Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 324. Phong Kỳ chí tôn



Chương 324. Phong Kỳ chí tôn



Vì thế hắn lập tức rời khỏi nơi trú ẩn.Sau khi rời khỏi nơi trú ẩn, hắn bắt đầu tự hỏi một vấn đề.Tương lai của hắn đề nghị trong hòm thư tin nhắn.Hy vọng rằng hắn sẽ suy xét một tuyết tương lai để gia nhập Viện Nghiên cứu Khoa Kỹ Thuật hoặc là Viện Nghiên cứu Hổ Phách.Từ đó thu thập được tình báo, đồng thời lại lợi dụng lực lượng của chúng để nhằm vào một thế lực khác bị sinh vật trận địa không chết.Ví dụ như gia nhập Viện Nghiên cứu Hổ Phách để đối kháng với Viện Nghiên cứu Khoa Kỹ Thuật, hoặc ngược lại cũng như thế.Tuyến tương lai này đã được đưa vào phạm vi tham khảo của hắn.Theo ý nghĩ mà suy xét, hắn bỗng nhiên nghĩ đến, có thể tìm được biện pháp khống chế Tiểu Hắc ở Viện Nghiên cứu Khoa Kỹ Thuật hay không?Nếu như Tiểu Hắc mất khống chế xác thực có quan hệ với Viện Nghiên cứu Hổ Phách.Hắn cũng hoàn toàn có thể chế tạo ra một dụng cụ để khống chế Tiểu Hắc, sau khi trà trộn vào vòng trung tâm của Viện Nghiên cứu Khoa Kỹ Thuật tìm cơ hội cấy vào cơ thể Tiểu Hắc.Còn làm thế nào để chế tạo ra “Điều khiển từ xa” khống chế Tiểu Hắc, hắn hoàn toàn có thể giải quyết bằng tích luỹ hơn 1500 năm.Sử dụng thời gian tích lũy, hắn luôn luôn có thể tìm được phương pháp chế tạo “máy kiểm soát Tiểu Hắc.”Nghĩ đến đây, hắn có chút động tâm.Nếu thật sự có thể khống chế Tiểu Hắc, đến lúc đó có hai đại hộ pháp Giác Hút, Tiểu Hắc, hắn hoàn toàn có thể đi lại ngang nhiên trong mộng cảnh tương lai.Lần trước Mê Vụ chi chủ cùng Tiểu Hắc từng có giao thủ ngắn ngủi.Kết quả chính là Mê Vụ chi chủ lựa chọn lùi về sao, không muốn dây dưa quá nhiều với Tiểu Hắc.Bởi vậy có thể thấy lực uy hiếp của Tiểu Hắc rất khủng bố.Nếu có thể khống chế Tiểu Hắc, hắn nhất định phải mang theo Tiểu Hắc cùng Giác Hút bước vào khu vực sương mù, sau đó bắt Mê Vụ chi chủ đánh một trận.Nếu như có thể, hắn muốn đánh Mê Vụ chi chủ đến lú ra mà thôi.Sau đó lợi dụng năng lực Mộng Yểm để đọc tin tức trong ký ức của hắn, đào rỗng kí ức trong đầu hắn.[Tiểu huynh đệ, tỉnh lại, mau tỉnh lại, nếu cứ tiếp tục ảo tưởng như vậy, ngươi có thể viết một quyển tiểu thuyết huyền huyễn Long Ngạo Thiên rôi, cốt truyện phát triển tiếp theo sẽ mất khống chế, đến lúc đó Mê Vụ chi chủ quỳ gối trước mặt ngươi, hô to tiểu đệ có mắt không tròng, đắc tội Phong Kỳ chí tôn, quỳ xin tha cho một cái mạng chó...... CMN, xấu hổ chết ta rồi.】Phong Kỳ:……“Nếu ta thật sự mạnh như vậy, nhất định sẽ bắt ngươi từ trong đầu ra, cho ngươi một cái thân thể, sau đó bảo ngươi quỳ xuống đất cầu xin ta.”[Ha ha, nếu thật sự đến ngày đó, chính là lúc ta bại lộ bộ mặt thật, đến lúc đó ta sẽ đoạt xá thân thể ngươi, trở thành Phong Kỳ chí tôn mới.】Phong Kỳ:……“Ta có hơi sợ đấy.”[Đừng sợ, đến lúc đó gọi vài tiếng phụ thân, nói không chừng ta sẽ tha cho ngươi một cái mạng chó.]“Phi!”Trong khi trêu chọc lẫn nhau, hắn đã đến khu vực phế tích của thành phố.Địa hình nơi này, hắn đã rất quen thuộc.Sau khi tốc độ chậm lại, hắn tiếp tục đi về phía căn cứ bí mật của Viện Nghiên cứu Tinh Hồng.Đối với kinh hỉ trong miệng Uý Vi, hắn có chút chờ mong.Hắn cảm thấy kỳ thật sau này có thể mang theo một ít kỹ thuật cải tạo phù văn trở về hiện thực, đến lúc đó mở tuyến tương lai ra giao cho Viện Nghiên cứu Tinh Hồng.Cũng giống như khả năng “Tế bào tái sinh” mà tôm hùm Ma Lạt mang lại cho hắn.Chỉ cần kỹ thuật cải tạo phù văn đi lên, hắn hoàn toàn có thể để Viện nghiên cứu Tinh Hồng tạo cho hắn một năng lực thiên phú riêng.…"Crack!"Một âm thanh lanh lảnh vang lên, cơ thể của con chim đen bay lượn trong không trung nổ tung, thịt nát vụn lẫn với đám lông vũ rơi xuống từ trên không.Tại lúc này, Phong Kỳ tay phải làm thành dáng cây súng, đồng thời đem niệm lực thu lại.Trong suốt quãng đường tiến vào trụ sở bí mật của Viện Nghiên cứu Tinh Hồng, con chim này lúc nào cũng bay lượn trên đầu cất tiếng kêu lanh lảnh.Hắn đã nhịn rất lâu rồi.Kết quả là không những rời đi, con chim lại còn cố gắng thả bom xuống đầu hắn.Quân địch đã bắn phát đầu tiên, Phong Kỳ cũng không chần chừ và trả lễ bằng một phát “Niệm lực đạn”.Giết chết con chim được lĩnh vực sinh ra ấy lại chỉ thu được 1 điểm tiến hóa huyết mạch, nhưng có còn hơn không.Mọi chuyện qua đi, hắn tiếp tục lên đường.Đi trên đường đi đổ nát, mắt hắn ngắm nhìn nhìn xung quanh.Con đường phía trước bị hư hại vẫn còn lưu lại chất nhờn do một sinh vật nào đó bò qua, những bức tường của các tòa nhà gần đó phủ đầy những dây leo méo mó lan tràn như mạng nhện.Những thực vật trong các khu vực này đã hòa làm một với kiến trúc của thành phố.Nếu không có những thực vật này chống đỡ thì phần lớn các tòa nhà trong thành phố bỏ hoang này đã sụp đổ từ lâu.Đi theo hướng trong trí nhớ, sau một đoạn đường, hắn trèo lên một tòa nhà cao hơn 30 mét.Đứng trên đỉnh, nhìn về phía Tây. Hết chương 324.



Bạn cần đăng nhập để bình luận