Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 238: Ca khúc đánh mặt thật mạnh! 【 2

Chương 238: Ca khúc vả mặt thật mạnh! 【2】Ngay lúc mọi người vẫn còn đang đắm chìm trong tiếng kèn Xô-na cùng nhịp điệu trống trung, điệu khúc chuyển một cái, liền tiến vào tiết tấu nhanh phong cách hip hop. Sau gần 20 giây nhạc dạo, Lục Ngang cầm micro, nhanh chóng hát: "Ta biết rõ có gì không đúng." "Ta biết rõ tướng quân nói chuyện không chính xác." "Ta biết rõ đúng hay sai chính ta có thể phân biệt." "Xin ngươi an tĩnh một chút, xin ngươi an tĩnh một chút." Theo ca từ bài hát chính mang phong cách Hip Hop từ miệng Lục Ngang hát ra, bất luận là khán giả ở hiện trường hay các ca sĩ trong phòng xem, đều nảy sinh nghi hoặc. "Đây là tình ca sao? Cảm giác không giống lắm?" Phòng xem trực tiếp. "Nhạc nền kèn Xô-na vẫn còn đó." "Phong cách Trung Quốc + phong cách hip hop?" "Chẳng lẽ là muốn nói không muốn làm lính không tốt, không phải là một tiểu binh tốt?" Một ca sĩ nhíu mày lẩm bẩm nói. Ý tưởng này ngược lại cũng được, nhưng luôn cảm thấy thiếu chút gì đó. Lưu Nhất Hàng đã trở lại phòng xem trực tiếp, ngồi trên ghế salon nhìn hình ảnh biểu diễn trên màn hình, khóe miệng lộ ra vẻ cười nhạo. Chỉ có thế thôi sao? Không muốn làm lính của tướng quân thì không phải là người lính tốt? Đây tính là ý tưởng gì? So với việc phấn đấu và tập trung vào cuộc thi đấu thì thế nào? Cũng đúng, ngươi vốn chỉ là một tiểu tốt. Chỉ là dựa vào may mắn và những lời nói khác người mới có danh tiếng. "Ta muốn lên Xuân Vãn" chính là bắt đầu khi ngươi bị đánh về nguyên hình! Ngay khi sự đắc ý trong lòng hắn suýt tràn ra mặt, Lục Ngang biểu diễn đến đoạn thứ hai của bài hát. Trong nháy mắt, khóe miệng đắc ý của hắn cứng đờ. Mà những người khác chỉ cảm thấy đầu óc oanh một tiếng, có chút choáng váng: "Ta biết rõ có gì không đúng." "Ta biết rõ trăng nước ngoài không tròn hơn." "Ta biết rõ yo yo yo, không phải là ta phát biểu." "Xin ngươi an tĩnh một chút, xin ngươi an tĩnh một chút." Không phải tình ca! Không phải trữ tình! Không phải thể hiện hùng tâm tráng chí! Bài hát này lại là châm biếm sính ngoại?! Lại dám làm như vậy? Bất luận là ai, cũng không nghĩ Lục Ngang lại chọn ca khúc có ý tưởng châm biếm sính ngoại. Căn bản không ai nghĩ đến có thể sử dụng ý tưởng loại ca khúc này trên sân khấu. Ý tưởng ca khúc loại này không chỉ đòi hỏi bản thân phải xuất sắc, mà còn cần phải có thiên thời địa lợi nhân hòa. Mà thiên thời địa lợi nhân hòa đã xuất hiện sau khi ca khúc pha trộn tiếng Anh « fight » xuất hiện! Sau khi nghe Tống Khả Duy và Lưu Nhất Hàng biểu diễn «fight », lại nghe bài hát này. Chỉ có một cảm giác: nổ, quá nổ! Trong ca khúc «fight », lời bài hát tiếng Anh rất nhiều khán giả không nghe rõ. Không nghe rõ thì trong lòng sẽ nảy sinh bất mãn. Chỉ là 99% người đều giấu sự bất mãn này trong lòng, thậm chí bản thân họ cũng không để ý. Mà sự xuất hiện của bài hát này trực tiếp đốt lên tất cả sự bất mãn đã được chôn sâu trong lòng mọi người. Bất luận là hiệu quả châm biếm hay là mức độ điều động tâm trạng, đều được phóng đại vô số lần! Hay lắm! Gần như tất cả ca sĩ đều thán phục trong lòng và không khỏi cảm thán: Lục Ngang chọn bài hát, góc độ ý tưởng thật là xảo quyệt! Quả thật, trước mặt Ca Hậu Tống Khả Duy, trừ phi Lục Ngang có thể lấy thêm được một bài thần khúc rung động lòng người như «Thất Lý Hương». Hơn nữa còn phải đạt tới 80 tuổi và trẻ lên 8 cũng bị đánh động mới được. Có thể so kè với lợi thế áp đảo của lượng fan toàn dân, cùng với giọng hát thiên phú của Tống Khả Duy. Khả năng này cũng không thể nói là không có, chỉ là quá mong manh. Dù Lục Ngang rất có thiên phú, là tài tử âm nhạc, thậm chí làm đạo diễn hai bộ phim cũng rất xuất sắc. Nhưng sự tích lũy của hắn còn quá ít, lượng fan và sức ảnh hưởng chủ yếu tập trung ở nhóm người yêu nhạc từ 15-30 tuổi. Còn lại những người trẻ tuổi ít nghe nhạc thì vẫn chưa biết đến người này. Mà Tống Khả Duy đã ra mắt hơn mười năm, trở thành Ca Hậu cũng đã mấy năm. Những năm gần đây, cô còn trở thành Thị Hậu nổi tiếng khắp nơi nhờ mấy bộ phim truyền hình ăn khách. Nhân khí và sức ảnh hưởng chênh lệch rõ rệt. Nếu là PK 1vs1, Lục Ngang muốn thắng Tống Khả Duy gần như là không thể. Lấy Tống Khả Duy làm trụ cột thì tổ hợp Tống – Lưu cũng rất khó bị đánh bại. Nếu đã là tổ hợp, như vậy họ sẽ là một thể. Ít nhất trong lòng mọi người đều là như vậy. Nhưng Lục Ngang có thể tìm ra được điểm yếu trong khối một thể này. Dùng xảo kình đánh vào điểm yếu bảy tấc, đánh trúng vào nhược điểm lớn nhất của tổ hợp: tính phô trương. Tính phô trương là nhược điểm sao? Đối với một ca sĩ mà nói, vừa là có vừa không. Mỗi ca sĩ hay tổ hợp đều có đặc điểm riêng, đối với Lưu Nhất Hàng mà nói, Lưu Dương trải qua, tinh thông song ngữ Anh – Hàn chính là đặc điểm của hắn. Nếu như muốn nhanh chóng được người khác nhớ đến thì làm nổi bật đặc điểm chính là phương thức tốt nhất. Đây cũng chính là nguyên nhân Lưu Nhất Hàng trở thành Tân Nhân Vương năm ngoái, và đó cũng là nền tảng người hâm mộ của hắn. Có thể nói, đây là ưu điểm và lợi thế của hắn. Nhưng bất cứ việc gì cũng đều có hai mặt. Đặt ở trên sân khấu «Ta muốn lên Xuân Vãn», tính phô trương quá nhiều thì sẽ có ẩn họa. Chương trình tiết mục này là dự tuyển cho Xuân Vãn, mà Xuân Vãn là một chương trình giải trí phát huy mạnh mẽ truyền thống văn hóa của dân tộc. Nếu như tính phô trương không bị ai để ý thì cũng không sao. Nhưng nếu như bị người để mắt đến, vậy thì đó sẽ là một tai họa ngầm. Chỉ là muốn kích nổ tai họa ngầm thì độ khó rất cao. Ít nhất mỗi một ca sĩ có mặt tại hiện trường sau khi nhớ lại, cho dù cho bọn họ thêm một cơ hội chọn bài hát, bọn họ cũng rất khó để sáng tác ra hoặc tìm được một ca khúc có thể gây nổ. Đây chính là sự thể hiện trình độ sáng tác của Lục Ngang. Bài «Tướng Quân Lệnh» này không phải là rap tầm thường đơn giản, không phải là kiểu diss tệ hại, không phải là công kích vì muốn công kích. Nhịp điệu của bài hát không chỉ là phối hợp mấy cái cùng nhau đơn giản mà thôi. Mà là một bài ca khúc mang đậm phong vị quốc phong tiêu chuẩn, trong đó tiếng kèn Xô-na còn khiến người ta phải sáng mắt. Vừa có tính âm nhạc, lại có cả tính châm biếm. Quá thần! Trong phòng theo dõi, đông đảo các ca sĩ không nhịn được nhìn về phía Lưu Nhất Hàng. Lúc này sắc mặt Lưu Nhất Hàng trở nên đỏ như gan heo, trong mắt có chút tức giận và khó chịu không che giấu được. Hoàn toàn không còn vẻ đắc ý lúc trước. Dùng ca khúc để vả mặt, thật là đau đớn! Ngồi ở bên cạnh Lưu Nhất Hàng, sắc mặt của Tống Khả Duy tuy vẫn bình tĩnh như cũ nhưng trong ánh mắt cũng có chút không vui rõ ràng. Chỉ là sự không vui này là dành cho Lưu Nhất Hàng, hay là dành cho Lục Ngang, thì không ai biết được. Thu hồi tầm mắt, mọi người lần nữa nhìn về phía màn hình lớn. Mà Lục Ngang vẫn tiếp tục biểu diễn trên sân khấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận