Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 122: Vạn vạn không nghĩ tới 2

Chương 122: Vạn vạn không ngờ tới, 2500 ngàn chỉ là do hắn lo lắng Lục Ngang ghét bỏ đầu tư quá cao, đưa ra dự toán. Ít như vậy, quay chụp chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Tiền lương cũng không được bao nhiêu. Không ngờ Lục Ngang lại hào phóng đến vậy. Có 1 triệu là quá đủ rồi! Tuyệt đối không thể phụ lòng sự tin tưởng của Lục Ngang! Phải quay thật tốt bộ phim ngắn này! “Cảm ơn lão bản!” Dịch Chấn Tinh lập tức sửa lời. Mà ngồi ở một bên Cung Tuyết Linh không khỏi nhíu mày. Không xem kế hoạch văn bản, tùy tiện nâng mức đầu tư lên gấp đôi. Thật là trò đùa! Nàng vốn định khuyên Lục Ngang đừng quá lỗ mãng, nhưng thấy Lục Ngang bây giờ rất tự tin, có khuyên cũng không nghe. Vậy nên nàng đành giấu lời nói trong lòng. Để cho hắn bỏ tiền ra mua bài học! Xem lần sau còn nghe lời ta hay không! Lục Ngang gật đầu, tiếp tục nói: “Ta biết ngươi là đạo diễn kiêm biên kịch của bộ phim này, ngươi có đoàn đội chưa?” Dịch Chấn Tinh có chút lúng túng, hắn nào có đoàn đội. Chỉ có vài người bạn có chung sở thích thôi. Hắn vốn định nói tốt một chút về mấy người bạn này, nhưng ánh mắt vô tình nhìn thấy người phụ nữ trẻ tuổi ngồi sau lưng Lục Ngang. Trong lòng lập tức giật mình. Không được! Tuyệt đối không thể cố tình tô vẽ cho đẹp! Nếu Lục tổng không ngại xuất thân của ta, chịu đầu tư cho ta, chắc cũng sẽ không ghét bỏ xuất thân của bọn họ! Cố tình nói tốt quá lỡ bị phát hiện thì ngược lại không hay! Nghĩ đến đây, hắn lập tức nói: “Đoàn đội thì tạm thời chưa có.” “Nhưng mà có mấy người bạn cũng rất thích phim ảnh.” “Họ có thể là đoàn đội của ta.” Lục Ngang lập tức tỏ ra hứng thú: “Nói cụ thể xem?” Dịch Chấn Tinh quyết định không tô vẽ về xuất thân của bọn họ, mà nói sự thật: “Kịch bản bộ « vượt quá ngươi tưởng tượng » này là do tôi và một người bạn tên Lý Quân cùng nhau sáng tác.” “Bây giờ hắn đang làm nhân viên lên kế hoạch nội dung cốt truyện cho một công ty game.” “Tuy hắn không phải dân chuyên nghiệp, nhưng cũng từng làm một số video ngắn.” “Còn một người bạn nữa, là phát thanh viên chuyên nghiệp, chất giọng của anh ta rất hay, cũng có thể tham gia một số vai phụ.” “Ngoài ra...” Lục Ngang chăm chú nghe Dịch Chấn Tinh giới thiệu. Những người bạn của Dịch Chấn Tinh đều không có chuyên môn về lĩnh vực này, chỉ là những người thích làm phim và tranh thủ thời gian sau giờ làm việc để sáng tác. Lòng hắn không khỏi vui mừng. Được! Tốt lắm! Đều là Ngọa Long Phượng Sồ cả! Không một ai là dân chuyên nghiệp! Không tệ! Không tệ! Ta chính là cần những người như vậy! Lục Ngang càng nghe càng hài lòng, chưa đợi Dịch Chấn Tinh nói hết, liền nói: “Được rồi, ngươi có thể đưa bọn họ về đây làm việc được không?” Dịch Chấn Tinh ngẩn người một lát, không hiểu ý của Lục Ngang. Đưa về? Chẳng phải là để bọn họ tham gia đoàn đội của mình sao? Lục Ngang thấy Dịch Chấn Tinh có chút nghi hoặc, nhớ ra vẫn chưa mời anh vào phòng làm việc của mình, liền lập tức nói: “Bộ phim này chỉ là bộ đầu tiên ta quay.” “Sau này còn sẽ quay nhiều phim nữa.” “Vì vậy ta cần một đội ngũ ổn định.” “Không biết ngươi có muốn về làm việc ở phòng làm việc của ta không?” Lại được Lục Ngang mời về phòng làm việc? Sau này còn có thể quay nhiều phim nữa? Niềm vui bất ngờ khiến Dịch Chấn Tinh có chút không dám tin. Lục Ngang tiếp tục nói: “Mức lương ngươi mong muốn là bao nhiêu?” Dịch Chấn Tinh hoàn hồn, vội vàng nói: “Được làm việc cho phòng làm việc của ngài, tôi đã rất vinh hạnh rồi.” “Còn về tiền lương, tùy vào ngài thấy bao nhiêu là hợp lý!” Tùy vào tôi thấy? Vậy tôi biết trả thế nào? Lục Ngang nhất thời nhíu mày: “Bây giờ lương của ngươi là bao nhiêu?” Dịch Chấn Tinh: “8500.” Lục Ngang tính toán: “Ta sẽ trả theo mức giá thị trường, tăng thêm cho ngươi 20%.” Trong lòng hắn nghĩ một lát vẫn không tính ra, liền nhìn Cung Tuyết Linh: “Là bao nhiêu?” Cung Tuyết Linh không đổi sắc mặt nói: “10200 tệ.” Lục Ngang gật đầu, quay sang nói với Dịch Chấn Tinh đang ngây người: “Cho chẵn đi, 11000.” Ngay lập tức, xung quanh vang lên vài tiếng hít vào. Còn có chuyện làm tròn kiểu này sao? “Đào người về, tăng lương, hợp lý mà đúng không?” Lục Ngang quay sang hỏi Cung Tuyết Linh. Cung Tuyết Linh nhếch mép: “Ngươi vui là được rồi.” Lục Ngang rất hài lòng với thái độ của cô, tiếp tục nói với Dịch Chấn Tinh: “Làm tốt lắm! Cố gắng lên! Ta rất coi trọng ngươi!” Dịch Chấn Tinh vốn không phải người giàu có gì, thấy Lục Ngang thưởng thức, công nhận mình, lại còn chịu trả lương cao cho mình. Cảm động vô cùng, anh lập tức cam đoan: “Nhất định sẽ cố gắng hết mình!” Anh đã quyết định trong lòng. Tuyệt đối không thể phụ lòng khoản tiền lương và sự công nhận này! 11000 tệ tiền lương cơ bản, ở Ma Đô xem như là khá lắm rồi. Sau này nhất định sẽ làm việc cật lực! Để báo đáp sự thưởng thức và công nhận của Lục Ngang! Lục Ngang gật đầu: “Ngươi cứ hỏi bạn bè xem, nếu bọn họ đồng ý thì cứ dựa theo tiêu chuẩn tăng 20% này để đến phòng làm việc của ta.” “Đương nhiên, lương không chỉ có lương cơ bản, mà còn có tiền thưởng nữa.” “Về vấn đề thưởng, tiền thưởng thì...” Lục Ngang suy nghĩ một lát, quyết định vẫn là đợi tình hình hoạt động của phòng làm việc rồi quyết định sau. Có khi chưa được một năm thì phòng làm việc đã phá sản rồi cũng nên. Vậy thì khỏi cần thêm khoản tiền thưởng nào nữa. Đến lúc đó sẽ lấy chút tiền từ nhà ra, cho thêm chút ít coi như tiền thưởng. Thế nên anh tiếp tục nói: “Tiền thưởng, đến cuối năm rồi tính.” Việc có cơ hội vào làm ở phòng làm việc của Lục Ngang, với Dịch Chấn Tinh như là đang nằm mơ vậy, đã thấy quá hài lòng rồi. Huống chi Lục Ngang còn trả mức lương cơ bản cao hơn cả lương và thưởng hiện tại của anh. Cho dù không có thưởng anh cũng không có ý kiến gì. Anh không nói nhiều nữa. Lục Ngang thấy Dịch Chấn Tinh không có ý kiến gì, liền chuẩn bị kết thúc cuộc gặp mặt này: “Ngươi cứ đưa đoàn đội tới đi, rồi làm thêm bản dự tính chi phí cho lần phát hành đầu tiên.” “Ngươi cần bao nhiêu thời gian?” Dịch Chấn Tinh suy nghĩ một lát: “Ba ngày!” “Được, ba ngày sau, ngươi mang theo đoàn đội, cùng chúng ta gặp lại.” Vừa nói, Lục Ngang vừa đứng dậy chuẩn bị rời đi. Dịch Chấn Tinh liền vội vàng lấy ra một bản thảo. Trong lúc chờ đợi hồi âm từ video QQ, anh đã sửa đổi và hoàn thiện rất nhiều kịch bản của « vượt quá ngươi tưởng tượng ». Anh cũng đã đổi sang một tên mới: « vạn vạn không ngờ tới ». Vốn anh định mang kịch bản mới này đi chào mời Ưu Thổ Video. Bây giờ Lục Ngang đã chịu đầu tư, anh nhất định phải đưa kịch bản sau chỉnh sửa này cho Lục Ngang xem xét trước. Xem anh có hài lòng không, hoặc là xem có cần sửa đổi gì không. Anh đưa kịch bản cho Lục Ngang nói: “Lục tổng, kịch bản tôi đã sửa đổi và hoàn thiện, ngài xem có muốn mang về xem qua một chút không?” Lục Ngang nhìn tập kịch bản dày cộp, nhìn thôi đã thấy đau đầu rồi, lập tức khoát tay: “Ta tin ngươi.” “Cứ theo ý ngươi là được rồi!” “Ta không cần xem.” Dịch Chấn Tinh thấy Lục Ngang không nhận kịch bản, cũng chỉ biết cầm về, lại bổ sung: “Lục tổng, kế hoạch của tôi là đổi tên bộ phim thành 'vạn vạn...'” “Ngươi thấy được là được rồi.” Lục Ngang lại khoát tay, ngắt lời Dịch Chấn Tinh. Kịch với chả bản! Hắn không có hứng thú chút nào! Chỉ cần thất bại, bị phá sản là được. Bộ phim này cứ tùy tiện mà làm thôi. Hắn còn không định xem kịch bản làm gì. Ngược lại, hắn chỉ cần chú ý đến người hát bè nổi tiếng trong đoàn của Dịch Chấn Tinh, chỉ cần bảo người đó làm mặt xấu, nhếch môi, rồi đếm 1234 thôi. Đến hậu kỳ thì để người hát bè đó lồng tiếng là được. Làm vậy mới dễ, lỡ bị bóc mẽ ra thì còn có thể ăn gạch đá từ dư luận nữa chứ. Vừa thất bại lại còn mất fan. Vậy thì anh lại càng nhẹ người hơn. Quả là sướng rơn cả người! Thái độ lần này của Lục Ngang đã làm cho Dịch Chấn Tinh vô cùng cảm động. Đây là gì? Là sự tín nhiệm! Lục tổng, tôi nhất định sẽ không phụ sự tin tưởng của ngài! Nhất định sẽ dùng ít tiền nhất để tạo ra hiệu quả tốt nhất! Vì Lục tổng mà kiếm được nhiều lợi nhuận nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận