Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 411: Cảng thức cảnh phỉ phiến kẻ thu thập!

Chương 411: Cảnh sát thu phục đám phỉ! Quá xuất sắc! Quá kinh diễm! Triệu Vũ Sâm tỉnh táo lại, trong lòng tràn đầy thán phục. Đoạn đấu trí giữa Hàn Sâm và Hoàng Chí Thành, toàn bộ quá trình không có một chi tiết thừa, gần như mỗi một khung hình, mỗi một câu nói đều ở những chỗ mấu chốt. Cuối cùng câu "Có nội gián, kết thúc giao dịch" bảy chữ, lại càng đẩy bầu không khí đấu trí, so dũng khí lên cao trào. Nếu làm một bảng xếp hạng những cảnh nổi tiếng trong phim điện ảnh Hồng Kông, anh ta cho rằng đoạn này trong «Vô Gian Đạo» chắc chắn có thể góp mặt. Thực tế, đoạn phim trong «Vô Gian Đạo» này ở Lam Tinh đã trở thành một cảnh phim vô cùng nổi tiếng trong lịch sử điện ảnh Hoa ngữ. Đặc tả tin nhắn điện thoại di động thậm chí còn được nhiều người chế thành meme, lưu hành hai mươi năm. Sức ảnh hưởng có thể thấy rõ. Trong phim, hai bên đều nhận thức được đội mình có vấn đề, có nội gián tiết lộ tin tức cho đối phương. Hoàng Chí Thành gọi tất cả mọi người đến. Hàn Sâm với khuôn mặt u ám nhìn kỹ từng tiểu đệ của mình, ánh mắt âm hiểm tàn nhẫn. Ống kính theo góc nhìn của Hàn Sâm, chợt đặc tả miếng thạch cao trên cánh tay Trần Vĩnh Nhân. Hàn Sâm nghi ngờ tiểu đệ A Nhân của mình có vấn đề, hắn cảm thấy bên trong miếng thạch cao kia có thể có đồ. Nhưng hắn không lập tức hành động, chỉ âm trầm nhìn chằm chằm A Nhân, không nói một lời. Nhìn nhau vài giây, dường như không chắc chắn tiểu đệ theo mình ba năm này có vấn đề hay không, Hàn Sâm lại nhìn sang những người khác. Tất cả tiểu đệ đều câm như hến, sợ chọc giận lão đại. Khí thế của Hàn Sâm qua cảnh này bộc lộ không sót chút nào. Cả căn phòng bị đè nén trong giây lát, Trần Vĩnh Nhân dường như muốn giải thích, lại vừa cảm thấy có quan hệ không tệ với lão đại, liền tiến lên nhỏ giọng nói với Hàn Sâm: "Sâm ca, em xem..." Lời vừa ra khỏi miệng, Hàn Sâm đột nhiên nắm lấy tay Trần Vĩnh Nhân, đập mạnh lên bàn. Cú va chạm kịch liệt khiến miếng thạch cao trong tay Trần Vĩnh Nhân vỡ tan, vương vãi đầy bàn. Trong nháy mắt cơn đau nhức như xé thịt khiến Trần Vĩnh Nhân dường như không thể thở nổi, cố nén đau đớn mà bắp thịt cũng có chút co rút. Nhưng dưới uy thế của lão đại, trong mắt hắn lẫn lộn cả thống khổ, lại kìm nén không dám phát ra tiếng động gì, chỉ có tiếng rên rỉ hỏi han không kìm được. Hình ảnh đặc tả Lục Ngang. Triệu Vũ Sâm lần nữa gật đầu tán thưởng, tất cả biểu diễn của Lục Ngang ở đây đều vô cùng hoàn mỹ, thậm chí còn xuất sắc hơn so với Ảnh Đế Lưu Quốc Vũ đóng vai Lưu Kiến Minh. Hắn không nhịn được cảm thán, mới có bao lâu, diễn xuất của Lục Ngang lại có tiến bộ lớn đến vậy? Lại xem phim, trong hình Lục Ngang đóng vai Trần Vĩnh Nhân, thống khổ chậm rãi lùi về sau mấy bước, cả người dựa vào tường, nhờ có tường mới có thể miễn cưỡng chống đỡ. Ánh mắt Hàn Sâm vẫn u ám, hắn quét qua những mảnh vụn thạch cao vương trên bàn, xác nhận bên trong không có bất cứ vật gì khả nghi, ánh mắt mới một lần nữa nhìn về phía Trần Vĩnh Nhân. Trần Vĩnh Nhân không nói một lời, hắn không dám nói. Có thể trong mắt tủi thân, lo lắng, lại như muốn nói ra hết. Im lặng là vàng! Người xem trong rạp lúc này thầm thở phào nhẹ nhõm cho Trần Vĩnh Nhân. Mọi người đều cho rằng, trong thạch cao của Trần Vĩnh Nhân có thiết bị điện tử phát tín hiệu, không ngờ Trần Vĩnh Nhân lại tránh được một kiếp. Có vài người bắt đầu hiếu kỳ, rốt cuộc Trần Vĩnh Nhân truyền tin tức cho Hoàng Chí Thành như thế nào. Hình ảnh vừa đúng lúc này từ từ kéo ra xa, góc nhìn chuyển sang ngoài cửa sổ. Một dụng cụ dính vào vách tường cạnh cửa sổ, cùng dây điện quấn vòng quanh. Thì ra, khi nãy Trần Vĩnh Nhân gõ vào cửa sổ, thông qua sự rung động của cửa sổ để truyền tín hiệu ra ngoài. Một số khán giả cẩn thận còn nhớ ra, những tuyến đường này chính là Trần Vĩnh Nhân mượn ở quán thu âm, ghi hình trước đó. Liên tưởng đến việc Trần Vĩnh Nhân bị nghi ngờ, lại cố tình đi trêu chọc Hàn Sâm, như là tự đưa cơ hội để Hàn Sâm đập nát miếng thạch cao trên tay mình. Một bộ phận người xem nhất thời bừng tỉnh. Điều này có lẽ là do Trần Vĩnh Nhân để tránh bị Hàn Sâm nghi ngờ sâu hơn, cố ý cho Hàn Sâm cơ hội đập nát thạch cao trên tay mình. Chứng minh sự trong sạch của mình. Để tiếp tục có được sự tin tưởng của Hàn Sâm, tránh để sau này Hàn Sâm điều tra và bại lộ thân phận. Người xem thận trọng xem đến đây, trong lòng không khỏi nảy sinh sự thán phục đối với đoạn tình tiết "hack não" này. Thật sự quá xuất sắc! Trong phim, đúng lúc này cảnh sát ập vào, cắt ngang việc Hàn Sâm tiếp tục điều tra tiểu đệ của mình. Hàn Sâm cơ bản gạt bỏ nghi ngờ với Trần Vĩnh Nhân, nhưng lại không hề gạt bỏ nghi ngờ với những người khác. Hành động này đã tạo ra môi trường để Trần Vĩnh Nhân duy trì thân phận nằm vùng về sau này. Nhưng Hàn Sâm không hề từ bỏ việc tìm ra nội gián, sau khi hai bên đấu trí thêm vài hiệp nữa, thông qua nội gián Lưu Kiến Minh, hắn đã nắm bắt được cơ hội. Biết được Hoàng Chí Thành đang cùng cảnh sát nội gián gặp mặt trên sân thượng, liền nhanh chóng sắp xếp người đi bắt giữ nội gián này. Trần Vĩnh Nhân dưới sự sắp xếp của Hoàng Chí Thành đã rời đi bằng một lối khác, nhưng Hoàng Chí Thành bị tiểu đệ của Hàn Sâm bắt, ném từ trên mái nhà xuống. Hoàng Chí Thành hy sinh. Người xem kinh hãi trước sự tàn độc của những tay xã hội đen, sao dám làm những chuyện này? Nhưng khi liên tưởng đến hoàn cảnh Hồng Kông khi đó, lại không khỏi phải thừa nhận, xã hội đen ở một thời kỳ nào đó tại Hồng Kông quả thật rất ngông cuồng. Cảnh sát cũng là người, cũng sẽ có hy sinh. Thực tế là, không ai có hào quang của nhân vật chính, cũng không thể bởi vì thân phận chứng minh hay có quan hệ thân thiết với nhân vật chính mà có thể vĩnh viễn an toàn. Đây mới là sự thật. So với những bộ phim hình sự trong nước mà mọi người từng xem qua, khi mà các nhân vật chính hay chính diện thường thoát khỏi nguy hiểm bằng những phương pháp đơn giản, thậm chí là ngớ ngẩn, thì những tình tiết được thiết kế trong «Vô Gian Đạo» mới càng sát với thực tế hơn. "Đây mới thật sự là điện ảnh!" Có người xem không nhịn được nhỏ giọng thở dài nói. Sau này, Lưu Kiến Minh dường như đã thức tỉnh, không muốn tiếp tục làm nội gián của Tam Hợp Hội nữa, không muốn tiếp tục giúp kẻ ác hoành hành nữa. Hắn cùng Trần Vĩnh Nhân giải quyết Hàn Sâm. Nhưng Lưu Kiến Minh lại phát hiện ra thân phận của Trần Vĩnh Nhân, thì ra Lưu Kiến Minh chính là nội gián mà Hàn Sâm cài vào trong cảnh sát. Thì ra cái chết của Hoàng Chí Thành, kẻ chủ mưu là Lưu Kiến Minh. Hắn rời khỏi phòng làm việc của Lưu Kiến Minh, không chấp nhận chức vụ được phục hồi mà Lưu Kiến Minh sắp xếp cho hắn. Hình ảnh lại chuyển đến sân thượng, một cảnh phim kinh điển lại xuất hiện. "Cho ta một cơ hội." Lưu Kiến Minh sau khi bị Trần Vĩnh Nhân dùng còng số 8 còng tay, nhỏ giọng nói. "Cho ngươi cơ hội như thế nào?" Trần Vĩnh Nhân cũng không thả lỏng cảnh giác. "Trước đây tôi không có sự lựa chọn nào khác, bây giờ tôi chỉ muốn làm người tốt." Lưu Kiến Minh trầm giọng nói. Câu thoại ngắn gọn, nhưng vẫn giữ được phong cách mỗi câu đều mấu chốt. Câu nào cũng kinh điển. Trần Vĩnh Nhân khẽ cười một tiếng: "Được." "Ngươi đến gặp quan tòa nói đi, xem hắn có cho ngươi làm người tốt không?" Câu trả lời của hắn lập tức khiến người xem trong rạp vô cùng sảng khoái. Đúng vậy, dựa vào cái gì mà ngươi gây ra bao nhiêu chuyện xấu, rồi lại muốn đến thời khắc cuối cùng để lấy hết thành quả mà làm lại người tốt? Thật cho rằng buông dao đồ tể là có thể thành phật ngay tại chỗ sao? Những người chết vì ngươi, thì sao? Bọn họ sẽ tha thứ cho ngươi sao! Ngươi còn muốn chút giá nào cũng không phải trả sao?! Trong phim, sắc mặt Lưu Kiến Minh dần trầm xuống, hắn nhìn Trần Vĩnh Nhân nói: "Vậy tức là muốn tôi chết?" Trần Vĩnh Nhân cười: "Xin lỗi, tôi là cảnh sát." Người xem trong rạp nhìn đến đây, không khỏi liên tưởng đến cảnh đầu phim Trần Vĩnh Nhân chào vị hiệu trưởng cảnh sát tại tang lễ. Mười năm rồi, Trần Vĩnh Nhân vĩnh viễn ghi nhớ mình là một cảnh sát, giữ vững ranh giới cuối cùng cơ bản nhất của cảnh sát. Còn Lưu Kiến Minh lấy thân phận cảnh sát, nhờ tin tức do Hàn Sâm tiết lộ mà không ngừng thăng tiến, bề ngoài thì phong quang vô hạn, cực kỳ chính nghĩa, kì thực lại là một kẻ tiểu nhân gian trá, hiểm độc. Nhìn lại hai người trên sân thượng, Lưu Kiến Minh mặc âu phục chỉnh tề, sắc mặt thản nhiên, thoải mái. Còn Trần Vĩnh Nhân thì một thân quần áo có chút luộm thuộm, râu ria trên mặt cũng không cạo gọn. Ngay lập tức nâng cao ý nghĩa của câu chuyện. Xem người không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, kẻ áo mũ chỉnh tề có lẽ là cầm thú, mà người quần áo lôi thôi có lẽ mới là chính nhân quân tử. Trong phim, lời nói của Trần Vĩnh Nhân vẫn ngắn gọn, nhưng từ ánh mắt của hắn, người xem lại đọc được vô vàn thông điệp
Bạn cần đăng nhập để bình luận