Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 95: Ta cảm thấy cho ta âm nhạc rất điểu

Chương 95: Ta cảm thấy âm nhạc của ta rất đỉnh
Theo Lục Ngang từ lối đi sân khấu bước ra, khán giả tại hiện trường lại một lần nữa bùng nổ những tràng hoan hô.
"Lục Ngang! Cố lên! muma!"
"Lục Ngang! Cố lên! muma!"
"Lục Ngang! Cố lên! muma!"
Giữa những tiếng hoan hô, Tiểu Nhan và Tiểu Thái, hai cô bạn thân, cùng một đám người hâm mộ, đồng loạt hô vang khẩu hiệu ủng hộ.
Trong giây lát, không khí ở hiện trường thậm chí còn vượt quá mức độ khi Trương Thiên Vũ xuất hiện.
"Oa, đúng là thực tập sinh có độ nổi tiếng cao nhất, khán giả nhiệt tình ủng hộ quá!" Tiết Khiêm vừa cười vừa tiến đến chỗ Lục Ngang ở giữa sân khấu. Trong ánh mắt của anh không hề che giấu sự tán thưởng.
Lục Ngang ngay lập tức khiêm tốn nói: "Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, cảm ơn!"
Tiết Khiêm gật đầu, tiếp lời: "Đây là lần thứ hai ngươi quay trở lại sân khấu, ta sẽ không giới thiệu nhiều nữa. Tiếp theo, ngươi sẽ chọn đối thủ khiêu chiến. Luật chơi vẫn như cũ. Nếu như ngươi khiêu chiến thành công, ngươi sẽ trực tiếp thay thế thứ hạng đánh giá của đối phương. Nếu như thất bại, ngươi sẽ bị loại một lần nữa. Ngươi có một phút để suy nghĩ. Sau đó hãy nói cho ta biết đối tượng ngươi muốn khiêu chiến."
Lục Ngang nở nụ cười, nhìn lên màn hình lớn ở phía sau sân khấu, nơi hiện lên hình ảnh các thực tập sinh từ phòng chờ. Cậu mở miệng nói: "Tôi đã nghĩ kỹ rồi. Trương Thiên Vũ!"
Không khí ở hiện trường lại một lần nữa trở nên nóng hừng hực.
"Lại khiêu chiến Trương Thiên Vũ sao?"
"Cảm giác như mới vừa gặp Trương Thiên Vũ xong ấy?"
"Cũng dễ hiểu thôi, dù sao mấy ngày trước Trương Thiên Vũ đã có những lời nói bóng gió, khó nghe về Lục Ngang trên Weibo."
"Đúng vậy, nếu là tôi, tôi cũng sẽ khiêu chiến hắn!"
"Đúng vậy, không đấu bánh bao, thì đấu giọng!"
Phòng chờ.
Nghe được tiếng la hét từ trường quay, tất cả các thực tập sinh đều hướng ánh mắt về phía Trương Thiên Vũ đang ngồi ở vị trí trung tâm.
Việc Lục Ngang lựa chọn khiêu chiến, trong lòng bọn họ, thuộc về chuyện đã được dự đoán nhưng lại vượt ngoài lẽ thường.
Dự đoán là vì Lục Ngang hiển nhiên có mâu thuẫn với Trương Thiên Vũ. Hoặc có thể nói là có mâu thuẫn với người đang đứng đầu. Chỉ là Trương Thiên Vũ vẫn luôn ngồi ở vị trí này. Thêm vào đó, trong những tranh cãi trên mạng xã hội mấy ngày trước, Trương Thiên Vũ đã đăng những lời nói bóng gió khó nghe kiểu "không nên giở trò sau lưng, loại hành vi trơ trẽn này sẽ khiến tiền bối cảm thấy thất vọng", hàm ý nhắm vào Lục Ngang. Nếu là đặt vào họ, họ cũng sẽ rất khó chịu với Trương Thiên Vũ. Huống chi người đó lại là Lục Ngang rất thẳng thắn. Hơn nữa, dư luận lại quay ngoắt 180 độ khiến số lượng người hâm mộ của Lục Ngang đuổi sát Trương Thiên Vũ. Mặc dù vẫn có một chút khác biệt, nhưng Lục Ngang đã không còn nhìn theo bóng lưng của Trương Thiên Vũ nữa. Bối cảnh của người hâm mộ hai bên không còn quá chênh lệch so với trận đấu trước. Sợ rằng trên sân khấu, một hồi khẩu chiến lại sắp nổ ra.
Còn điều khiến mọi người cảm thấy không hợp lý chính là: Dựa vào thực lực của Lục Ngang, chỉ cần cậu không chọn Trương Thiên Vũ để khiêu chiến, chiến thắng là điều chắc chắn. Dù cho ban giám khảo cố ý gây khó dễ cho Lục Ngang, cũng khó mà tìm được lý do thích hợp. Mà việc khiêu chiến Trương Thiên Vũ lại khiến con đường trở lại của cậu gặp phải nhiều trắc trở hơn. Dù cho tài năng sáng tác của Lục Ngang thực sự rất tốt, những ca khúc của cậu cũng được hoan nghênh rộng rãi trên Internet. Nhưng Trương Thiên Vũ là đại diện cho thần tượng trẻ tuổi, thực lực của hắn cũng không hề tầm thường. Số lượng fan, độ nổi tiếng đều dẫn trước Lục Ngang. Mỗi người đều có ý nghĩ riêng.
Ngồi ở vị trí trung tâm, Trương Thiên Vũ nghe thấy Lục Ngang gọi tên mình, cũng không có gì ngạc nhiên. Trong lòng hắn đã có chút chuẩn bị trước rồi. Thậm chí còn có chút mong chờ. Trước khi lên sân khấu, Đinh Thăng đã hứa với hắn. Dù Lục Ngang có biểu hiện tốt đến mức nào, hắn cũng sẽ xử cho cậu thua cuộc. Với phần thắng đã nắm chắc trong tay, hắn còn sợ gì? Dù cho Lục Ngang không dám khiêu chiến hắn, hắn cũng sẽ tìm cơ hội để châm chọc Lục Ngang, cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt của hắn. Việc Lục Ngang khiêu chiến hắn, ngược lại lại cho hắn một cơ hội.
"Khiêu chiến ta sao? Chờ mà mất hết thể diện đi!"
Theo ống kính máy quay quét tới, Trương Thiên Vũ nở một nụ cười ấm áp, chỉnh trang lại quần áo, bước về phía lối đi sân khấu.
Cùng lúc đó.
Bên trong khu thu âm, trong một phòng tiếp khách.
Lê Gia Lương có chút lo lắng, bồn chồn nhìn hai vị đại nhân vật đang ngồi trước mặt. Tổng biên Dương Vũ và chủ nhiệm hệ sáng tác nhạc của Nhạc viện Hoa Điều, Quách Đào.
Buổi ghi hình bắt đầu chưa được bao lâu thì đột nhiên hắn nhận được điện thoại của tổng biên, bảo hắn đến phòng tiếp khách. Vốn dĩ hắn còn thắc mắc không biết vì sao tổng biên lại đột nhiên đến khu thu âm. Đến phòng tiếp khách mới phát hiện thì ra còn có một ông lão ở đó. Nghe tổng biên giới thiệu, hắn mới biết ông lão tên Quách Đào kia là sư phụ của Tiết Khiêm. Cũng là một người có địa vị trong giới âm nhạc của Hoa Điều.
Vì sao vị tiền bối đức cao vọng trọng như vậy lại đột nhiên đến khu thu âm? Còn có thời gian rảnh để xem ghi hình của chương trình "Ngôi Sao Ngày Mai"? Hắn không thể nghĩ ra được. Hắn chỉ sợ trong quá trình thu âm có xảy ra vấn đề, khiến cho lão Quách không hài lòng, nên trong lòng có chút lo lắng.
"Đây là Lục Ngang sao?" Khi hình ảnh Lục Ngang bước ra sân khấu xuất hiện trên màn hình lớn trong phòng tiếp khách, Quách Đào, người vốn luôn giữ vẻ mặt bình thản, lộ ra vẻ hứng thú.
"Đúng vậy." Dương Vũ gật đầu. Quách lão trước khi đến đã liên hệ với ông để hẹn gặp mặt. Nhưng trong điện thoại, ông chỉ hẹn riêng một mình ông, cũng không nói lý do, nên ông không chuẩn bị cho Lê Gia Lương tham gia. Đến khi tới nơi, nghe Quách lão nói muốn xem ghi hình của chương trình "Ngôi Sao Ngày Mai", ông mới hiểu ra là Quách lão đến vì chương trình. Có lẽ ông hứng thú với format của chương trình? Hoặc thậm chí là muốn tổ chức những chương trình tuyển chọn tài năng tương tự? Dương Vũ không dám xem thường, lập tức gọi Lê Gia Lương tới để giải thích. Chỉ là điều ông thấy kỳ lạ là, dù cho Quách lão có xem ghi hình, nhưng ông cũng không tỏ vẻ quá hứng thú.
Rốt cuộc là tình huống gì? Mãi đến khi Lục Ngang xuất hiện và Quách lão lần đầu có biểu hiện thay đổi cảm xúc, ông mới hiểu ra. Quách lão không hề hứng thú với chương trình "Ngôi Sao Ngày Mai", mà là ông hứng thú với Lục Ngang.
Ông dừng lại một chút rồi hỏi: "Lão Quách, chẳng lẽ ngài là vì cậu ấy mà đến sao?"
Quách Đào cười cười, không trả lời trực tiếp, mà chỉ nói: "Cậu nhóc này, có chút thú vị đó!"
Trong mắt Dương Vũ hiện lên vẻ kinh ngạc.
Còn Lê Gia Lương thì thoáng lộ vẻ ngạc nhiên.
Một vị lão đại như vậy lại hứng thú với Lục Ngang?
Trường quay.
Sau khi Trương Thiên Vũ bước ra khỏi lối đi và đến giữa sân khấu, hiện trường lại một lần nữa bùng nổ những tiếng la hét náo nhiệt.
"Cảm ơn, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!" Khi đến giữa sân khấu, Trương Thiên Vũ liền cúi người cảm ơn khán giả.
Tiết Khiêm đợi cho tiếng hoan hô của khán giả giảm bớt thì theo lời thoại của tổ chương trình mở lời: "Đây là lần thứ hai bạn quay trở lại sân khấu rồi, có điều gì muốn nói không?"
Trương Thiên Vũ lại mỉm cười, nhìn về phía Lục Ngang và nói: "Lại một lần nữa bị Lục Ngang khiêu chiến, vẫn cảm thấy có chút bất ngờ. Vòng trước tôi đã kể câu chuyện về Điền Kỵ đua ngựa. Đáng tiếc là hình như bạn không hiểu được ý nghĩa bên trong của câu chuyện. Tôi muốn gửi tặng bạn câu này, ‘Lựa chọn quan trọng hơn cố gắng, tư duy quyết định lối ra, quan niệm quyết định vận mệnh’. Nếu ngay từ đầu đã lựa chọn sai, vậy thì tất cả những điều tiếp theo đều sẽ sai."
Giọng điệu của hắn rất nhẹ nhàng, nhưng trong giọng nói vẫn phảng phất mùi thuốc súng. Ngôn ngữ bộc lộ sự tự tin, tin chắc vào quyết định của mình. Trực tiếp chỉ trích việc Lục Ngang đã lựa chọn sai. Cũng ngầm ám chỉ khả năng nhận thức của Lục Ngang quá kém, không biết cái gì là sự lựa chọn đúng đắn.
Còn Lục Ngang đứng cạnh hắn. Tuy không hiểu vì sao Trương Thiên Vũ lại có ác ý với cậu như vậy, nhưng trong lòng cậu cảm thấy rất vui vẻ.
Đúng vậy, phải như vậy mới đúng chứ! Phải làm cho bầu không khí tràn ngập mùi thuốc súng!
Đến một trận cãi nhau vui vẻ và thoải mái thôi!
Cậu khẽ mỉm cười, lộ vẻ không để ý nhưng lại tràn đầy tự tin nói: "Âm nhạc, không phải của số ít người yêu âm nhạc. Mà là của tất cả mọi người! Chỉ cần mọi người thấy hay thì đó mới là thứ thực sự tốt. Dù cho tôi có thất bại trong trận đấu này, thì sao? Không được số ít người công nhận thì đã làm sao? 'Who cares?' Chỉ cần mọi người công nhận tôi là được. Tôi nghĩ đó cũng là lý do mà chương trình tăng thêm số lượng phiếu bầu. Thứ hạng của tôi hẳn đã nói lên tất cả ai thắng ai thua rồi. Ta cảm thấy âm nhạc của ta rất đỉnh. Người xem cũng công nhận âm nhạc của ta rất đỉnh. Đây mới là chiến thắng thực sự! Một trận đấu thì có thể đại diện cho cái gì?"
Vừa dứt lời, hiện trường lại một lần nữa bùng nổ những tràng vỗ tay và ủng hộ.
"Hay!"
"Nói đúng lắm!"
"Ban giám khảo là gì chứ!"
"Mọi người cảm thấy hay thì mới là hay thật sự!"
Hàng ghế của ban giám khảo.
Sắc mặt của Vương Húc và Đinh Thăng ngay lập tức trở nên tối sầm lại.
Ngông cuồng, quá ngạo mạn!
Không thể nhẫn nhịn được!
Lát nữa nhất định phải hạ bệ hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận