Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 137: Chính là khiêu khích! Trách? 2

Chương 137: Chính là khiêu khích! Trách?
Hơn nữa giai đoạn trước hắn nhiều lần ra mặt thổi phồng, đã tăng lên không ít tiếng tăm cho « Vạn Vạn Không Ngờ Tới ». Một khi bộ kịch này nổi tiếng, với kiểu khoe khoang thổi phồng chính nó, chẳng phải tiếng tăm của hắn cũng bị liên lụy mà phất lên theo sao? Bộ kịch này vừa làm hắn mất tiền, lại vừa khiến hắn tổn hại danh tiếng. Sau này làm kịch khác, chỉ cần dùng giọng điệu tương tự mà thổi phồng, là có thể khiến không ít người xem tiềm ẩn phải e dè. Hiệu ứng ngược từ việc thổi phồng có sức mạnh ghê gớm thật. Một mũi tên trúng hai đích. Nhưng hiện tại mấy bài luận văn này xuất hiện, trực tiếp khiến sự chú ý của cộng đồng mạng dời khỏi hắn. Quân thuỷ khí thế quá nồng đậm, tuy có tăng nhiệt độ thật, nhưng cũng ở một mức độ nào đó làm giảm sự mong đợi của một số người. Nếu thật sự tốt như vậy, cần gì phải mời quân thuỷ đi tuyên truyền làm gì?
Tức điên người Lục Ngang, thông qua chim cánh cụt, Tiết Khiêm và nhiều con đường khác để điều tra. Lại phát hiện người đứng sau giật dây đám quân thuỷ trên mạng kia, lại là Đinh Thăng. Lại liên tưởng đến việc Đinh Thăng thổi phồng trong chương trình « Ngôi Sao Của Ngày Mai ». Sau kinh ngạc, hắn bỗng cảm thấy có chút gì đó mờ ám. Một lần nữa cùng Tiết Khiêm, chim cánh cụt xác nhận, bọn họ đều không có ra mặt gây áp lực cho Đinh Thăng. Đây là hành vi của riêng Đinh Thăng. Hắn rất nhanh đã hiểu ra. Đinh Thăng muốn dùng cách thổi phồng hắn lên trước, tăng độ hot cho « Vạn Vạn Không Ngờ Tới ». Sau khi « Vạn Vạn Không Ngờ Tới » được phát sóng, sẽ giở giọng chê cười, bôi đen nó. Khiến tiếng tăm của « Vạn Vạn Không Ngờ Tới » nhanh chóng sụp đổ. Nghĩ đến đây, mắt hắn bỗng sáng lên. Đinh lão sư, thật là trợ công tốt mà! Nếu năm nay ta thuận lợi về nhà thừa kế gia sản trăm tỷ, ta nhất định sẽ thanh toán chi phí quân thuỷ lần này cho ngươi! Đã như vậy, Đinh lão sư có thể làm như thế, sao ta không thể làm như thế?
Mắt hắn càng thêm sáng lên, lập tức gọi Úc Dương Viêm vào phòng làm việc: "Sắp xếp một đợt quân thuỷ, tạo thanh thế cho « Vạn Vạn Không Ngờ Tới »." "Ừ, phong cách phải giống quân thuỷ của Đinh Thăng." "Làm xong dự toán thì đưa đây, ta sẽ ký tên, rồi để Cung tổng giao tiền!" Úc Dương Viêm nhanh chóng ghi nhớ lời Lục Ngang, trong lòng có chút nghi ngờ. Mấy hôm trước chẳng phải Lục tổng nói độ hot trên mạng thế là đủ rồi, không cần tìm quân thuỷ sao? Sao bây giờ lại muốn rồi? Tại sao còn phải giống quân thuỷ của Đinh Thăng nữa? Cách làm của Đinh Thăng, rõ ràng là không có ý tốt mà! Chỉ là nhớ lại những chiêu trò gây dựng dư luận trước đây của Lục Ngang, nào có ai hiểu được cơ chứ? Nên anh ta đành nghi ngờ để trong lòng. Không hiểu, là bởi vì cấp bậc quá thấp! Đợt này Lục tổng ít nhất là ở tầng thứ năm, mà mình chỉ mới ở tầng thứ hai. Khi nào có thể hiểu được chiêu trò của Lục tổng, thì mình cũng đã thành nghề! Thi hành thôi! Anh ta nhớ kỹ những gì Lục Ngang dặn dò, liền lập tức lui ra ngoài thông qua mối quan hệ của chim cánh cụt để tìm quân thuỷ. "Như vậy thổi phồng một phen, sau khi « Vạn Vạn Không Ngờ Tới » được phát sóng, sẽ đổi giọng đi bôi đen nó." "Quyết định vậy đi!" Lục Ngang đắc ý lẩm bẩm nói. "Ai, muốn công ty tìm quân thuỷ, rồi đổi giọng đi bôi đen chính mình, còn phải nghĩ ra lý do mới được." "Cần phải lý giải thêm một chút." "Nếu không, lần sau có chuyện tương tự thế này, người dưới trướng sẽ mất động lực thực hiện mất." Hắn sờ cằm, trong đầu nhanh chóng phác thảo một kế hoạch sơ bộ.
Ngay sau đó, hắn mở điện thoại Weibo, chuyển tài khoản sang tài khoản phụ. Sau khi đổi tâm trạng, nhìn lại những bài tự truyền thông và tài khoản đang thổi phồng mình trên Weibo. Hắn không hề cảm thấy chán ghét, ngược lại còn có chút thân thiết. Và giữa một rừng những lời khen đó, hắn cũng thấy được một vài ý kiến trái chiều. Người này tên là Cố Chí Minh, Weibo của anh ta xác nhận là: Đạo diễn điện ảnh, Biên kịch, nhà sản xuất, thành viên ban giám khảo giải thưởng nền tảng phim truyền hình Hoa Điều. Vị lão ca này lần trước đã phê bình hắn một trận tơi bời, còn nói phải trao cho hắn giải Cây Chổi Vàng. Nhìn hắn hả hê thế kia. Lần này Cố Chí Minh vẫn lên tiếng chỉ trích: "Dạo gần đây trên mạng có rất nhiều bài viết liên quan đến bộ kịch « Vạn Vạn Không Ngờ Tới »." "Một loạt những lời ca tụng suýt khiến tôi nghĩ đây là một bộ phim được đề cử giải thưởng của nền tảng phim truyền hình Hoa Điều." "Không ngờ đây lại là một bộ Web Drama còn chưa phát sóng." "Mà mỗi tập chỉ có ba đến năm phút?" "Bộ phim này còn chưa chiếu, tôi không đánh giá chất lượng vội." "Chỉ là một bộ phim ba năm phút, e rằng không có câu chuyện hoàn chỉnh đâu!" "Dù bây giờ Web Drama đang khá phổ biến, thì cũng không phải cái gì cũng có thể gọi là Web Drama." "Cái loại người tùy tiện giả danh như thế này sẽ khiến chất lượng của Web Drama đi xuống." "Thậm chí giết chết loại hình Web Drama!" "Tôi chỉ muốn khuyên một vị thích dùng nhiều chiêu trò, dùng tiếng tăm để thu hút người xem, một tiểu sinh hot hiện nay." "Thổi phồng như thế không hề giúp ích gì cho chất lượng tác phẩm." "Chỉ là làm mất danh tiếng thôi!" "Thậm chí làm bôi nhọ cả nhân phẩm!" "Tự thu xếp cho tốt đi!" "Hy vọng khi giải Cây Chổi Vàng được trao năm nay, cậu có thể tự mình đến nhận giải." "Ít nhất thì còn có chút dũng cảm dám làm dám chịu."
Nói hay lắm! Ý là muốn trao cho ta một giải Cây Chổi Vàng sao? Chuyện tốt nha! Nghĩ đến nếu có thể nhận một giải Cây Chổi Vàng, Lục Ngang không nhịn được mà phấn khích. Danh tiếng đã thối thì có sao, sau này quay phim mà cứ thế thì chẳng phải cứ đút tiền vào túi hay sao? Hoàn hảo! Hắn phấn khích đến nỗi không kìm được mà bình luận một biểu tượng ngón tay cái "Đáng khen" ở khu bình luận. Sau đó hắn lại soạn một đoạn bình luận mỉa mai bộ phim. Nhưng khi hắn định đăng bình luận tiếp theo, bỗng nhiên nhận ra tài khoản mình đang dùng lại là tài khoản chính. Chứ không phải tài khoản phụ. Trong lòng hắn nhất thời hoảng hốt, lập tức định hủy bình luận. Nhưng lại thấy bên dưới bình luận đó đã có hơn 100 bình luận trả lời. Mẹ nó! Có xoá cũng vô ích rồi. Chắc chắn có người chụp lại rồi. "Ngọa tào, rõ ràng ta đã chuyển tài khoản rồi mà!" "Mới mấy phút mà đã nhiều bình luận thế này rồi?" Hắn xem các bình luận, phát hiện 1 phần 3 là dấu chấm hỏi. 1 phần 3 là fan của hắn đang phản bác Cố Chí Minh. Và 1 phần 3 còn lại là những bình luận âm dương quái khí dành cho hắn. Chê hắn cuồng vọng, não tàn. Và số lượt thích, số lượt bình luận đều tăng lên với tốc độ chóng mặt. "Ai? Nếu Cố Chí Minh mà thấy, chắc chắn sẽ nghĩ mình đang âm dương quái khí với anh ta." "Vậy chẳng phải hắn sẽ tức chết hay sao?" "Hắn càng chửi mình chẳng phải càng có tác dụng?" Đúng là thất thủ nhưng lại giống như làm một chuyện tốt? Trong mắt hắn lại lần nữa lóe lên ánh sáng, liền share lại mấy cái Weibo của Cố Chí Minh, đồng thời mỉa mai, thậm chí chửi những đạo diễn, biên kịch, nghệ sĩ có tiếng trong giới điện ảnh và truyền hình khác, rồi tiện tay nhấn thích cho chúng.
Chính là khiêu khích! Sao trách? Náo loạn lên như Trương Hành vì, không tin bọn họ có thể nhịn được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận