Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 100. Bí ẩn về Giác Hút



Chương 100. Bí ẩn về Giác Hút



Dưới ánh nhìn chăm chú của hắn, Giác Hút hai mắt vô hồn bỗng nhiên đứng lên, chui vào bụi cỏ phụ cận, chưa được bao lâu, nó lại ngậm một đóa hoa trắng ngóc đầu nhảy ra.Đi đến trước nền bùn đất, Giác Hút duỗi tay cắm đóa hoa trong miệng lên trên đất, sau đó tròng mắt chảy xuống một giọt nước mắt.Nó đang cúng viếng mình?[Nó rõ ràng đã mất đi năng lực tự hỏi, lại vẫn nhớ mang hoa tới thăm ngươi, nói lên nó đã làm vậy rất nhiều lần, thậm chí hình thành ký ức cơ thể, chẳng lẽ nó là…… Mộc Tinh?]Phong Kỳ:!!!Nhìn từ đặc thù bề ngoài, hắn bỗng cảm thấy Giác Hút xác thật rất tương tự Mộc Tinh hồi bé.Chỉ là tóc biến thành màu trắng, đồng tử tuy rằng lấp lánh ánh sáng, lại có vẻ rất vô hồn.Chuyện này cũng giải thích được lý do vì sao Giác Hút sẽ dính lấy mình.Bởi vì hắn là cậu bạn duy nhất của Mộc Tinh.Mà sau khi hắn chết, Mộc Tinh khẳng định cũng sẽ mang hoa đến thăm hắn mỗi năm, lời tự thuật suy đoán hoàn toàn hợp lý.Nhưng cẩn thận nghĩ lại, hắn lắc lắc đầu.Đặc thù thân thể của Giác Hút hoàn toàn khác nhân loại, điểm rõ ràng nhất là phía dưới nó vừa không có “gà con” mà cũng chẳng thấy “cái cửa mình”.Mộc Tinh là Rune Transformer, nhưng cũng là người, cô hẳn là có đầy đủ đặc thù thân thể của nhân loại.[Sao ngươi biết nhất định có? Ngươi chỉ từng xem qua của Giác Hút, chẳng lẽ ngươi cũng đã bẻ ra của Mộc Tinh coi thử?]Phong Kỳ:……“Ta từng tra tư liệu về Rune Transformer, quá trình cải tạo Rune Transformer chỉ là cấy Phù Văn Tinh Thạch của sinh vật trận địa vào cơ thể thực nghiệm thể, sau đó lắp thêm một tinh thạch hấp thu linh khí bên ngoài cơ thể, không phải hoàn toàn cải tạo kết cấu thân thể trở thành phi nhân loại.” Hắn tức giận giải thích.[Ầu, cho nên, ngươi có thể chứng minh nó nhất định không phải Mộc Tinh? Đừng quên nguyên nhân Mộc Tinh qua đời bị bảo mật.]Nghe được lời tự thuật giải thích, hắn cảm thấy rất hợp lý.Nhưng không biết vì sao, hắn vẫn cảm thấy Giác Hút không có khả năng là Mộc Tinh.Mộng cảnh tương lai là thế giới 1500 năm sau, nếu Mộc Tinh có thể sống đến bây giờ, chẳng biết đã bao nhiêu tuổi.Dù thọ mệnh tu luyện giả có thể không ngừng kéo dài theo thực lực tăng cao, Mộc Tinh cũng chả sống được đến hiện tại, bởi vì cô là đại ma vương được nhân loại công nhận.Toàn bộ xã hội nhân loại cần cái chết của cô để trấn an cảm xúc.Đoạn thời kỳ đen tối Mộc Tinh sáng tạo, lượng thành phố bị cô phá hủy, vô luận là vì rửa sạch ung nhọt giấu mình trong văn minh nhân loại, hay cái gì khác, tất nhiên sẽ có vô số người vô tội chết trên tay cô.Thành phố bị phá hủy, số lượng dân chạy nạn khổng lồ đến mức chẳng có thành phố nào đủ năng lực đón nhận, cho nên sau khi thành phố tan hoang, cư dân chỉ có một con đường có thể đi.Trở thành thập hoang giả!Tạm không nói mục đích chân thật ẩn sau hành vi diệt thế của Mộc Tinh, tội ác mà cô phạm phải đã không thể rửa sạch.Nhân dân toàn thế giới đều có thể chứng kiến, thật sự không làm giả được, mà nếu không làm giả được, lượng lớn những người vô tội hy sinh khẳng định là sự thật.Cho nên Mộc Tinh hẳn đã chết.Nghĩ đến đây, trong đầu hắn không khỏi hiện lên luận âm mưu.Có lẽ có một khả năng, kỳ thật Mộc Tinh không chết thật, mà là bị bí mật giam cầm.Tổ chức thần bí giam cầm cô đã thực hiện một loạt cải tạo cơ thể, cuối cùng biến cô trở thành thân hình bấy giờ, sống đến hiện tại.Nhưng vấn đề theo nhau mà đến.Vì sao phải cải tạo Mộc Tinh thành như bây giờ, văn minh nhân loại đã bị diệt vong, vì sao Mộc Tinh bị cải tạo vẫn sống trong Tinh Thành bị trận địa bao phủ.Mấy vấn đề này hoàn toàn chẳng thể xâu chuỗi lại.Muốn tìm được đáp án vấn đề cũng rất đơn giản, hắn cần trở về Khu Tránh Nạn Tinh Thành, tra tìm tin tức sau khi Mộc Tinh qua đời.Tuy phương thức xử tử Mộc Tinh bị bảo mật, nhưng sau khi chết khẳng định sẽ có tin tức liên quan chảy ra trấn an tâm tình dân chúng.Chỉ cần tìm được tư liệu đối ứng, hắn có thể phán đoán Giác Hút là Mộc Tinh hay không.Nhìn Giác Hút vẫn đang im lặng khóc thút thít, hắn cũng chẳng biết làm sao.Sau khi chôn lại hũ tro cốt vào lòng đất, hắn đi đến trước mặt Giác Hút, ngồi xổm xuống mở miệng nói.“Giác Hút, đi nào, ta còn sống!”Giác Hút vẫn không để ý tới hắn, ánh mắt vô hồn tiếp tục nhìn phần đất ban đầu gửi gắm hũ tro cốt.Thấy Giác Hút không phản ứng, hắn đưa Harmonica màu trắng bạc tới trước mặt Giác Hút:“Muốn không?”Nhìn Harmonica màu trắng bạc, cặp mắt vô hồn của Giác Hút hiện lên một mạt sáng rọi, thật sự vươn tay nhỏ nhận lấy Harmonica.Phong Kỳ thấy một màn này, cũng có vẻ kinh ngạc.Thời gian hữu hạn, hiện tại quan trọng nhất là trở về Khu Tránh Nạn Tinh Thành, cho nên hắn không tiếp tục lãng phí thời gian, duỗi tay bế lên Giác Hút, khiêng trên vai.Cất bước đi đến Khu Tránh Nạn Tinh Thành đồng thời, Giác Hút ngồi trên vai hắn bỗng nhiên thổi Harmonica.Tiếng đàn đứt quãng, có vẻ rất mới lạ, nhưng nhanh chóng thuần thục. Hết chương 100.



Bạn cần đăng nhập để bình luận