Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 151: Tiết kiệm: Nộ bình phun Giới Điện Ảnh và Truyền Hình!

"Quá đáng!""Thật là quá đáng!""Láo xược!""Quá kiêu ngạo!" Nhìn dòng trạng thái Lục Ngang đăng trên Weibo, Cố Chí Minh tức đến mức tay cũng run lên. Cái gì mà "Nên nghĩ lại xem, cái giải Kim Cây Chổi này có nên tồn tại hay không?" Rồi lại cái gì mà "Hay là năng lực của thành viên ban giám khảo không đủ?". Nếu chỉ đơn thuần đăng một dòng trạng thái Weibo thì cũng chẳng sao! Đằng này hắn còn nói là bất mãn với giới điện ảnh và truyền hình. Đã vậy lại còn dám công khai đưa ra nhận xét như vậy. Chẳng khác nào chỉ vào mặt hắn mà chửi! Từ khi hắn trở thành thành viên ban giám khảo của các giải thưởng điện ảnh lớn trong nước, ai mà chẳng phải nịnh bợ, cung phụng hắn? Vậy mà có kẻ dám dùng giọng điệu và thái độ này để giễu cợt hắn? Vốn dĩ hắn thấy « Vạn Vạn Không Ngờ Đến » nổi tiếng vượt quá sức tưởng tượng, Weibo thì thường xuyên có người chỉ trích mình, nên định dần dần làm dịu chuyện này. Giảm bớt số lần nhắc đến « Vạn Vạn Không Ngờ Đến » trên Weibo và các đánh giá khác. Thậm chí, nếu như sau này « Vạn Vạn Không Ngờ Đến » vẫn duy trì độ hot như vậy. Thì giải Kim Cây Chổi dù có vẫn sẽ trao cho « Vạn Vạn Không Ngờ Đến » thì cũng sẽ không rùm beng lên nữa. Tuy là do hắn sợ hễ cứ khơi lên giải Kim Cây Chổi thì sẽ càng làm mình mất mặt hơn thôi. Nhưng trong lòng hắn, như vậy đã coi là nhượng bộ Lục Ngang lắm rồi. Ai ngờ Lục Ngang lại được nước lấn tới. Nếu hắn không đè bẹp Lục Ngang hoàn toàn thì còn mặt mũi nào mà nhìn ai? Bị một đứa hậu bối ép xuống, chẳng phải hắn sẽ thành trò cười trong giới hay sao! Nén cơn giận xuống, hắn liền lập tức đăng lại Weibo: "Một bộ phim điện ảnh có hay không ưu tú, không chỉ cần phải được khán giả đón nhận.""Mà còn phải nhận được sự công nhận của tiền bối và các chuyên gia trong giới điện ảnh.""Đồng thời, cũng cần thể hiện được giá trị thương mại trên thị trường.""Một bộ phim không đáp ứng được cả ba điều này, lại không nhận được sự công nhận của giới chuyên môn, lại không có giá trị thương mại thì chỉ có thể xem là số liệu rác rưởi.""Vì số liệu mà thôi.""Thậm chí số liệu này có thật hay không còn là dấu chấm hỏi.""Quay trở lại chuyện của « Vạn Vạn Không Ngờ Đến », liệu nó có thể trở thành một bộ phim sáng tạo lịch sử, mở ra một hình thức phim Web Drama hoàn toàn mới hay không thì vẫn còn là một ẩn số.""Nhưng điều có thể khẳng định ngay bây giờ là, bộ phim này không thể nào được bất kỳ chuyên gia nào trong giới công nhận!""Còn nói đến giá trị thương mại của nó.""Nghe nói đến giờ chỉ có tập đầu tiên có được tài trợ? Số tiền lại ít đến đáng thương?""Đây rõ ràng là không có giá trị thương mại!""Ngay cả rác rưởi cũng có giá trị của nó, ít nhất cũng có thể dùng làm phân bón hoặc đốt làm điện.""Không có giá trị thương mại thì đại diện cho điều gì thì không cần phải nói cũng hiểu.""Về phần số liệu, không thể phủ nhận hai tập đầu của nó thu được hiệu ứng không tệ.""Nhưng mà, độ xác thực của số liệu đó như thế nào?""Liệu sau này còn duy trì được hay không?""Kiêu ngạo không làm cho người ta mạnh mẽ, chỉ khiến người ta diệt vong mà thôi!" Cố Chí Minh cười lạnh, lập tức gọi điện thoại cho mấy người bạn trong giới. Rất nhanh, lại có thêm nhiều đạo diễn, biên kịch, nhà sản xuất kỳ cựu của giới điện ảnh và truyền hình lên tiếng. Một nhà phê bình phim kỳ cựu đăng một bài viết dài trên Weibo về "thực trạng và tương lai của video ngắn", thu hút đông đảo người xem: "Web Drama truyền thống là những bộ phim được phát trên Internet, dù được gọi là Web Drama, thì vẫn nằm trong phạm trù phim điện ảnh.""Nhưng mấy năm gần đây, xuất hiện một loại hình video mới lạ hơn, tôi muốn gọi chúng là Video Ngắn. Chẳng hạn như « Vạn Vạn Không Ngờ Đến » đang gây sốt gần đây.""Bởi vì nó không có cốt truyện truyền thống, không có tính nghệ thuật điện ảnh, không có kỹ thuật quay phim, thậm chí thái độ làm phim có phần tùy ý nên không thể gọi là Web Drama được.""Người làm ra video ngắn hầu hết không phải là dân trong giới điện ảnh chuyên nghiệp, cho nên họ có thể quay ra những nội dung mới mẻ, nhưng giá trị nghệ thuật và điện ảnh rất thấp.""Nếu các đạo diễn và biên kịch của Video ngắn có thể tích cực học hỏi những kiến thức phim điện ảnh, nâng cao trình độ chuyên môn, đồng thời kiên trì cố gắng, thì hoàn toàn có khả năng trở thành đạo diễn, biên kịch dự bị của giới điện ảnh.""Xét về góc độ nghệ thuật điện ảnh thì Video ngắn không thể coi là phim ảnh, nhiều nhất chỉ có thể coi là sản phẩm do người yêu thích làm phim nghiệp dư tạo ra mà thôi.""Cái gọi là nghiệp dư ở đây chỉ là một cách nói, dùng để diễn giải việc nhóm đạo diễn, biên kịch Video ngắn này thực tế không thể coi là đạo diễn, biên kịch thật sự, mà chủ yếu là những người yêu thích làm video.""Tôi đã từng nói, những đạo diễn, biên kịch Video ngắn và tác phẩm của họ chưa từng tiến vào giới điện ảnh, chưa từng tiến ra thị trường.""Điều này cũng giống như việc, rất ít ca sĩ, nhạc sĩ có thể tạo ra những tác phẩm thật sự được lên sóng các đài truyền hình, thậm chí là đài trung ương, chứ đừng nói gì đến phim điện ảnh.""Giới điện ảnh chỉ biết đến tên tuổi của họ, mà không biết đến người cũng như tác phẩm.""Và dường như họ cũng thỏa mãn với những thành công hiện tại, mà không có ý định tiến vào thị trường và hướng tới giới điện ảnh thực thụ.""Thậm chí trong những năm gần đây, khuynh hướng này ngày càng nghiêm trọng hơn.""Thậm chí, có những người như Lục Ngang chỉ coi giới điện ảnh là chỗ vui chơi, còn tỏ thái độ xem thường, thậm chí tùy tiện ngông cuồng đối với giới điện ảnh.""Nếu sau này tất cả những người làm Video ngắn đều có thái độ như vậy thì họ sẽ vĩnh viễn bị loại khỏi giới điện ảnh.""Vĩnh viễn chỉ có thể tung hoành trên thị trường, chứ không thể bước chân vào giới điện ảnh.""Tuy nhiên, có thể tiến được vào thị trường đã là thành công rất lớn đối với những người thích làm Video ngắn rồi.""Nhưng tiến được vào thị trường không chỉ dừng lại ở những con số vô nghĩa mà còn phải thể hiện được giá trị thương mại.""Tựa như « Vạn Vạn Không Ngờ Đến » vẫn chưa thể được tính là tiến được vào thị trường.""Bởi vì nó cho đến giờ vẫn chưa thể hiện đủ giá trị thương mại.""Còn số liệu của nó thì rất đáng ngờ." Bài viết này vừa được đăng lên thì ngay lập tức đã được các nhà phê bình phim trong giới, các đạo diễn, biên kịch chia sẻ. Những ý kiến tương tự cũng nhanh chóng xuất hiện trên Internet: "Đúng là, « Vạn Vạn Không Ngờ Đến » không thể được gọi là phim điện ảnh, nó không liên quan nhiều đến Web Drama mà chỉ là sản phẩm do những người thích làm video tạo ra mà thôi.""Một bộ phim không có giá trị thương mại thì dù có tạo ra bao nhiêu số liệu cũng chẳng có ý nghĩa gì.""Đề nghị điều tra hành vi gian lận số liệu của Lục Ngang.""Giới điện ảnh không bao giờ hoan nghênh những kẻ như Lục Ngang, vừa không có năng lực làm phim vừa không có thái độ nghiêm túc với điện ảnh." Sau đòn phản công trên Weibo của Cố Chí Minh, bài viết dài "Thực trạng và tương lai của video ngắn" và những ý kiến của các nhân vật trong giới điện ảnh cũng được tung ra. Trên mạng lại một lần nữa dấy lên một đợt thảo luận sôi nổi về « Vạn Vạn Không Ngờ Đến ». Những người ủng hộ vẫn tiếp tục ủng hộ, còn đám anti-fan vốn luôn nhắm vào Lục Ngang thì cuối cùng cũng tìm được cơ hội, bắt đầu hùa theo Cố Chí Minh để công kích Lục Ngang và « Vạn Vạn Không Ngờ Đến ». Các đội quân "dư luận viên" cũng được thuê để tiếp tục bôi nhọ « Vạn Vạn Không Ngờ Đến ». Điều này khiến cán cân dư luận một lần nữa nghiêng về phía bất lợi cho « Vạn Vạn Không Ngờ Đến ». Nhìn dư luận đang lên men, Lục Ngang trong lòng vô cùng thích thú. Sắp đến rồi! Cứ tiếp tục "bôi đen" đi! Cứ để danh tiếng của « Vạn Vạn Không Ngờ Đến » bị ảnh hưởng, thậm chí là làm giảm khả năng phát triển về sau đi. Nếu như vậy thì hiệu quả chuyển đổi từ tiền quảng cáo của Oa Oa Cáp sẽ cực thấp. Oa Oa Cáp nổi giận đùng đùng, nhất định sẽ trút cơn giận này lên văn phòng của Phổ Kiệt. Khi đó sẽ làm cho tiếng tăm của bọn họ trong giới làm phim bị ảnh hưởng nặng nề. Đến mức hễ ai nhắc đến văn phòng Phổ Kiệt thì các nhãn hàng tài trợ cũng phải e dè sợ hãi. Có như thế thì coi như cũng vãn hồi được phần nào thiệt hại. Tuy nhiên, sau khi cười thỏa thích xong, hắn cũng rất rõ ràng một điều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận