Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 151. Tái hợp



Chương 151. Tái hợp



Dù sao thì ở lại đây cũng hoàn toàn là đang lãng phí thời gian quý giá, hắn cũng không biết chính xác khi nào Giác hút sẽ đi cùng mình."Nếu không, thử một chút?"[ vậy thì thử một chút đi, dù sao ngươi tương lai cũng đã đủ thảm, thảm thêm chút nữa cũng không sao, nhưng ngươi nhớ sau khi đào xong nhớ lấp lại và quỳ lạy mấy cái, nếu không thì quá không phải người. ]Phong Kỳ: . . .Nếu lời tự thuật cũng cảm thấy có thể thực hiện, vậy thì hắn bắt đầu đào đất.Dùng hai tay làm xẻng đào đất, hắn cảm thấy rất cổ quái, trong lòng cũng cảm giác có chút khó chịu.Hắn tương lai vì cứu thế mà không ngừng cố gắng, nhưng trước khi chết lại thành phản đồ nhân loại, bị thế nhân quở trách, bây giờ sau khi chết cũng không được an bình, còn phải bị bản thân đào từ trong đất ra.[ đừng suy nghĩ quá nhiều, nếu như ngươi của tương lai có linh hồn, thì rất có thể hắn đang ở gần đây thúc giục ngươi tranh thủ thời gian đào, bảo ngươi đừng lãng phí thời gian, nếu không phải không cách nào tiếp xúc với vật thật, hắn chắc chắn sẽ lao vào cướp đào, so với ngươi còn nhanh hơn, tiện thể mắng ngươi một câu: Lằng nhà lằng nhằng, đồ ngu, cút đi để cho ta tới. ]Phong Kỳ: . . .Lời nói của lời tự thuật khiến nỗi phiền muộn trong lòng hắn tan biến, thậm chí muốn dựng ngón giữa với lời tự thuật.Cái gì gọi là cướp đào, cái này mẹ nó là người nói sao?[ ta xác thực không phải là người, nhưng ngươi ngó ngó lại mình đi, điểm nào giống người. ]Cúi đầu nhìn khung xương của bản thân, hắn không nói nữa, tiếp tục đào đất.Trong lúc Phong Kỳ đào đất, Giác hút tiếp tục quỳ trên mặt đất, nhìn mặt đất giống như là đang mặc niệm.Đào xuống khoảng hơn một mét, khi ngón tay hắn tiếp xúc với một vật thể cứng rắn thì hắn biết mình đã đào được.Hắn tiếp tục đào xuống một đoạn và nhặt chiếc hộp kim loại lên, nhưng lần này hắn không mở nó ra mà là đặt ở bên cạnh.Chính như hắn nghĩ, kèn Harmonica màu trắng bạc được chôn ở phía dưới hộp kim loại.[ chờ đã, ta nghĩ đến một vấn đề, vì cái gì kèn Harmonica đặt ở phía dưới hũ tro cốt? Vậy có phải lúc trước Mộc Tinh cũng từng đào hũ tro cốt của ngươi từ dưới đất lên? ]Phong Kỳ: . . .Không để ý đến lời tự thuật đang suy nghĩ lung tung, hắn lấy kèn harmonica từ trong đất ra.Cây kèn Harmonica này được chế tác từ vật liệu đặc biệt lấy từ trận địa, trải qua nhiều năm tháng rửa tội nó chỉ mất đi vẻ sáng bóng chứ không hề có vết rỉ sét nào.Sau khi loại bỏ bùn đất bên ngoài cây kèn Harmonica, hắn đặt nó sang một bên, sau đó trịnh trọng chôn hũ tro cốt của chính mình lại dưới đất, cuối cùng dùng đất lấp lên.[ người anh em nên dập đầu, làm người phải có điểm mấu chốt, không dập đầu mấy cái là không qua được đâu. ]"Mặc kệ ngươi!"Sau khi hái chiếc lá cạnh đó lau lại cây kèn Harmonica, hắn đi tới ngồi xuống bên cạnh Giác hút, vuốt vuốt đầu nhỏ của nó và đưa kèn Harmonica đến trước mặt nó.Chính như hắn mong đợi, khi nhìn thấy cây kèn Harmonica màu trắng bạc thì trong mắt Giác hút ánh lên tia sáng, sau đó đưa tay nhận lấy kèn Harmonica."Có thổi được không?" Phong Kỳ cười dò hỏi.Nghe được câu hỏi, Giác hút vậy mà thật sự đem kèn Harmonica đặt ở bên miệng, sau đó thổi lên.Hắn lại lần nữa đưa tay ôm Giác hút, lần này nó không tiếp tục kháng cự.Nhận ra rằng Giác hút đã có thể đi cùng bản thân, hắn vác Giác hút trên vai và cất bước đi về hướng khu tránh nạn Tinh Thành.Ven đường đi, cách Giác hút thổi kèn Harmonica càng ngày càng thuần thục.Giai điệu sâu lắng và tiết tấu nhanh chậm dường như đang kể một câu chuyện về sự "tưởng niệm", và cảm xúc của Phong Kỳ cũng nổi lên gợn sóng theo tiếng kèn."Bài này tên là gì?"Hắn thuận miệng hỏi một câu, lại không nghĩ rằng Giác hút ngừng thổi và dùng thanh âm non nớt trả lời:"Xuyên Nhạc. . . Tây dỗ dành. . .. . . Tưởng niệm."Nghe những lời này, hắn không khỏi sững sờ, sau đó mỉm cười đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của Giác hút.. . .Tiếng dương cầm du dương trôi theo gió bay xa xăm, hai bóng người cũng bước đi xa dần trong giai điệu, rồi dần dần đi khuất. . . Hết chương 151.



Bạn cần đăng nhập để bình luận