Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 106: Đại dưa, đại dưa a!

Chương 106: Dưa to, dưa to rồi!
"Lục Ngang, đừng quên ước định của chúng ta nhé!"
Giọng nói dịu dàng của Lạc Thi khiến cho mọi người ở hiện trường, trong lòng khiếp sợ đồng thời, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ước định?
Lạc Thi cùng Lục Ngang lại có ước định?
Trời ơi!!
Kinh ngạc không chỉ là các Luyện Tập Sinh ở hiện trường, Lục Ngang cũng kinh ngạc, vẻ mặt ngơ ngác.
Ước định?
Cái gì ước định?
Sao ta không nhớ?
Hắn vừa định mở miệng, Lạc Thi đã không cho hắn cơ hội, khóe miệng nở nụ cười, liền xoay người rời đi.
Để lại Lục Ngang ngơ ngác tại chỗ.
Bên khu vực phòng quan sát.
Sau khi Lạc Thi nói với Lục Ngang câu kia "Đừng quên ước định của chúng ta nhé!", Trương Thiên Vũ đầu tiên là khó tin ngây người một lúc.
Ngay sau đó, trong lòng vị chua tựa như vỡ bình dấm, chua đến mức dạ dày cũng hơi co rút.
Mắt cũng theo sự oán hận đối với Lục Ngang mà có thêm nhiều tia máu.
Thi Thi, ngươi bị Lục Ngang lừa rồi!
Sao có thể coi trọng hắn!
Hắn lại là một tên rác rưởi cái gì cũng sai!
Căn bản không phải thiên tài nguyên sáng trong lòng ngươi!
Bài hát của hắn là mua! Mua đấy!
Thuê người viết nhạc! Ta phải tố giác hắn!
Tố giác!
Trương Thiên Vũ thật chặt nắm chặt hai tay, móng tay đâm sâu vào da thịt đau đớn, hắn cũng không cảm nhận được.
Trong lòng của hắn chỉ có một nỗi đau.
Thi Thi, lại có ước định với Lục Ngang sao?
Cái gì ước định?
Hai người bọn họ có thể có cái gì ước định?
Ta và Thi Thi cũng không có ước định gì cả!
Lạc Thi hướng ra khỏi khu vực phòng quan sát, khóe miệng lại lần nữa nở nụ cười.
Lục Ngang, nàng đã hạ quyết tâm muốn mời được vào Thiên Ngu.
Chỉ là trước đó cần giải quyết việc bị người trong giới hắt hủi.
Vấn đề này rất khó giải quyết.
Cũng không phải nàng muốn là có thể giải quyết ngay.
Cần thời gian.
Cho nên tạm thời cũng không thể công khai ủng hộ hắn.
Nếu không sẽ khiến tình thế xuất hiện biến hóa không thể kiểm soát.
Nhưng không thể công khai ủng hộ, không có nghĩa là không thể bày tỏ thái độ.
Câu vừa nói ra, chính là nàng bày tỏ thái độ ủng hộ với Lục Ngang.
Ít nhất để cho hắn biết, bản tiểu thư đang chú ý tới ngươi.
Cũng để cho những Luyện Tập Sinh còn lại biết rõ, quan hệ của bản tiểu thư và ngươi rất tốt.
Đặc biệt là cái tên "đồ phò non" kia.
Hừ! Hồ Hạo, nàng đã quyết định mời vào Thiên Ngu.
Việc mời cá nhân Luyện Tập Sinh rất đơn giản, nàng quyết định là được.
Chỉ là hôm nay làm công khai, là do nàng tạm thời quyết định.
Vừa để tạo thế cho Hồ Hạo, vừa để Lục Ngang được chú ý hơn.
Nhớ lại vẻ mặt ngẩn người của Lục Ngang, nàng liền thấy thú vị.
Khi nàng đi ra khỏi khu vực phòng quan sát được mấy bước, ngẩng đầu chợt thấy có một người quen ở gần đó đang đi về phía phòng quan sát.
Từ Tuyên Nghi?
Nàng đến đây làm gì?
Trong mắt Lạc Thi lóe lên một tia không vui.
Từ lần trước sau khi xem Lục Ngang biểu diễn trực tiếp «Tình thiên» trở lại trường quay và gặp Từ Tuyên Nghi trong tình huống khó xử.
Quan hệ giữa nàng và Từ Tuyên Nghi trong lúc vô tình lại dịu đi một chút.
Lại thêm việc Từ Tuyên Nghi biểu diễn ca khúc của Băng Đống Lật Tử, trong «Sáng tạo 001» trở thành Luyện Tập Sinh có độ nổi tiếng chỉ kém nàng một chút, xếp hàng thứ hai.
Ý định muốn chèn ép Từ Tuyên Nghi lúc trước cũng tan biến không ít.
Bây giờ Từ Tuyên Nghi đã không dễ dàng chèn ép như vậy.
Huống hồ, quan hệ giữa Từ Tuyên Nghi và Băng Đống Lật Tử cũng rất tốt, đều biểu diễn ca khúc của Băng Đống Lật Tử.
Nếu như chèn ép Từ Tuyên Nghi, chọc giận Băng Đống Lật Tử.
Dẫn đến Băng Đống Lật Tử không cho nàng ca khúc nữa thì thiệt nhiều hơn lợi.
Cho nên khi ánh mắt nàng gặp ánh mắt của Từ Tuyên Nghi, nàng liền khách khí gật đầu một cái.
Từ Tuyên Nghi cũng mỉm cười đáp lại.
Sau đó, hai người liền không trao đổi gì thêm.
Khi hai người vừa đi lướt qua nhau, Lạc Thi tiếp tục bước đi mấy bước, rồi đột ngột dừng lại.
Như có ma xui quỷ khiến, nàng lại lui về.
Dừng lại ở bên ngoài khu vực phòng quan sát.
Ngược lại ta muốn xem, tên "đồ phò non" này muốn làm gì!
Nàng chăm chú nhìn vào trong phòng.
Sau khi Lạc Thi rời đi, tất cả mọi người vẫn còn ngây người vì lời nói của Lạc Thi.
Sau khi tiêu hóa hết chuyện mới nghe, mọi người liền bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Chuẩn bị rời đi để kể cho người quen về chuyện vừa rồi, cùng nhau hóng dưa.
Không ngờ Từ Tuyên Nghi lại tiến vào.
Từ Tuyên Nghi còn có thể tìm ai?
Chắc chắn là Lục Ngang rồi!
Hôm nay thật là lạ, Lạc Thi và Từ Tuyên Nghi, hai đại mỹ nhân hàng đầu của «Sáng tạo 001», đều đến tìm Lục Ngang?
Lục Ngang, bị các bình ủy chê bai thành như vậy, còn bị tiền bối trong giới phong sát, sao mà nổi tiếng như vậy?
Trong lòng mọi người gần như đều không khỏi có chút chua xót.
Dựa vào cái gì chứ?
Mặc dù mọi người không trực tiếp dừng tay để chú ý như khi Lạc Thi đến, nhưng cũng không ngừng đưa mắt liếc nhìn Từ Tuyên Nghi.
Lần này lại có chuyện gì nữa đây?
Chua thì vẫn chua, nhưng dưa vẫn phải ăn.
Sau khi Lạc Thi rời đi, Lục Ngang liền tiếp tục nghịch điện thoại, còn mời Hồ Hạo chơi Vương Giả cùng nhau.
Ngay khi hắn bắt đầu ghép trận xếp hạng, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Từ Tuyên Nghi bên tai khiến hắn giật mình.
Hắn vội vàng tắt chế độ ghép trận."Sao vậy?" Hắn ho nhẹ một tiếng nói.
Từ Tuyên Nghi mỉm cười, có chút ngại ngùng nói: "Buổi tối cậu có rảnh không?"
Lời này vừa ra, ngay lập tức khiến mắt của tất cả mọi người đột nhiên mở to.
Buổi tối?
Dưa to rồi!
Mọi người liền buông việc đang làm xuống, dựng tai lên nghe ngóng.
"Buổi tối?" Lục Ngang hơi nghi hoặc một chút, không biết vì sao Từ Tuyên Nghi đột nhiên tìm mình, "Buổi tối tớ không có chuyện gì, có sao không?"
"Tớ muốn nhờ cậu buổi tối hướng dẫn giúp tớ một chút, xem điệu nhảy «Lông mi cong cong» của tớ thế nào." Tai Từ Tuyên Nghi hơi ửng đỏ.
Thấy mọi người xung quanh có vẻ như đều đang nhìn cô và Lục Ngang, cô không khỏi cảm thấy ngại.
Ban đầu cô đứng đợi Lục Ngang bên ngoài, chờ mãi không thấy, mới vào phòng quan sát.
Không ngờ lại gặp mọi người ở đây.
Ái chà! Quá xấu hổ!
Nhưng đã đến rồi, chuyện nên nói vẫn phải nói.
Lục Ngang gật đầu.
Thì ra là chuyện này.
Cậu ấy đúng là cần phải giúp cô ấy xem lại vũ đạo thế nào.
Hắn đã biên đạo cho cô ấy điệu múa, cũng mới hướng dẫn được ba lần, lần gần nhất cũng đã hai ngày rồi.
Hắn định mở miệng đồng ý.
Nhưng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên khiến hắn giật mình."Lục Ngang đã đáp ứng tối nay cùng tôi luyện tập ca khúc rồi, ngại quá, cậu ấy chắc không có thời gian đâu."
Lạc Thi đứng ở cửa, giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang vọng cả phòng quan sát.
Lục Ngang: Ngọa Tào!
Mọi người: Ngọa Tào!
Lục Ngang bối rối.
Ta lúc nào đáp ứng luyện tập ca khúc với cô vậy?
Chúng ta không phải đã hẹn luyện tập vào sáng mai hai tiếng sao?
Mọi người cũng bối rối.
Hai cô tranh giành một chàng?
Chuyện này mẹ nó quá kích thích rồi!
Dưa to rồi! Quá to!
Trong mắt rất nhiều người đều lộ ra ngọn lửa hóng hớt bừng bừng.
Lạc Thi đứng ở cửa phòng quan sát, thấy vẻ mặt có chút kỳ quái của mọi người, trong lòng thầm hối hận.
Tại sao mình lại đi ra nói lời này chứ?
Có chút mất mặt rồi!
Chỉ là vừa rồi nàng đứng ngoài phòng quan sát, nghe thấy Từ Tuyên Nghi rủ Lục Ngang buổi tối cùng nhau.
Trong lòng không khỏi có chút không vui.
Hướng dẫn nhảy múa?
Buổi tối hướng dẫn nhảy múa?
Cô đơn góa phụ, tối ở chung một phòng, mồ hôi nhễ nhại.
Còn ra thể thống gì!
Không kìm được, nàng liền đứng ra, thay Lục Ngang từ chối Từ Tuyên Nghi.
Tuy nói xong, liền cảm thấy có chút không hợp.
Nhưng lời đã nói ra, không thể rút lại.
Nàng liền cương quyết nhìn Từ Tuyên Nghi.
Về phần Lục Ngang, nàng cũng không cảm thấy Lục Ngang sẽ từ chối ý nàng.
Tỷ tỷ cho mình ngươi cơ hội cùng tỷ tỷ ở chung một phòng buổi tối, chắc ngươi vui đến không kịp!
Nếu làm tỷ tỷ vui, cùng ngươi đi ra ngoài một chút.
Cũng không phải là không thể.
Nàng nở nụ cười tự tin mà mạnh mẽ.
Từ Tuyên Nghi cũng ngẩn người.
Lạc Thi?
Tại sao lại quay lại?
Cô ấy không phải đã rời đi rồi sao?
Chẳng lẽ vừa rồi vào phòng quan sát, chỉ để hẹn Lục Ngang tối nay cùng nhau?
Cô không muốn làm khó Lục Ngang, nên không định miễn cưỡng.
Chỉ là trong điệu múa, đúng là có một vài vấn đề cần thỉnh giáo.
Mà sáng mai, Lục Ngang đã hẹn luyện tập cùng Lạc Thi rồi, chưa chắc đã có thời gian.
Cô liền tiếp tục kiên trì:
"Nếu như cậu và Lục Ngang đã hẹn trước, cũng không sao."
"Tớ có thể chờ hai cậu kết thúc."
"Hoặc có thể cùng tập với hai cậu."
Cùng nhau?
Tất cả mọi người có mặt lần nữa trợn mắt lớn.
Chuyện này còn lớn hơn so với tưởng tượng a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận