Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 296: « Cô Dũng Giả » 2

"Võ thuật không phải là để chiến thắng người khác, mà là để chiến thắng chính mình!"
"Đánh tan khó khăn, sửa chữa sai lầm, vượt qua gian truân! Sống ra ý nghĩa của bản thân!"
"Giỏi lắm, một cái ngạo nghễ sống tiếp!"
"Được! Đây mới là tinh thần võ thuật mà ta muốn biểu đạt!"
Hoắc Vĩnh Lượng đang đắm chìm trong suy tư, xuất hiện giữa âm thanh tự nói, thậm chí không chú ý tới ánh mắt kinh ngạc và khác thường của những người xung quanh.
Trầm Mộng đang mắng Lục Ngang, vẻ mặt bỗng nhiên cứng đờ.
Hắn ngưng lại một chút, thấy ánh mắt của mọi người đều hướng về hắn và Hoắc Vĩnh Lượng quan sát, liền không nhịn được hỏi Hoắc Vĩnh Lượng:
"Hoắc tổng, ngài có gì chỉ dẫn sao?"
Hoắc Vĩnh Lượng đang trầm tư, không nghe thấy cuộc đối thoại giữa Trầm Mộng và phóng viên giải trí Hải Thiên, cũng không để ý việc Trầm Mộng vừa mắng ca khúc «Hoắc Nguyên Giáp» xâm phạm bản quyền.
Nghe Trầm Mộng gọi mình, hắn mới từ trong dòng suy nghĩ phục hồi lại, nói với Trầm Mộng, cũng là nói với toàn bộ phóng viên ở hiện trường:
"Tôi vẫn cảm thấy «Công Phu Tông Sư» còn thiếu một chút gì đó."
"Võ thuật có, động tác có, Tinh Thần Hiệp Nghĩa cũng có."
"Có điều, đối với nhân vật chính Hoắc Nguyên Giáp mà nói, quá theo đuổi võ thuật và công phu, có cảm giác bị hạ thấp thành kiểu đánh nhau đầu đường."
"Bài hát «Hoắc Nguyên Giáp» mà vị phóng viên vừa hát đã cho tôi linh cảm!"
"Nhân vật chính trong phim của chúng ta, thiếu một loại tinh thần chiến thắng bản thân, sống ngạo nghễ!"
"Hiệp Chi Đại Giả, vì dân vì nước. Muốn trở thành đại hiệp thì trước hết cần phải vượt qua bản thân mình, chiến thắng chính mình!"
"Chiến thắng chính mình, tự mình lột xác rồi mới đi thể hiện tinh thần hiệp nghĩa, mới khiến toàn bộ bộ phim trở nên hoàn mỹ hơn!"
Hắn đã thuật lại ý nghĩ trong lòng cho mọi người nghe, đồng thời hoàn thiện thêm ý nghĩ của mình.
Càng nói, sự hưng phấn trong mắt hắn càng dày đặc, cuối cùng hắn vỗ bàn một cái, quyết định tại chỗ:
"Tác giả của ca khúc này là một ca sĩ tên Lục Ngang phải không?"
"Thật quá kỳ diệu! Hiểu biết về Hiệp Nghĩa quả là đỉnh cao!"
"Tôi muốn mua bài «Hoắc Nguyên Giáp» này làm ca khúc chủ đề cho phim."
Hắn vừa nói xong lại dừng một chút, quay sang đạo diễn Trầm Mộng: "Sau khi kết thúc họp báo, chúng ta sẽ mở một cuộc họp thảo luận kịch bản, để điều chỉnh lại kịch bản phim."
Nói xong, hắn không nhìn vẻ mặt khác thường của Trầm Mộng, mà dùng giọng điệu đầy hứng phấn nói với phóng viên:
"Sau khi điều chỉnh kịch bản, chất lượng của phim chắc chắn sẽ cao hơn một bậc!"
"Sẽ trở thành bộ phim công phu hay nhất thế kỷ mới!"
Nghe thấy đánh giá và thái độ hoàn toàn trái ngược với Trầm Mộng, các phóng viên ở hiện trường không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Một vài phóng viên đã nhận lời từ trước, biên tập những đánh giá tiêu cực về Trầm Mộng thành tin tức giải trí để phát hành, khóe mắt giật giật, trong lòng cảm thấy không ổn, dưới ánh mắt ám chỉ vội vàng của Trầm Mộng, bọn họ lập tức thu hồi những tin tức vừa mới phát đi.
Phóng viên giải trí Hải Thiên sau khi cứng đờ mặt một lát, cũng lộ ra nụ cười lúng túng: "Hoắc tổng quả nhiên có tầm nhìn vượt xa chúng tôi."
"Không hổ là nhà đầu tư, nhà sản xuất nổi tiếng nhất giới điện ảnh truyền hình Hồng Kông."
Trầm Mộng cũng lập tức nói đỡ: "Khụ, vừa rồi góc nhìn của tôi vẫn còn hơi thấp."
"Dưới sự chỉ đạo của Hoắc tổng, tôi phát giác ca khúc «Hoắc Nguyên Giáp» này thật sự còn rất nhiều giá trị để khai thác."
"Ăn theo độ hot là chuyện không đáng đề cao, nhưng có thể có góc nhìn khác nhau về cùng một nhân vật, mang đến một cái nhìn phong phú hơn thì vẫn rất cần thiết."
Hoắc Vĩnh Lượng thấy Trầm Mộng nói đỡ như vậy thì có chút kỳ lạ, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.
Phần lớn phóng viên có quan hệ tốt với Trầm Mộng, thấy tình hình phát triển kịch tính như vậy, thậm chí có chút lúng túng, cũng không vạch trần đối phương.
Qua loa, mọi người nhanh chóng lướt qua chủ đề này.
Biến cố như vậy xảy ra, kể ra thì rất dài, nhưng thực tế chỉ trong vòng hai ba phút.
Tại hiện trường thu âm «Tôi muốn lên Xuân Vãn», bất luận là khán giả hay các tuyển thủ trong phòng hậu trường đều ngơ ngác khi thấy tình hình đảo ngược trong một thời gian ngắn.
Buổi họp báo vốn dĩ còn đang lên án mạnh mẽ chuyện «Hoắc Nguyên Giáp» ăn theo độ hot, xâm phạm bản quyền, bỗng nhiên vì ý kiến khác biệt của nhà đầu tư kiêm nhà sản xuất, mà chuyển thành sự ca ngợi «Hoắc Nguyên Giáp» đồng loạt.
Không những Hoắc tổng, nhà đầu tư kiêm nhà sản xuất, tại chỗ bày tỏ mong muốn mua ca khúc «Hoắc Nguyên Giáp» làm nhạc chủ đề cho «Công Phu Tông Sư», mà còn nói thẳng là muốn điều chỉnh kịch bản.
Một bộ phim điện ảnh mà điều chỉnh kịch bản chỉ vì một ca khúc ư?
Dám tin sao?!
Vậy mà chuyện đó lại xảy ra!
Tình hình biến hóa kịch liệt như tàu lượn siêu tốc khiến mọi người bị đả kích mạnh mẽ.
Vốn dĩ những khán giả vì vụ việc «Hoắc Nguyên Giáp» bị tố xâm phạm bản quyền, mà có ấn tượng không tốt với «Đông Phong Phá», sau khi biết được tình hình thay đổi kịch tính, liền tranh thủ hủy bỏ những đánh giá từ 6 đến 8 điểm.
Trong khoảng thời gian có hạn, mọi người vội vàng cho lại điểm mới.
Bị tình hình đả kích và cảm thấy áy náy vì đã hiểu lầm Lục Ngang, đa số khán giả đều trực tiếp cho điểm tối đa là 10.
Thậm chí, có những người ban đầu chỉ định cho 9 điểm, hoặc 9.5 điểm, cũng điều chỉnh lại thành 10 điểm.
Phòng xem.
Lưu Nhất Hàng với vẻ mặt cứng đờ, ngơ ngác, sắc mặt khó coi, nhìn đoạn live stream trên điện thoại về thái độ và đánh giá đảo ngược của đoàn làm phim «Công Phu Tông Sư» đối với «Hoắc Nguyên Giáp», bàn tay run run cất điện thoại vào túi.
Hắn không ngờ rằng, kế hoạch được tính toán tỉ mỉ đến vậy, ngay cả thời gian họp báo gây khó dễ và thời gian Lục Ngang tranh tài cũng được lên kế hoạch hoàn hảo như vậy, mà lại thất bại!
Chỉ là một ca khúc thôi mà, tại sao cái người đầu tư tên Hoắc Vĩnh Lượng kia lại cho đánh giá cao đến vậy?!
Tại sao?!
Dựa vào cái gì!
Một ngọn lửa ghen tị từ trong lòng hắn bùng lên, và nhanh chóng lan ra khắp cơ thể.
Các tuyển thủ thi đấu ở nhóm khác thì lại không hề nghĩ đến việc này có liên quan đến Lưu Nhất Hàng, không gì khác hơn sự thay đổi kịch tính này khiến ấn tượng của mọi người về Lục Ngang càng trở nên sâu sắc hơn.
Tuy mọi người không phải là nghệ sĩ trong làng giải trí, nhưng cũng biết rằng: Thông thường thì ca khúc mới phối hợp với chủ đề của phim, chứ làm gì có chuyện phim thay đổi vì ca khúc?
Việc Lục Ngang dùng bài «Hoắc Nguyên Giáp» làm được điều này, thì đủ thấy ca khúc đó gợi ý và ảnh hưởng đến đoàn làm phim lớn như thế nào!
Quá giỏi!
Sân khấu.
Sau khi chấm điểm kết thúc, sau một khoảng nghỉ ngơi ngắn ngủi, người dẫn chương trình tiếp tục chuyển sang phần tiếp theo:
"Tiếp theo xin mời nhóm Mềm Mại Thiếu Nữ 001 ra sân!"
Các thành viên của nhóm nhạc nữ với vẻ đẹp thanh xuân rạng rỡ, bước lên sân khấu với phong cách hoàn toàn khác so với ba ca sĩ thi đấu trước, tựa như một làn gió mát mang đến sức sống cho khán giả.
Sau khi lên sân khấu, người dẫn chương trình một lần nữa theo trình tự quen thuộc cùng mấy thành viên nhóm nhạc trò chuyện.
Sau hơn một phút trò chuyện, người dẫn chương trình cắt vào chủ đề chính:
"Trong buổi diễn hôm nay, các bạn sẽ mang đến ca khúc nào?"
Đội trưởng Lạc Thi tiếp tục đại diện nhóm trả lời:
"Một ca khúc mới toanh, «Cô Dũng Giả»."
Phong cách mới toanh?
Mọi người ở trường quay đều hứng thú.
Trong ba lượt trước, Mềm Mại Thiếu Nữ 001 lần lượt biểu diễn dòng nhạc chữa lành, phong cách hoài niệm sân trường và phong cách ấm áp, thân tình với ý tưởng chủ đạo là Tình Cảm Gia Đình.
Ba ca khúc, ba phong cách khác nhau.
Bằng ba bài hát này, nhóm nhạc nữ vốn dĩ có phong cách hạn chế khá lớn, nhưng độ sáng tạo rất cao đã cho thấy khả năng thay đổi nhiều phong cách đến kinh ngạc.
Trong lượt diễn này, Lạc Thi lại cho biết sẽ diễn một ca khúc mang phong cách mới toanh.
Nếu đúng như vậy thì đây là ca khúc mới thứ tư của nhóm rồi!
Người dẫn chương trình tiếp lời:
"Vậy xin mời nhóm Mềm Mại Thiếu Nữ 001 mang đến cho chúng ta ca khúc «Cô Dũng Giả»!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận