Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 166: Úc Dương Diễm đầu tư hạng mục 【 canh tư 】

Chương 166: Úc Dương Diễm đầu tư hạng mục 【 canh tư 】"Quách giáo sư, bên ngài và Hoa Ngu đã đạt được thống nhất ý kiến về việc Lục Ngang tham gia « Ta Là Ca Vương » rồi chứ?" Tiễn Trọng Duy có chút không chắc chắn hỏi Quách Đào. "Ừ?" Quách Đào khẽ nhíu mày, không hiểu ý trong lời Tiễn Trọng Duy. Trong lòng Tiễn Trọng Duy càng thêm nghi hoặc. Phản ứng của Quách Đào rất rõ ràng, không hề biết chuyện này, hiển nhiên không phải Quách Đào đứng ra dàn xếp. Vậy là ai? Lại có thể khiến cho Hoa Ngu ngoan cố nhượng bộ? Hắn trầm ngâm một lát, liền đem chuyện thái độ của Hoa Ngu thay đổi nói ra một cách đơn giản. Quách Đào cũng kinh ngạc trong giây lát: "Không phải do tổ chương trình thuyết phục Hoa Ngu sao?" Tiễn Trọng Duy cười khổ lắc đầu: "Ta còn đang chuẩn bị ngày mai đến Hoa Ngu bàn chuyện đây!" "Không ngờ rằng, còn chưa đến lượt, thái độ của Hoa Ngu đã thay đổi rồi." "Nhưng cũng là chuyện tốt." "Cuối cùng cũng giải quyết được mâu thuẫn này." "Hoa Ngu không cản trở, những ý kiến phản đối khác sẽ dễ giải quyết hơn rất nhiều." "Vậy chuyện này, chúng ta quyết định vậy nhé?" Quách Đào tuy thấy kỳ lạ, nhưng cũng cảm thấy đây là chuyện tốt, gật đầu: "Núi non trùng điệp nghi không lối, liễu rủ hoa tươi lại có thôn. "Xem ra bộ xương già này của ta, vẫn phải vận động một chút rồi." "Ta sẽ gọi điện thoại cho Lục Ngang, còn chi tiết cụ thể cần Quý tư và Lục Ngang trao đổi." Tiễn Trọng Duy: "Vâng, thưa Quách giáo sư, chúng ta bắt đầu chuẩn bị tuyên truyền luôn bây giờ." Ma Đô. Lục Ngang làm một địa chủ tốt, buổi trưa mời Lạc Thi ăn một bữa hải sản, rồi sau đó mỏi lưng đau gối theo Lạc Thi đi dạo hai ba tiếng, thật sự không chịu nổi. Tìm một cái cớ rồi trở về công ty. "Ây da, anh phải rèn luyện thân thể đi! Mới đi dạo một chút đã thế này rồi." Lạc Thi vừa theo Lục Ngang trở lại phòng làm việc của Phổ Kiệt, vẫn thỉnh thoảng nhỏ giọng chế giễu. Lục Ngang liếc Lạc Thi một cái. Đó là đương nhiên, nàng thì vừa thử quần áo, vừa mua đồ, sao không vui cho được! Ta thì cái gì cũng không mua, còn phải tìm cách khen, sao mà không mệt cho được chứ! Hắn há miệng muốn phản bác, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng thì điện thoại di động liền rung lên. "Quách lão?" Lục Ngang nhìn số điện thoại gọi đến, nuốt một ngụm nước miếng. Trong mơ hồ, hắn có chút dự cảm không tốt. "Ồ? Quách giáo sư gọi điện cho anh à... Rất có thể là giúp anh có được suất tham gia « Ta Là Ca Vương » đấy." Lạc Thi nghe được âm thanh đàm thoại của Lục Ngang rồi nói. Lục Ngang cười gượng gạo, bắt máy. "Quách lão ạ, chào thầy." "Vâng vâng, cảm ơn thầy!" "Vậy con sẽ chuẩn bị." "Dạ." Lục Ngang khách khí mà tôn trọng đáp, sau một hồi trao đổi, hắn cúp điện thoại. "Có thể tham gia « Ta Là Ca Vương » rồi hả?" Lạc Thi hiếu kỳ nhìn Lục Ngang hỏi. "Ừm, Quách lão nói Hoa Ngu giải trí thay đổi thái độ, đồng ý rồi." Lục Ngang nở nụ cười, nhưng trong lòng lại vô cùng khó chịu. Ai đã làm vậy? « Ta Là Ca Vương » khẳng định sẽ phải tham gia. Dù sao thì hắn vẫn là nghệ sĩ đã ký hợp đồng của Phổ Dương Quang. Nếu như sắp xếp là gameshow bình thường, vẫn có thể tìm lý do từ chối. Nhưng Quách lão lại rất coi trọng chương trình « Ta Là Ca Vương », nói thẳng chương trình này rất quan trọng đối với sự phát triển của hắn sau này. Quách lão đã nói thế, hắn cũng không có lý do gì để từ chối. Chỉ là, tốn công tốn sức tham gia chương trình này, vì cái gì đây? Hắn rất khổ não. Lạc Thi nghe được tin này, vui vẻ nói: "Chúc mừng nha!" "Hoa Ngu lại thay đổi thái độ, là ai đứng ra thuyết phục vậy?" "Chắc không phải Quách giáo sư, quan hệ giữa Quách giáo sư và Hoa Ngu rất bình thường." "Lẽ nào là tổ chương trình?" "Thật là lợi hại!" Lục Ngang khổ sở cười một tiếng: "Đúng là rất lợi hại." "Nếu như ta biết là ai làm, nhất định sẽ cảm tạ người đó thật tốt!" Hắn cố tình nhấn mạnh chữ "cảm tạ". Hắn tuyệt đối không tin Hoa Ngu giải trí thay đổi thái độ chỉ vì quý trọng tài năng của hắn. Qua điện thoại, hắn cũng nghe ra Quách giáo sư có chút nghi hoặc về sự thay đổi đột ngột của Hoa Ngu, hiển nhiên không phải Quách giáo sư đứng ra. Rốt cuộc là ai hố ta? Điều tra ra rồi, nhất định phải đánh hắn! Bên kia, Trần Hiểu Ninh đang ngồi làm việc, nghe Lục Ngang và Lạc Thi trò chuyện, ngẩng đầu nhìn hai người, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng. Lục tổng, không cần phải cảm ơn tôi. Đây chỉ là chút chuyện nhỏ tôi làm vì Phổ Kiệt thôi! Dù sao tôi cũng là một phần tử của Phổ Kiệt mà! Sếp nổi tiếng và thành công, chính là Phổ Kiệt nổi tiếng và thành công! Sau này để Phổ Kiệt có thể ngày càng tốt hơn, tôi sẽ còn tiếp tục cố gắng! Nàng lại đeo tai nghe lên, tiếp tục xem phim điện ảnh. Việc xong rũ áo ra đi, ẩn sâu công và danh. Tại khu ghế salon tiếp khách. Lạc Thi không để ý thấy trên mặt Lục Ngang hiện lên nét u sầu, tiếp tục nói: "Cố lên, đánh bại những ca sĩ gạo cội kia, trở thành Ca Vương thế hệ mới." "Ôi, nếu như anh thật sự đoạt được danh hiệu Ca Vương của chương trình, nói không chừng sau này anh sẽ trở thành ông chủ của tôi đấy." "Cô là ông chủ của tôi, mà tôi lại là ông chủ của cô, thật là loạn quá." Trong lòng vẫn đang khổ não về việc phải tham gia chương trình « Ta Là Ca Vương » với tâm thế như thế nào, Lục Ngang chỉ mơ hồ nghe được lời chúc mừng của Lạc Thi. Những lời sau đó, hắn hoàn toàn không nghe lọt. Chỉ chú ý đến hai chữ "ông chủ". Cái gì mà ông chủ với không ông chủ, về nhà làm phú nhị đại trăm tỷ mới là vương đạo! Lạc Thi ở trong phòng làm việc của Phổ Kiệt nửa tiếng, hiếu kỳ đi khắp nơi. Thấy Lục Ngang bộ dạng tâm sự nặng nề, đoán là hắn đang suy nghĩ sẽ hát bài nào để tham gia « Ta Là Ca Vương » nên không quấy rầy nhiều, liền rời khỏi Phổ Kiệt. Trở lại văn phòng làm việc, Lục Ngang đang đau khổ chưa nghĩ ra nhiều manh mối thì lại nghênh đón Úc Dương Viêm mấy ngày không gặp. Úc Dương Viêm từ sau khi đạt được danh hiệu nhân viên xuất sắc nhất, rồi bị "đào thải vị trí nòng cốt", liền bắt đầu suy nghĩ xem nên sử dụng ba triệu tiền vốn khởi nghiệp này như thế nào. Tuy rằng Lục tổng không hạn định hạng mục đầu tư của hắn, chỉ cần thuộc mảng giải trí là có thể tùy ý đầu tư. Nhưng hắn vẫn muốn tối đa hóa khoản đầu tư này để có thể giúp đỡ Phổ Kiệt. Đại giải trí thì có hạng mục nào? Âm nhạc, phim điện ảnh, văn học sáng tác, trò chơi. Về mảng âm nhạc, văn học sáng tác, trò chơi thì hắn một chữ cũng không biết, hắn không dám tùy tiện đầu tư. Chỉ có điện ảnh thì hắn có chút hiểu biết sau khi tham gia quay « Vạn Vạn Không Ngờ Tới ». Trong phim điện ảnh, lại chia ra thành hoạt hình, và phim điện ảnh người thật. Phim điện ảnh người thật là các video thông thường, kênh video ngắn, phim điện ảnh. Cuối cùng, thông qua việc chim cánh cụt từng tổ chức cuộc thi sáng tác phim ngắn của sinh viên đại học, hắn đã liên lạc với mấy bạn sinh viên đại học có ý định quay phim. Trong đó có một sinh viên tên Thà Cáo rất hợp với hắn. Mặc dù hắn không hiểu biết nhiều về điện ảnh, nhưng khi trao đổi, hắn nhìn thấy ở mắt của Thà Cáo có sự nhiệt tình và cố chấp tương tự như Dịch Chấn Tinh. Hắn quyết định đầu tư vào phim điện ảnh của Thà Cáo. Thà Cáo chuẩn bị quay một bộ phim kinh phí nhỏ, tên là « Đại Kim Cương », dự kiến là sáu triệu. Mà hắn chỉ có ba triệu. Trong quá trình trao đổi, hắn đã đưa ra cho Ninh Hạo hai đề xuất. Một là tìm người đầu tư thứ hai, theo kế hoạch sáu triệu để quay. Hai là tinh giản chi phí, đặc biệt là giảm chi phí của diễn viên, hoàn toàn sử dụng người mới, thậm chí là học sinh, theo kế hoạch ba triệu để quay. Sau khi Úc Dương Viêm chia sẻ về quá trình « Vạn Vạn Không Ngờ Tới » chỉ với một triệu đã làm ra được bộ mini kịch hoàn chỉnh như thế nào. Và kế hoạch sắp tới của Phổ Kiệt quay « Tru Tiên », mặc dù dự tính một trăm triệu nhưng vẫn giảm chi phí đóng phim để nâng cao chất lượng sản phẩm. Thà Cáo đã chọn đề xuất thứ hai, dựa theo ba triệu để xây dựng lại dự tính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận