đứng dậy, nhìn qua cảnh đêm đèn đuốc sáng trưng của Tinh Thành học phủ, tận đáy lòng Phong Kỳ cuồn cuộn dấy lên cảm xúc phức tạp.“Lời tự thuật, theo ngươi thì bản chất con người là thiện, hay là ác.”[Bản chất là ác, một đứa trẻ vừa sinh ra đời sẽ chỉ biết xin, không có khả năng hiểu được cần phải cho đi hay cảm ơn… Nhưng ta cảm thấy, con người dùng cả một đời để học cách làm sao trở nên lương thiện, trưởng thành trong tình thân của gia đình, tình bạn bè, tình yêu, mỗi một loại vẻ đẹp trên thế gian này đều sẽ để cho con người học lấy một phần lương thiện.]Nghe Lời tự thuật hồi đáp, Phong Kỳ nhẹ gật đầu.Giờ phút này, phong sơn thổi qua gò má, cây cỏ dập dờn trong gió phát ra những âm thanh nghe”xào xạc”Cảm xúc tận đáy lòng của hắn theo gió đêm cuồn cuộn trào dâng.Nhạc Bình An rất đáng thương, nhưng lại chọn sai lập trường, chính là sai rồi.Hắn nói Phong Kỳ không có trải qua sẽ không hiểu, nhưng từ tận đáy lòng của Phong Kỳ, cái vấn đề kia sớm đã có đáp án.Hắn sẽ không đáp ứng lựa chọn mà ác ma đưa ra, càng sẽ không lựa chọn từ bỏ.Hắn sẽ cố gắng hết sức để tìm kiếm một tia hy vọng, ngay cả khi hy vọng đó là mong manh, và hắn cũng sẽ thấy mình kiệt sức và bất lực... Cho dù kết quả có đáng tiếc, điều đó sẽ khiến hắn đau đớn vạn phần.Con đường chạy theo ước mơ của hắn tất nhiên sẽ đầy rẫy những chông gai, nhưng không cần biết kết cục ra sao, hắn chỉ cần sống không thẹn với lương tâm là được.Mỗi một lần trèo đèo lội suối, chưa hẳn xuân về hoa nở.Mỗi một lần mưa gió vội qua, chưa hẳn thải hà đầy trời.Nhưng hắn sẽ không lựa chọn khuấy phục, thỏa hiệp hay từ bỏ.Ngay cả khi hắn phải đứng trước hoàng hôn của ngày tận thế để chứng kiến thất bại của bản thân mình thì hắn cũng muốn giống như Mộ Trảo, dựng trường thương chĩa thẳng mũi giáo về phía huyết nguyệt, chiến đấu đến chết với một bầu trời tràn ngập địch nhân.Nhạc Bình An nói, thiện ác không phải đã hình thành thì sẽ không thay đổi, mà nó sẽ thay đổi tùy theo vị trí của lập trường.Nhưng hắn lại thấy, đây chẳng qua chỉ là lập trường của một người không kiên định mà thôi.Bản thân là người, vì cớ gì mà không hiên ngang đối mặt với vạn tiễn, xả thân vì tương lai tươi sáng của nhân loại.Địch nhân quá mạnh mẽ không phải cái cớ để lựa chọn khuất phục.Sinh ra đã như sâu kiến thì nên có chí lớn, mệnh không khác gì tờ giấy mỏng thì cũng phải có một trái tim bất khuất kiên cường.Càn khôn đã chưa định, kết cục chưa hiện ra, ta chính là hắc mã!Lúc này, mặt trời mới lên đỏ rực lót tại một góc cuối chân trời.Đứng trên đỉnh núi ngẩng đầu nhìn lại, hắn nhìn thấy hàng ngàn vạn đạo quang đang xé toạc bầu trời đêm đen tối lúc hừng đông, nhuộm đỏ cả chân trời.Mấy ngày sau đó, việc Nhạc Bình An mất tích trở thành chủ đề hấp dẫn trong Tinh Thành học phủ.Nhân viên chấp pháp cũng vào ở trong Tinh Thành học phủ, triển khai điều tra đối với sự mất tích của Nhạc Bình An.Khoảng thời gian đó, Phong Kỳ cũng bị nhân viên chấp pháp hỏi tới.Ví như hỏi thăm hắn xem Nhạc Bình An thường ngày cư xử như thế nào?Nhạc Bình An có gây thù chuốc oán với ai trong học phủ hay không?Nhạc Bình An có thường xuyên có những biểu hiện quái dị, hay là tinh thần hắn có bị kiềm nén hay không..v..v..Đối với những vấn đề này, hắn đều lựa chọn thành thật mà trả lời.Sau khi làm xong việc ghi chép, nhân viên chấp pháp đối với hắn vẫn chưa có bất kỳ hoài nghi, bởi vì hắn không có động cơ giết người.Cuối cùng, sau khi nhân viên chấp pháp kiểm tra đến camera giám sát thì họ đi theo con đường mà buổi tối Nhạc Bình An đã đi, phía sau núi học phủ liền phát hiện ra chiếc điện thoại đã bị vỡ vụn của Nhạc Bình An.Trải qua quá trình kiểm tra đo đạc, họ phát hiện trên chiếc điện thoại này chỉ có dấu vân tay của Nhạc Bình An.Tiếp tục tra tới những dấu chân mới đi lên núi thì cũng chỉ phát hiện chỉ có mỗi dấu chân của Nhạc Bình An mà thôi, dường như rạng sáng hắn đi tới đỉnh núi phía sau rồi biến mất một cách bí ẩn.Trên các diễn đàn của học phủ cũng đang không ngừng thảo luận về chủ đề nóng này.Các học viên căng não ra mà suy nghĩ, có đến N phiên bản hại não đã được tổng hợp ra từ việc Nhạc Bình An mất tích.Phiên bản huyền huyễn: Nhạc Bình An trên đỉnh núi bị Cửu Long Kéo Quan lôi đi rồi.Phiên bản tiên hiệp: Nhạc Bình An vô tình xâm nhập vào một động quật thần bí trên đỉnh núi, ở bên trong động quật tìm được một cuốn công pháp tu luyện thần cấp, bởi vì thời gian một ngày trong động quật bằng nghìn năm ngoài đời… Đợi một nghìn năm sau thì hắn sẽ xuất quan thôi.Phiên bản khoa học viễn tưởng: Nhạc Bình An vô tình đụng phải tiếp điểm thời không trên đỉnh núi, xuyên tới tương lai hoặc xuyên về cổ đại rồi. Hết chương 293.



Bạn cần đăng nhập để bình luận