Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 343: Đầu tư 2 cái ức, đánh vỡ Hoa Điều ghi chép 【 2

Chương 343: Đầu tư 200 triệu, phá vỡ kỷ lục Hoa Điều 【2】Điều này khiến cho các chi tiết xử lý của "Đại Thánh trở về" chưa được hoàn hảo, nhận vô số lời khen ngợi đồng thời, cũng có những khuyết điểm đáng tiếc. Ở thế giới này, hắn muốn "Đại Thánh trở về" không để lại điều gì phải tiếc nuối. Đầu tư 200 triệu cũng là con số mà hắn suy nghĩ một hồi mới đưa ra. Có mức đầu tư này, "Đại Thánh trở về" ít nhất ở khâu chế tác sẽ không còn khó khăn nữa.
Vu Hoa không nhịn được hít vào một hơi lạnh trong lòng.
200 triệu?
Lục tổng đây là bị điên rồi sao?!
Chưa nói đến doanh thu phòng vé của hoạt hình nội địa thậm chí còn chưa từng có bộ nào đạt được 100 triệu, cho dù tính cả hoạt hình nước ngoài thì kỷ lục phòng vé cũng chỉ hơn 400 triệu mà thôi. Đầu tư 200 triệu, ít nhất phải có doanh thu phòng vé 400 triệu mới có thể hòa vốn!
Nếu như là trước đây, hắn nghe có người bằng lòng bỏ ra 200 triệu đầu tư vào sản xuất hoạt hình, phản ứng đầu tiên của hắn chính là đối phương đang thổi phồng dư luận. Nếu không phải thổi phồng dư luận, thì đó chính là một trò lừa bịp. Nếu không phải thổi phồng mà cũng không phải trò lừa bịp, mà là thực sự có ý định đầu tư vào lĩnh vực hoạt hình, vậy thì hắn chỉ có thể khâm phục đối phương, đồng thời từ tận đáy lòng cảm tạ vị thần hào này.
Đốt cháy chính mình, soi sáng hoạt hình nước nhà.
200 triệu, bất kể là làm tác phẩm hoạt hình nào đều là lỗ vốn chắc chắn.
Hắn không chút do dự phản đối: "Lục tổng, đầu tư nhiều quá rồi."
"Tôi chỉ cần nhiều nhất 60 triệu là đủ làm được rồi!"
"60 triệu chi phí sản xuất trong hoạt hình nội địa đã được xem là mức đầu tư kỷ lục."
"Dựa vào kịch bản và kế hoạch sản xuất này, tôi có lòng tin sẽ giúp "Đại Thánh trở về" phá kỷ lục doanh thu của hoạt hình nội địa, đồng thời thu hồi vốn đầu tư."
"200 triệu bây giờ là không cần thiết."
Phản ứng của Vu Hoa không nằm ngoài dự đoán của Lục Ngang, trong hoàn cảnh thị trường hiện tại, cho dù ai nghe thấy hắn đầu tư 200 triệu vào sản xuất phim hoạt hình điện ảnh đều sẽ cảm thấy đầu óc hắn có vấn đề.
Hắn cười xua tay: "Về phương diện đầu tư, Vu lão sư không cần phải nói nữa."
"Bộ phim này có kiếm được tiền hay không, trong lòng ta không phải là điều quan trọng nhất."
"Thay đổi ấn tượng của mọi người đối với phim hoạt hình nội địa của Hoa Điều, đó mới là mục tiêu hàng đầu của "Đại Thánh trở về"."
"Đồng thời, đây cũng là phương pháp duy nhất để duy trì giá cổ phiếu của Thánh Đế Hoạt hình."
"Càng là cách tốt nhất để hoạt hình nội địa một lần nữa tỏa sáng sức sống."
Mặc dù người đầu tư là hắn, nhưng để chế tác bộ tác phẩm hoạt hình này thì Vu Hoa vẫn phải tự mình ra tay. Muốn để Vu Hoa toàn lực ứng phó thì tự nhiên phải để Vu Hoa hiểu rõ được ý nghĩ của mình. Cho nên, những lý do này là những lời hắn nói cho Vu Hoa nghe.
Hoạt hình lỗ vốn, chứng khoán kiếm tiền.
Đây là thao tác thường thấy.
Về phần đối với bộ hoạt hình "Đại Thánh trở về", hắn đương nhiên có lòng tin tuyệt đối. Ở Lam Tinh năm 2015, nó không có quá nhiều tuyên truyền, không có quá nhiều thổi phồng mà vẫn bằng thực lực và danh tiếng mà đạt được 960 triệu doanh thu phòng vé. Ở thế giới này, có hắn tuyên truyền, có danh tiếng của Vu Hoa trong giới manga, lại thêm Hắc Tử Môn tận hết sức lực thổi phồng, doanh thu phòng vé cuối cùng chỉ có thể cao hơn. Huống chi, bộ hoạt hình này hắn bỏ ra chi phí sản xuất còn vượt quá cả mức của Lam Tinh, ở mặt chi phí chế tác sẽ không còn bất cứ khó khăn nào, chất lượng hoạt hình chỉ có thể tốt hơn nữa.
Lỗ vốn?
Nếu muốn lỗ vốn thì hắn đã không lấy bộ hoạt hình "Đại Thánh trở về" ra rồi.
Nghe đến đây, Vu Hoa gật gù, trong lòng cảm thấy có thể chấp nhận được phần nào.
Lục Ngang thấy trong lòng Vu Hoa như đang có áp lực, liền nghiêm túc nói: "Vu lão sư, doanh thu, lợi nhuận, thậm chí cả việc tuyên truyền và phát hành sau này của bộ hoạt hình này, ông cũng không cần phải quá bận tâm."
"Những thứ này cứ giao cho ta và Úc Dương Diễm."
"Ông chỉ cần làm ra sản phẩm với hiệu quả tốt nhất."
"Cho dù thành phẩm vượt quá dự tính của ta cũng không thành vấn đề."
"Doanh thu và lợi nhuận, ta có biện pháp giải quyết."
Vu Hoa nhìn bộ dáng vô cùng nghiêm túc của Lục Ngang, liền trịnh trọng đáp: "Lục tổng yên tâm, chất lượng tác phẩm cứ giao cho tôi."
Nếu như Lục Ngang đưa ra yêu cầu về doanh số thì trong lòng hắn vẫn sẽ không tự tin như vậy. Có điều Lục Ngang chỉ yêu cầu chất lượng, hơn nữa còn cho ra mức đầu tư 200 triệu chưa từng có trong lịch sử, cho dù đặt vào điện ảnh cũng là mức đầu tư cực cao. Hắn tự tin vô cùng.
Quả thực cả đời hắn chưa từng làm một ván cược lớn đến vậy.
Bộ phim hoạt hình này trong lòng hắn, rất có thể sẽ lỗ vốn. Không phải là không tin vào tác phẩm, mà là đơn thuần không có lòng tin với thị trường. Bất kể Lục Ngang đưa ra bao nhiêu lý do hợp lý, trong lòng hắn vẫn cho rằng Lục Ngang đang hành động với tấm lòng của người trẻ, vì sự phát triển của hoạt hình mà đầu tư.
Trong lòng có mơ mộng, có tham vọng, lại có cả tình cảm và sự hoài niệm, rồi biến thành hành động.
Sau một hồi trầm mặc, hắn đột nhiên nói: "Lục tổng, bộ hoạt hình này do tôi làm giám đốc sản xuất sao?"
Lục Ngang có chút kỳ quái không hiểu sao Vu Hoa lại đột nhiên nhắc tới vấn đề này, hắn không nghĩ nhiều mà nói: "Đương nhiên rồi Vu lão sư, chúng ta trước đây đã nói qua rồi mà, bộ phim hoạt hình này cần Vu lão sư ông đích thân dẫn dắt sản xuất."
"Chỉ có ông làm giám đốc sản xuất bộ phim hoạt hình này thì mới có thể đảm bảo chất lượng."
Vu Hoa khách sáo nói vài câu, rồi không tiếp tục đề tài này nữa.
Hai người lại cùng nhau thảo luận thêm một giờ về kịch bản, sau đó Vu Hoa từ chối lời mời dùng bữa của Lục Ngang, tự lái xe về trụ sở ở Ma Đô.
Về đến nhà, sau khi xem lại kịch bản một lần nữa, hắn suy nghĩ hồi lâu, rồi gọi điện cho lão lãnh đạo, người chỉ điểm trên con đường sự nghiệp của hắn - Đồ Trơn Bắc.
"Tút...tút..." vài tiếng, đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói: "Ít Hơn, sao đột nhiên lại nghĩ tới việc gọi điện thoại cho lão nhân gia ta vậy, là gặp khó khăn gì sao?"
Vu Hoa vội vàng khách khí nói: "Lão sư, đã qua Tết Xuân rồi, cũng hơn hai tháng rồi con không đến thăm thầy, nhớ đến thầy, cho nên mới gọi điện thoại hỏi thăm."
Điện thoại truyền đến tiếng cười sang sảng, hai người hàn huyên một lát, Đồ Trơn Bắc ngồi ở thư phòng, buông cặp kính xuống rồi nói: "Ít Hơn, có chuyện gì cứ nói thẳng, tiểu tử ngươi, ta còn không biết sao? Không có chuyện gì thì không lên Tam Bảo Điện đâu."
Mặc dù Vu Hoa đã 50 tuổi, nhưng đứng trước Đồ Trơn Bắc - người đã gần 70 tuổi, có thể nói là bậc tiền bối, tổ sư của hoạt hình nước nhà, hắn vẫn là hậu bối, vẫn là học trò.
Hắn ngượng ngùng cười nói: "Lão sư, thầy có biết bộ hoạt hình « Year Hare Affair » không?"
Đồ Trơn Bắc: "Biết chứ, hồi cuối năm con đã nói với ta về việc muốn làm bộ hoạt hình này rồi, phim hoạt hình chiếu trên mạng ta cũng đã xem rồi, rất không tệ."
"Ý tưởng, tình tiết, hình ảnh đều có sự sáng tạo."
"Hơn nữa lại nhận được phản hồi và danh tiếng tốt."
"Đây là một bộ tác phẩm có ý nghĩa cực lớn với hoạt hình nội địa."
"Sao thế, là muốn ta đề cử lên đài truyền hình vệ tinh sao? Ừm, với chất lượng của bộ hoạt hình này và với các mối quan hệ trên mạng của Ít Hơn, cũng không cần đến ta nhúng tay vào."
"Hay là muốn lên đài trung ương? Ha ha, tiểu tử ngươi, tham vọng cũng không nhỏ."
Đồ Trơn Bắc ngồi ở thư phòng cười ha ha vừa nói, mặc dù ông đã sớm về hưu, nhưng đối với sự nghiệp hoạt hình ông vẫn rất quan tâm. Bộ tác phẩm hoạt hình có thể nói là mang tính hiện tượng này, cho dù không có quan hệ với Vu Hoa thì ông cũng sẽ xem hết. Nếu như bộ hoạt hình này vẫn tiếp tục sản xuất phần 2, và các tình tiết càng tinh vi hơn thì theo ông đài trung ương hoàn toàn có thể duyệt cho phát sóng. Xem như ông sau khi về hưu lại góp thêm chút sức cho sự phát triển của hoạt hình nước nhà.
Chỉ là điều khiến ông bất ngờ chính là Vu Hoa lại không tiếp lời của ông mà chỉ nói: "Lão sư, nhà đầu tư kiêm tác giả kịch bản bộ hoạt hình này, Lục Ngang, lại viết thêm một kịch bản mới, chuẩn bị làm một bộ phim điện ảnh hoạt hình."
"Đề tài « Tây Du Ký », kịch bản con xem rồi, cảm thấy rất hay."
"Lục Ngang dự định đầu tư 200 triệu, đem bộ phim hoạt hình điện ảnh này trở thành tác phẩm xoay mình cho hoạt hình nội địa."
"Con muốn mời lão sư rời núi, đảm nhiệm vị trí cố vấn cho bộ phim hoạt hình này."
"Giúp học sinh con quan sát, chỉ dẫn."
Đồ Trơn Bắc đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó lại hứng thú nói: "Ít Hơn, con nhanh gửi kịch bản cho ta xem."
"Để ta xem thử thế nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận