Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 74: « Tình Thiên »

Chương 74: « Tình Thiên » Ý địch trong mắt Trương Thiên Vũ khiến Lục Ngang có chút mơ màng. Mặc dù tự đánh giá lúc đoạt vị trí số 1 của ngươi, bây giờ lại lựa chọn khiêu chiến ngươi. Nhưng, cũng đâu cần phải nhìn ta như vậy chứ? Tại sao cứ như ta đoạt vợ của hắn vậy? Hắn có chút không hiểu ra đầu cua tai nheo. Bất quá, Lục Ngang nghĩ lại, đây dường như là một chuyện tốt ấy chứ! Trương Thiên Vũ nhân khí cao, lại dựa lưng vào cây đại thụ Thiên Ngu này. Nghe nói sư phụ của hắn cũng là một bậc lão tiền bối trong giới giải trí. Việc này trên vũ đài, cùng hắn tranh phong. Bản thân lại nói thêm vài lời hùng hổ dọa người. Quả thực là khiêu khích giới giải trí a! Lục Ngang suy nghĩ, thần sắc trong mắt cũng trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều. Dùng ánh mắt gần như tương đồng với Trương Thiên Vũ nhìn lại. Ánh mắt không hề nhường nhịn đó, nhất thời làm hỏa khí trong lòng Trương Thiên Vũ bùng phát. Quá kiêu ngạo! Còn dám biểu lộ tình cảm với nữ thần trong lòng ta. Lại không biết đã dùng thủ đoạn gì uy hiếp Lạc Thi hợp tác biểu diễn. Chỉ bằng ngươi, mà dám giành Lạc Thi với ta?! Thà xứng sao?! Lục Ngang và Trương Thiên Vũ, hai người trong lòng có suy nghĩ hoàn toàn trái ngược, bất quá ý địch trong lòng họ đối với đối phương lại lạ thường tương tự. "Đối với khiêu chiến của Lục Ngang, ngươi có lời gì muốn nói sao?" Tiết Khiêm dựa theo kịch bản của tổ chương trình, cười hỏi Trương Thiên Vũ. "Khiêu chiến là một môn học vấn, chúng ta cũng từng học qua câu chuyện Điền Kỵ đua ngựa rồi.""Thượng đẳng mã đấu với trung đẳng mã, trung đẳng mã đấu với hạ đẳng mã, chỉ có hạ đẳng mã, mới chọn đối đầu với đợi mã mà thôi.""Không biết Lục Ngang, ngươi là loại hình nào?" Trong lời nói giấu dao! Đầy mùi thuốc súng! Lục Ngang nhíu mày. Mùi thuốc súng trong lời của Trương Thiên Vũ vượt quá dự liệu của hắn. Không ngờ một người thường ngày tao nhã lễ phép như vậy lại có thể nói ra những lời ngông cuồng đến thế. Quả nhiên, xem người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài được a. Giống như Lạc Thi, một người bình thường nhìn qua lạnh lùng như thế, thầm kín bên trong cũng rất nhiệt tình đấy thôi. Chỉ không biết rằng sự nhiệt tình đó chỉ là bên trong thôi hay bên ngoài cũng là như vậy. Hắn khẽ mỉm cười, nói: "Cầu ở trên thì được ở trong, cầu ở trong thì được ở dưới.""Ta cầu được thì nghĩ mình ở bên trên.""Kim Tự Tháp nhọn hoắt, chính là vị trí của ta.""Ta đã từng mất một lần rồi, không tin sẽ mất lần thứ hai." Trương Thiên Vũ cười, mặc dù vẫn tao nhã lịch sự, nhưng sự giễu cợt trong mắt thì không hề che giấu: "Ta ngược lại thật không có cùng cái nhìn.""Chỗ ngồi tự hào chỉ là con số, cuối cùng vẫn cần dựa vào thực lực để nói chuyện.""Gần ở vị trí 100 thì như thế nào?""Ở trong lòng khán giả, ta chính là số 1." Thấy mùi thuốc súng càng đậm, Tiết Khiêm liền mở miệng ngăn chặn đối thoại. Hai người này, khí thế không nhỏ nha? "Vậy thì để chúng ta mong đợi, kết quả của trận này có phải là vương chạm vương không nhé.""Mời Trương Thiên Vũ lên khu vực chờ ở bên cạnh sân khấu.""Lục Ngang, trận này ngươi mang đến cho mọi người bài hát nào?" Lục Ngang: "Bài hát tự sáng tác, « Tình Thiên »." Ngay vào lúc này, bốn nhân viên công tác đã mang một cây đàn dương cầm đen tuyền lên sân khấu, rồi kê microphone bên cạnh cây đàn. Dưới khán đài vang lên những tiếng xì xào bàn tán. "Hát và đàn?" "Lục Ngang lại biết đánh đàn dương cầm?" "Những nam sinh mà đánh đàn dương cầm, cảm giác đều rất soái a!" "Nhan trị của Lục Ngang này, thực sự không còn gì để nói nữa." Đèn tắt, tập trung vào sân khấu. Lục Ngang khẽ đặt tay lên các phím đàn. Tiết Khiêm đã trở lại chỗ ngồi của ban giám khảo, ánh mắt vẫn luôn đặt trên cây đàn dương cầm trước mặt Lục Ngang. "Hát và đàn sao?" Hắn thầm nghĩ trong lòng. Hắn nhớ rõ, hai buổi biểu diễn phân cấp khảo hạch trước, Đinh Thăng và Vương Húc đã công khai nghi ngờ về trình độ âm nhạc của Lục Ngang. Sự nghi ngờ của họ về việc Lục Ngang soạn nhạc, biên khúc không hề giấu giếm. Trong tình huống này, Lục Ngang lại chọn piano hát và đàn. Rõ ràng là muốn mọi người dồn sự chú ý vào bài hát. Lại có tự tin như thế sao? Trên màn ảnh lớn, tin tức bài hát lại hiện ra. Ca khúc: « Tình Thiên » Biểu diễn: Lục Ngang Viết lời: Lục Ngang Soạn nhạc: Lục Ngang Biên khúc: Lục Ngang Tất cả khán giả, giờ khắc này, cũng đều nín thở, chăm chú nhìn Lục Ngang trên sân khấu. Lục Ngang đã chuẩn bị xong, ngón tay lướt trên phím đàn, sau đó giai điệu linh hoạt ảo diệu vang lên trên sân khấu. Mặc dù ca khúc còn chưa vào đoạn chính, vẫn ở phần nhạc dạo. Nhưng mọi người đều có thể cảm nhận được một hơi thở thanh xuân theo giai điệu ập tới. Tiếng đàn và giai điệu ban đầu không phức tạp, mấy âm điệu cứ lặp đi lặp lại, nhưng không hiểu tại sao, lại rất bắt tai, cực kỳ hay. Còn những Luyện Tập Sinh khác, thông qua màn ảnh lớn quan sát sân khấu, trong lòng cũng cảm thấy rất kỳ quái. Tại sao chỉ vài âm đơn giản, lại có thể mang đến hiệu quả như vậy. Hơn nữa đây chỉ là khúc dạo đầu, đã có thể nghe ra được, phong cách của bài hát này hoàn toàn khác với ba bài « Bị Coi Thường », « Ly Nhân Sầu » và « Tân Quý Phi Say Rượu » mà Lục Ngang đã viết ra trước đó. Lại thêm một phong cách ca khúc hoàn toàn mới! Toàn bộ khúc dạo đầu tiếng dương cầm, tựa hồ có một loại ma lực, có thể đánh thức ký ức của tất cả mọi người ở hiện trường. Trong nháy mắt như trở về quá khứ, trở về những ngày tháng tươi đẹp nào đó. Cảm giác nhập vai quá mạnh mẽ, lập tức kéo mọi người vào giai điệu của ca khúc. Ghế của ban giám khảo. Lúc tiếng dương cầm vang lên, Đinh Thăng và Vương Húc đầu tiên là vui mừng trong lòng. Quá đơn giản, chỉ là mấy âm lặp đi lặp lại như vậy. Với trình độ này mà cũng dám lên sân khấu đàn sao? Phải loại thôi! Nhưng, khi giai điệu lặp lại lần hai, lông mày họ không khỏi nhíu lại. Dù là đơn giản, nhưng lại có một cảm giác rất tươi đẹp. Rất êm tai. Vì sao chỉ có mấy âm đơn giản, lại có thể mang lại hiệu quả như vậy? Trong lòng hai người cũng sinh ra nghi hoặc. Tiết Khiêm ngồi một bên, lúc này đã nhập tâm vào bài hát này rồi. Hắn nhớ tới một bài hát mà thầy đã cho hắn nghe. Là giai điệu của một nhạc sĩ hàng đầu TOP cấp ở Hoa Điều sáng tác. Cũng là một giai điệu rất đơn giản, nhưng cũng rất hấp dẫn. Lúc đó thầy đã nói, giai điệu càng đơn giản, mà có thể đủ bắt tai, độ khó thì càng cao. Giống như món trứng chiên bình dân đơn giản, muốn làm cho nó ngon, cho người ta cảm giác tươi đẹp, độ khó sẽ vượt xa những món ăn đòi hỏi các phương pháp nấu ăn phức tạp khác. Thực tế chứng minh, sau đó bài hát kia đã làm mưa làm gió ở Hoa Điều, trực tiếp giành được giải thưởng Lưỡng Ngạn Tam Địa Golden Melody Awards của năm đó. Hiện tại, hắn lại được nghe giai điệu tương tự, đơn giản nhưng rất bắt tai. Hơn nữa, nếu so sánh thì, giai điệu « Tình Thiên » của Lục Ngang có vẻ còn đơn giản hơn một chút. Lạ thật, nhưng mà nó rất êm tai! Trong lòng Tiết Khiêm chỉ có một nhận xét như vậy. Trong MV của Châu Kiệt Luân ở Lam Tinh, bài hát này được chơi bằng đàn guitar. Còn trong phiên bản của buổi hòa nhạc lớn nhất vào năm 2016 trên địa cầu, bài hát này đã được biên soạn lại và chơi bằng dương cầm. Dù là guitar hay dương cầm, khi chơi đều rất êm tai và giản dị. Cũng chính vì nó đủ giản dị, nên có rất nhiều người chơi guitar, hay học dương cầm ở Lam Tinh chọn tập ca khúc này. Êm tai, khi chơi còn có sức hút lớn hơn nữa. Người chơi bài này cũng sẽ trở nên nổi tiếng nhanh hơn. Bài « Tình Thiên » này, mang đậm hương vị thanh xuân, hiệu ứng bộ lọc cũng thuộc TOP cấp bậc. Vốn đã là một ca khúc mang đậm hơi thở thanh xuân, giờ lại được Lục Ngang 22 tuổi, đang tràn đầy hơi thở thanh xuân thể hiện. Khi hai điều đó chồng lên nhau, rất nhiều nữ sinh tại hiện trường đã nhớ đến những nhân vật quan trọng thời trung học hoặc trong khuôn viên trường đại học, những chàng giáo thảo trong lòng mọi cô gái. Vào thời khắc này, tất cả khán giả nữ đều đã ngây người. Lục Ngang, đúng là nam thần của trường học a! Khi Lục Ngang vừa kết thúc mười hai giây độc tấu dương cầm, thì tiếng trống, guitar bass, accordion, guitar thùng... những nhạc cụ khác cùng vang lên. Trong nháy mắt, cảm giác đã tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận