Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 271: Phong Cấm Chu Vĩ, vây chặt phong tân phòng làm việc 【 2

Chương 271: Phong tỏa Chu Vĩ, bao vây văn phòng làm việc mới 【23 ngày chỉ đủ cho hắn tìm được địa điểm làm việc mới, căn bản không thể nào có thời gian để hắn đem toàn bộ vật dụng văn phòng chuyển qua. Huống chi, đến 24 giờ đêm nay, bên bảo vệ sẽ cắt điện. Chờ đến khi khu làm việc này không thể sử dụng được nữa, yêu cầu này thật sự có chút hà khắc quá đáng. Theo lý thuyết, việc đưa ra yêu cầu hà khắc như vậy, đơn giản chính là biểu thị quyết tâm muốn bọn họ rời đi. Bọn họ phối hợp, chỉ là yêu cầu thêm thời gian, yêu cầu này vẫn chưa quá đáng. Hơn nữa hắn cũng ám chỉ sẽ cho đối phương một vài lợi ích. Chỉ là làm hắn không ngờ tới, Hồ Lượng gần như không chút do dự liền lần nữa lắc đầu: "Chu lão bản, thật không phải ta không muốn giúp chuyện này." "Chuyện này, là tập đoàn đang để ý, ba ngày sau tập đoàn sẽ cho người đến tận nơi kiểm tra.""Nếu như ta giúp đỡ, như vậy ba ngày sau ta sẽ phải cuốn gói đi rồi.""Đến lúc đó các ngươi vẫn phải bị cưỡng ép dọn đi, không có chút ý nghĩa nào.""Nếu như ngươi thật sự có ý kiến, vẫn là nên đi theo trình tự công đối công mà giải quyết." "Ta thật sự không giúp được gì." Nghe đối phương có thái độ kiên quyết như vậy, Chu Vĩ, người tự nhận đã nhường nhịn hết mức, trong lòng cũng có chút nóng giận: "Hồ tổng, nếu như vậy thì chưa chắc chúng tôi đã có thể hợp tác tốt với ông." Hồ Lượng nghe được lời nói đè nén của Chu Vĩ, đoán chừng đối phương cho rằng hắn cố ý gây khó dễ, liền cười khổ một tiếng: "Không phải là hợp tác với ta, mà là hợp tác với tập đoàn.""Những điều này đều là yêu cầu của tập đoàn, chỉ thị là mệnh lệnh sống còn." Hắn dừng một chút, nhỏ giọng nói: "Chu tổng, xem như nể tình chúng ta trước đây hợp tác vui vẻ, tôi nói thêm chút suy đoán của mình.""Có phải các người đã đắc tội vị lãnh đạo lớn nào đó của tập đoàn chúng tôi không?" "Chuyện lần này rất rõ ràng là đang nhắm vào các người.""Nào có chuyện tập đoàn đích danh nói tên yêu cầu hủy bỏ hợp đồng của một dự án với một trong các bên thuê.""Các ngươi lại không phải cùng Viễn Hồng tập đoàn có hợp tác liên doanh, ở các tòa nhà khắp cả nước đều đang thuê, bởi vì vấn đề liên doanh dẫn đến giải ước." "Theo lẽ thường mà nói, một khu làm việc cho thuê chưa tới 500 mét vuông, quá trình phê duyệt cũng sẽ không đến tập đoàn.""Càng không cần phải nói là rõ ràng, cương quyết đối với các ngươi như vậy rồi." Đắc tội lãnh đạo lớn của tập đoàn Viễn Hồng? Trong mắt Chu Vĩ sự nghi hoặc càng đậm. Hắn ngược lại muốn đắc tội, cũng không có cơ hội a! Hai bên cơ bản không hề chạm mặt nhau. Hồ Lượng ngừng một chút, lại bổ sung: "Chu tổng, đây chỉ là suy đoán của tôi thôi.""Những lời này chỉ là lời nói riêng của chúng ta.""Tôi chỉ có thể nói nhiều như vậy, nếu như còn có vấn đề gì nữa, đề nghị ông nộp đơn khiếu nại theo hình thức công văn." Chu Vĩ khách khí cười cười gật đầu với đối phương, hắn có thể cảm nhận được chuyện này Hồ Lượng thật sự không có khả năng giúp được. Hồ Lượng chỉ có thể giải quyết theo công việc, hắn bất mãn thế nào cũng không thể đổ lên đầu Hồ Lượng. Việc này hắn vẫn có thể tự mình xử lý được. Bước ra khỏi cầu thang bộ, khách khí tiễn Hồ Lượng cùng một nhân viên bảo vệ khác đến cửa thang máy xong, hắn cau mày trở lại phòng làm việc. "Lão Chu, chuyện này có thể giải quyết được không?" Phùng Kha thấy Chu Vĩ trở lại, lập tức liền đứng dậy hỏi. Nếu thật sự như bên bảo vệ Viễn Hồng đã nói, rạng sáng sẽ cắt điện, vậy khoảng thời gian này văn phòng chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. Cho dù có lựa chọn làm việc tại nhà hoặc tìm một văn phòng giản dịch phù hợp, thì việc dời vật dụng ở khu làm việc của Viễn Hồng đi cũng sẽ ảnh hưởng đến công việc hiện tại của bọn họ. Chu Vĩ trầm mặt lắc đầu: "Hồ Lượng không giải quyết được chuyện này.""Bất quá hắn cũng đã nói rồi, chuyện này là tập đoàn Viễn Hồng đưa ra yêu cầu, nghi là có lãnh đạo tập đoàn đang nhắm vào chúng ta." Phùng Kha có chút khó hiểu: "Chúng ta làm sao lại đắc tội đến tập đoàn Viễn Hồng chứ?" "Gần đây cũng chỉ ở trong giới giải trí, chúng ta có đắc tội một vài người, nhưng những người đó cũng không liên quan gì đến tập đoàn Viễn Hồng a." Hắn dừng một chút, có chút không xác định nói: "Chẳng lẽ là Tống Khả Duy giở trò?" Chu Vĩ trầm tư một lát, lắc đầu: "Không nghe nói nàng có qua lại gì với tập đoàn Viễn Hồng.""Hơn nữa, cho dù có chút quan hệ với tập đoàn Viễn Hồng, bỏ công sức dùng ân huệ đuổi chúng ta ra khỏi đây thì có ý nghĩa gì chứ?""Ta gọi điện cho Lý tổng, hỏi thăm một chút xem sao." Phùng Kha gật đầu. Hắn biết rõ Lý tổng mà Chu Vĩ nhắc tới, chính là người đã giới thiệu bọn họ đến thuê ở đây. Có mối quan hệ không tệ với Chu Vĩ. Chu Vĩ vừa nói, liền gọi điện cho người mà hắn nhắc tới. Đầu tiên là nói chuyện phiếm một lát, ngay sau đó bày tỏ mục đích, đôi ba câu sau: "Tốt, cảm ơn Lý tổng đã giúp ta hỏi thăm một chút, xem có thể cố gắng giúp đỡ nói chuyện hay không.""Đúng đúng, chúng tôi ở văn phòng này cũng đã hai năm rồi, hợp đồng ba năm cũng còn chưa hết, đột nhiên muốn dọn đi như vậy, nhất thời không có địa điểm nào phù hợp cả.""Nếu như tập đoàn thật sự muốn thu hồi khu này, chúng tôi cũng sẽ phối hợp, nhưng bảo chúng tôi ba ngày đã phải đi, thời gian quả thật quá gấp.""Được rồi, cảm ơn Lý tổng." Cúp điện thoại, Chu Vĩ lộ ra nụ cười: "Không ngờ Lý tổng từ chức phó tổng giám đốc khu Ma Đô đã lên làm Tổng thanh tra trung tâm kinh doanh bảo vệ tập đoàn Viễn Hồng khu Hoa Đông.""Theo ý của hắn, tập đoàn không thể nào biết được một người thuê ở một dự án thành phố nào đó, hẳn là có người đang mượn danh nghĩa, dựa vào thế để gây sự." "Hắn sẽ giúp chúng ta giải quyết." Phùng Kha thở phào nhẹ nhõm, lộ ra nụ cười: "Nếu như Lý tổng đã nói như vậy, thì văn phòng của chúng ta trong khoảng thời gian này sẽ không bị ảnh hưởng rồi." Chu Vĩ gật đầu: "Lão Phùng, cứ yên tâm vào tin tức của chúng ta đi.""Công việc chúng ta cứ tiến hành bình thường." Phùng Kha cũng cười gật đầu, ngồi xuống lấy ra một tập tài liệu in, liền chuẩn bị cùng Chu Vĩ bàn về các phương án bước tiếp theo. Mà ngay vào lúc này, điện thoại của Chu Vĩ rung lên. "Hiệu suất làm việc của Lý tổng thật cao, mới vài phút đã có quyết định rồi." Chu Vĩ cười liền bắt máy. Chỉ là ngay sau đó, sắc mặt của hắn biến sắc, trả lời vài tiếng rồi lại khách khí cảm ơn vài câu, liền cúp điện thoại. "Lão Chu, sao thế?" Phùng Kha nhìn sắc mặt không tốt của Chu Vĩ, trong lòng có chút dự cảm không lành. Chu Vĩ lắc đầu: "Hắn không giải quyết được.""Theo hắn biết, đây thật sự là yêu cầu từ lãnh đạo lớn của tập đoàn.""Là mệnh lệnh sống còn, đề nghị chúng ta đừng có đâm đầu vào chỗ cứng." Hắn vừa nói, vẻ mặt khó coi lại mang theo nhiều chút khó hiểu: "Chẳng lẽ thật sự là Tống Khả Duy tìm người giúp đỡ?""Lão Phùng, chúng ta trước tìm một khu làm việc tạm thời để qua độ đi, đắt hơn một chút thì cũng đắt hơn một chút." Phùng Kha cau mày: "Để ta đi tìm..." Chưa nói hết câu, hắn liền thấy điện thoại di động trên bàn của Chu Vĩ rung lên. Điện thoại gọi đến là kế toán trưởng của công ty. "Lão Chu, điện thoại của anh." Chu Vĩ vừa mới đứng dậy đi rót nước, trở lại cầm điện thoại lên nghe máy. Sau một khắc, sắc mặt của hắn càng biến sắc. Thậm chí có thể nói là kinh hoàng. "Tài khoản ngân hàng bị đóng băng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận