Ta Đánh Cắp Dòng Thời Gian

Chương 173. Huy chương vinh dự



Chương 173. Huy chương vinh dự



Nghĩ đến đây, hắn liền nói: "Lần sau xem thứ đồ chơi này đừng xem ở thư viện, để người khác nhìn thấy không tốt. ”Vừa nói, vừa đem 《 sự cám dỗ của đồng phục 》 giao lại cho Tuệ Hư."Mất mặt là chuyện nhỏ nhưng để mất mặt lớp học chiến đấu số ba của chúng ta chuyện lớn.” Lâm Nhiễm cười bổ sung.Vươn tay nhận lấy sách Tuệ Hư gãi gãi đầu: "Bây giờ là thời gian huấn luyện đặc biệt, tân sinh không được ở ký túc xá, huấn luyện viên thỉnh thoảng sẽ đến kiểm tra, nên em chỉ có thể đến thư viện đọc sách. ”"Tốt đi, cậu tiếp tục chế ngự cám dỗ, nhưng phải kiềm chế bản thân khi bắt đầu lớp học.”"Không vấn đề gì, thầy Phong.” Tuệ Hư gãi đầu đồng ý.Trở lại chỗ ngồi, Phong Kỳ và Lâm Nhiễm cười cười nhìn Tuệ Hư nghiêm túc chế phục sự cám dỗ."Kỳ ca, trước đây Tuệ Hư đơn giản là ngột ngạt, hiện tại hoàn toàn không bị bó buộc, nếu anh cảm thấy không kiểm soát được, có thể sử dụng tuyệt chiêu của giáo viên.”"Tuyệt chiêu gì? ”"Mời phụ huynh, cũng chính là sư phụ của hắn. ”"Mời sư phụ cùng hắn chế ngự cám dỗ. ”Phong Kỳ lộ ra nụ cười nhếch mép."Ha ha ha, anh đúng là có độc. ”Sau khi khúc nhạc đệm qua đi, Phong Kỳ và Lâm Nhiễm lật sách ra bắt đầu học.Thế giới bên ngoài cửa sổ dần dần bị màn đêm bao phủ, đèn đường trong học phủ tất cả điều được thắp sáng.Bên ngoài ồn ào nhưng trong thư viện yên tĩnh, dưới ánh đèn dịu nhẹ, chỉ có tiếng lật sách và ghi chép, tạo nên không khí học tập sôi nổi.Đọc sách vì sự quật khởi của nhân loại, không bao giờ là nói suông.Có người từng đề xuất phát triển mạnh mẽ công nghệ hàng không vũ trụ, lối thoát cho nhân loại là nằm ở vũ trụ đầy sao, chỉ ở đó họ mới tìm thấy một tia hy vọng sống.Người đề xuất ý tưởng này cảm thấy rằng con người nên thoát khỏi vùng đất bị xâm lấn sắp thành một tân thế giới, đi tìm vùng đất mới dừng chân.Ý tưởng này được không ít người tán thành, dù biết làm vậy chỉ một số người có thể rời đi, nhưng cảm thấy đây là cách duy nhất để giữ lại cho nhân loại một mồi lửa.Tầng lớp người ưu tú trở thành lựa chọn đầu tiên chạy trốn.Vào thời điểm đó, có nhiều người đã lên tiếng phản đối, trong cuộc họp đã có người nói câu này: "Ngươi cảm thấy nền văn minh của nhân loại không đủ mạnh so với các cuộc xâm lấn , nhưng ngươi có thể học tập để cho càng cường đại hơn, Hạ Quốc chúng ta có một câu ngạn ngữ cổ: đọc sách vì Đại Hạ hưng thịnh, trong tương lai câu nói này cũng có thể thay đổi thành vì nhân loại quật khởi mà đọc sách. ”Từ đó, đọc sách vì sự vươn lên của nhân loại đã trở thành mục tiêu đấu tranh không ngừng nghĩ của nhiều thế hệ.Gốc rễ xấu xa không thể che lấp được bản chất tốt đẹp của con người.Những bậc tiền nhân đứng lên ấy như ánh sáng trong bóng tối, soi đường cho nhân loại đi về phía trước.Họ cảm thấy rằng thế giới đổ nát này có muôn vàn điều tồi tệ, nhưng dù sao đó cũng là quê hương của bọn họ.Vì vậy, khi đối mặt với thử thách bạn không nên lùi bước trốn tránh mà phải trở nên mạnh mẽ để đối đầu với chúng.Trong khi học, Phong Kỳ và Lâm Nhiễm đã quên thời gian.Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng có người rời khỏi cũng có một số bóng người đến.Sau khi cầm xong 《Nền tảng nghiên cứu công pháp 6 》Phong Kỳ nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ trên bức tường phía bắc thấy đã gần sáng.Nhìn lại, Tuệ Hư đã đi mất từ lâu, nhưng một nửa vị trí vẫn có học sinh chăm chỉ tự học."Kỳ ca, quay về sao? ” Lâm Nhiễm đặt sách xuống hỏi."Ừm, anh về trước, còn em? ”"Cùng nhau, em thấy không sai biệt lắm.”Sau khi trả sách đã mượn về chỗ cũ, cả hai bước ra khỏi thư viện.Gió đêm ồn ào náo động, đem không khí khô nóng cuốn đi, lúc này nhiệt độ thích hợp, cảm giác vô cùng thoải mái.Đi lên lầu trở về ký túc xá, Lâm Nhiễm tựa hồ nghĩ tới cái gì, đột nhiên nói:"Kỳ ca, em nghe nói gần đây các trường học đang tổ chức đoàn đội thi đấu cho tân sinh, anh có hứng thú tham gia không?”"Tổ chức lớp thi đấu đoàn đội?”"Đúng, đến lúc đó rất nhiều tân sinh lớp chiến đấu sẽ tham gia, chủ yếu là so tài khả năng chiến đấu đoàn đội, dù sao học sinh lớp chiến đấu cơ bản về sau sẽ tiến vào dã chiến đoàn đội cho nên khả năng chiến đấu phối hợp là rất quan trọng, lần thi đấu này là để các tân sinh nhận thức được tầm quan trọng của đội ngũ và hình thành ý thức tập thể.”"Lớp chúng ta có 13 người cộng thêm em và Mộc Tinh, dù số lượng người tham gia hơi ít , nhưng dù sao cũng có em, Lục Nguyệt và ba anh em nhà họ Hạ, nếu tham gia, thứ hạng nhất định không tệ.”Sau khi nghe Lâm Nhiễm giải thích, Phong Kỳ đột nhiên trở nên hứng thú.Nhưng nghe những lời cuối cùng của Lâm Nhiễm, hắn nói không nên lời. Hết chương 173.



Bạn cần đăng nhập để bình luận