Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 90. Tuyệt đối không từ bỏ (2)



Chương 90. Tuyệt đối không từ bỏ (2)



Sự tức giận của thế nhân đối với hắn cũng là xuất phát từ tình yêu đối với thế giới này, vì vậy hắn có thể hiểu được cảm giác này.Nhưng hắn không cách nào tha thứ cho thế lực hắc ám đã ở sau lưng thao túng mọi thứ, và chơi đùa với cả thế giới.Giờ phút này, ý nghĩ muốn phá hủy viện nghiên cứu Tinh Hồng ở trong lòng hắn trở nên càng thêm bức thiết.Trong hình, sau khi nói ra những lời đó, hắn bị áp giải đến nơi chém đầu nằm ở trung tâm đài hành quyết.Đúng lúc này, trong hình xuất hiện bạo động.Nhân viên của quân bộ vây quanh đài hành quyết bị đẩy ra, hắn nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp xuất hiện trong hình, cô khoác áo choàng đen, dáng người cao gầy, và đi từng bước đến đài hành quyết.Sau lưng cô, những bóng người cũng khoác áo choàng đen khác hộ tống cô tiến lên.Nhìn người này và huy chương gắn trên áo choàng của người này, xung quanh vậy mà không có ai dám đứng ra ngăn cản.Khi áo choàng đen được vén lên, hắn thấy được một khuôn mặt quen thuộc, người đến chính là Mộc Tinh."Phong Kỳ, tôi đưa cậu trở về.""Bây giờ tôi là tội nhân, không thể đi." Trong hình, hắn ngẩng đầu lên và mỉm cười nhìn Mộc Tinh."Tôi không tin, trong mắt tôi, cậu yêu quý thế giới này hơn bất cứ kẻ nào." Nhìn khuôn mặt tiều tụy của Phong Kỳ trong hình, hốc mắt Mộc Tinh ướt át."Đừng phạm sai lầm, bây giờ chị là đoàn trưởng của chiến đoàn trận địa đỉnh cấp, là tinh anh của nhân loại, tương lai chị sẽ có rất nhiều thành tựu lớn, tuyệt đối đừng bị tôi làm liên lụy."Lần này Mộc Tinh không trả lời hắn, mà là đưa tay nắm lấy xích sắt, dưới sức mạnh to lớn của cô, sợi xích sắt màu đen đặc chế lập tức vỡ vụn thành từng mảnh rồi rơi ra.Thấy cảnh này, sắc mặt người đàn ông của quân bộ cầm thanh đao đứng sau lưng Phong Kỳ lập tức thay đổi."Đoàn trưởng Mộc, cô muốn làm gì? Vì một tên phản đồ mà làm như vậy có đáng giá không?"Nghe những lời này, Mộc Tinh bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào người quân nhân, đôi mắt trở nên đỏ tươi:"Cậu ấy không phải phản đồ!"Dưới ánh nhìn chăm chú của Mộc Tinh, người đàn ông bị dọa lui về phía sau mấy bước.Thấy cảnh này, hắn ở trong hình vội vàng mở miệng ngăn cản:"Đừng ngốc, nơi này là quân bộ, đừng để bị tôi liên luỵ.""Tôi muốn cứu cậu, không ai có thể ngăn cản được."Nhìn thấy Mộc Tinh có hành động cướp pháp trường, trong hình, hắn bỗng nhiên tát một cái vào mặt Mộc Tinh, và nói trong sự im lặng của cô:"Bình tĩnh một chút, đừng trở thành tội nhân lịch sử giống như tôi.""Chẳng lẽ để tôi nhìn cậu chết sao?" Mộc Tình hốc mắt ướt át, vừa nói vừa kìm nén bi thương."Chị nhớ lời hứa chúng ta đã hứa dưới gốc cây liễu không? Cả đời phấn đấu vì tương lai nhân loại, hiện tại chị đã thành lập được chiến đoàn trận địa của riêng mình, nhưng nếu như hôm nay chị đưa tôi đi thì chị sẽ thành tội nhân lịch sử, và tất cả cố gắng của chị sẽ thất bại trong gang tấc.""Vậy cậu có nhớ, cậu đã nói sẽ trở thành Phó đoàn trưởng không?"Nghe lời này, hắn ở trong hình rõ ràng sững sờ, sau đó lắc đầu thở dài:"Tôi thất hứa.""Tôi mang đủ người, có thể đảm bảo chúng ta an toàn rời đi Tinh thành ...."Mộc Tinh còn chưa nói xong, hắn ở trong hình đã nhịn không được tức giận nói:"Rời đi? Đi đâu? Sống những ngày tháng phải trốn đông trốn tây sao? Cho dù không thể nhịn được thì chị cũng phải nhịn cho tôi, hãy ghi nhớ sứ mệnh trên người chị, nếu tôi ngã xuống thì chị phải gánh vác giấc mơ của tôi mà tiếp tục đi tới đích, đừng để tôi chết không nhắm mắt."Nhìn Phong Kỳ có vẻ tiều tụy nhưng ánh mắt kiên định, Mộc Tinh im lặng hồi lâu mới hỏi:"Không chết không được sao?""Không chết không được."Nghe lời nói như vậy, Mộc Tình bỗng nhiên dậm chân, lấy cô làm trung tâm, đài hành quyết lập tức xuất hiện những vết nứt không ngừng lan rộng ra ngoài."Nếu như tôi nhất định phải cứu thì sao."Những nhân viên của quân bộ đứng ở xung quanh lúc này đã vô cùng căng thẳng."Đừng để quãng đời còn lại của tôi phải giãy dụa trong sự thống khổ, từ bỏ đi."Nghe lời này, một giọt nước mắt trong suốt rơi ra từ trong mắt cô, dường như cô đã hiểu rằng trong lòng của hắn đã có ý muốn chết."Tôi thề sẽ điều tra ra mọi chuyện và trả thù cho cậu."Thanh âm rơi xuống, Mộc Tinh quay người rời đi cùng những bóng người mặc áo choàng đen khác, và không hề quay đầu nhìn lại.Thấy cảnh này, những thành viên của quân bộ trong khu hành quyết vốn luôn căng thẳng, hiển nhiên cũng thấy nhẹ nhõm.Lúc này Mộc Tinh đã là đoàn trưởng của chiến đoàn trận địa đỉnh cấp, cho dù là quân bộ cũng không dám dễ dàng xảy ra xung đột với cô, cuối cùng phải để mặc cô rời đi, có thể thấy lực uy hiếp không phải bàn cãi.Sau khi Mộc Tinh rời đi, trong hình, hắn một lần nữa đứng ở nơi hành quyết."Đã đến giờ, để lại di ngôn đi, đến lúc lên đường rồi." Người đàn ông của quân bộ đứng sau lưng hắn nghiêm túc nói. Hết chương 90.



Bạn cần đăng nhập để bình luận