Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 187: Đen Ám Tam bộ khúc thứ 2 thủ?

Chương 187: Đen Tối Tam Bộ Khúc thứ 2 ư?
Ngày hôm sau, tại biệt thự Chung Sơn, Kim Lăng.
Trên ghế sofa, Vân Tuệ Diễm tươi cười rạng rỡ: "Lão Lục, Tiểu Ngang hôm nay sẽ về nhà rồi."
"Dạo gần đây hắn phát triển rất thành công ở làng giải trí nha!"
"Nghe nói đang quay bộ phim truyền hình gì đó mà 'vạn vạn' gì đấy, kiếm được không ít tiền."
"Con trai Lục gia chúng ta, đúng là khác biệt!"
"Mặc dù im hơi lặng tiếng ở làng giải trí ba năm, nhưng cuối cùng cũng có thể tỏa sáng!"
Khóe miệng Lục Viễn Bình không nhịn được nhếch lên khi nghe bà xã nhẹ nhàng xoa bóp chân cho mình. Đúng là vạch áo cho người xem lưng. Những hành động gần đây của Lục Ngang, đương nhiên hắn đều nắm rõ, việc mở một phòng làm việc, đầu tư một bộ Web Drama không ai ngó ngàng tới mà lại thu về lợi nhuận vượt 1000%... gần đây nhất là việc mà dù hắn có không muốn thừa nhận thì cũng phải thừa nhận rằng đây là một vụ đầu tư thành công.
Hơn nữa, theo như kết quả điều tra kỹ càng của hắn, bộ phim này nếu làm thành một hệ liệt, tiếp tục phát triển thì tương lai sẽ còn mang lại giá trị thương mại không nhỏ. Chỉ là, liệu thành công này là do may mắn hay do tầm nhìn thì thật khó mà đánh giá.
Nếu nói là may mắn, thì Lục Ngang có đủ quyết đoán để gạt bỏ những ý kiến trái chiều, quyết tâm đầu tư. Còn nếu nói về tầm nhìn, thì lần đầu tư gần nhất, Lục Ngang lại bỏ ra hơn 100 triệu vay mượn từ Dung Tư để mua bản quyền mấy bộ tiểu thuyết mạng chẳng có chút giá trị nào, đầu tư vào thể loại phim tiên hiệp vốn chưa bao giờ thành công, điều này lộ ra vấn đề. Mấy lần hắn không kìm được muốn nhắc nhở Lục Ngang một chút. Đầu tư không phải là đánh bạc, không thể tùy tiện vung tiền. Trứng không thể bỏ chung một giỏ. Không thể có tâm lý con bạc, buôn bán không chấp nhận rủi ro.
Bất quá hắn nghĩ rằng Lục Ngang sẽ tự giác quay về nhà, theo hắn học cách quản lý xí nghiệp sau khi trải qua lần đầu tư thất bại này. Hơn nữa còn có thể có một bài học khắc cốt ghi tâm, phòng tránh sau này lặp lại những sai lầm tương tự. Thế là hắn lại nhịn ý định nhắc nhở xuống. Ngay cả việc Cung Tuyết Linh than phiền hắn cũng gạt đi, yêu cầu cô ta phải nghe theo quyết định của Lục Ngang. Chi ra vài triệu để đổi lấy một bài học sâu sắc, quá hời!
Làng giải trí cuối cùng cũng chỉ là con đường nhỏ, cho dù thành công, làm đến đỉnh cao thì được gì? Chẳng lẽ có thể tạo ra văn hóa? Trở thành một ông trùm giải trí toàn cầu? Về nhà học cách làm quen với công việc kinh doanh của gia đình mới là con đường chính đạo. Dù sau này có thuê người quản lý thì tự mình cũng phải nắm rõ tình hình xí nghiệp mới có thể đưa ra những quyết định đúng đắn.
Đương nhiên, tất cả chỉ là chuyện tương lai, hiện tại, Lục Ngang là người thắng trong giao kèo giữa hai cha con. Hắn mới là kẻ thất bại. Nghĩ đến việc hôm nay Lục Ngang trở về khoe khoang, hắn cảm thấy hình tượng nghiêm phụ khó mà giữ vững được nên liền muốn bỏ trốn.
Hắn ho nhẹ một tiếng, nghiêm mặt nói: "Khụ, dạo gần đây Tiểu Ngang cũng không tệ."
"Tuy nhiên, sau khi thành công thì cần phải khiêm tốn, chúng ta không thể để nó lơ là đối với bản thân."
Vân Tuệ Diễm liếc hắn một cái: "Con trai còn bé nên được khuyến khích nhiều hơn."
Nàng ngừng lại một lát, trên mặt lại thoáng hiện chút ưu tư: "Nhưng mà, lão Lục à, ta đã sắp xếp Quan Hiểu Y làm trợ lý cuộc sống cho Tiểu Ngang đã hai tháng rồi, nhưng quan hệ giữa bọn nó vẫn không có tiến triển gì, Tiểu Ngang hình như chỉ xem Quan Hiểu Y là một trợ tá thôi."
"Hơn nữa ta cũng không thấy hắn đề cập đến bạn gái."
"Ông nói xem, con trai của tôi liệu có vấn đề gì không?"
Lục Viễn Bình ngẩn người: "Còn trẻ vậy thì có vấn đề gì được chứ?"
Vân Tuệ Diễm sầu não nói: "Ví dụ như không thích con gái mà lại thích con trai chẳng hạn."
"Tôi nghe nói trong giới giải trí có nhiều chuyện lộn xộn lắm."
"Ông nói xem, liệu Tiểu Ngang có bị lây nhiễm phải những thứ không hay này không?"
"Ôi..."
Lục Viễn Bình: Lão bà, bà suy nghĩ nhiều quá rồi!
Hắn lên tiếng trấn an: "Tiểu Ngang không có đâu."
"Có thể là do nó không thích mẫu con gái như Quan Hiểu Y thôi."
Vân Tuệ Diễm vẫn u sầu: "Nếu thật sự là vậy thì cũng đỡ, nhưng mà giới giải trí rối ren như vậy, Tiểu Ngang không tránh khỏi việc bị ảnh hưởng."
"Nếu như nó dính vào mấy cái không tốt liên quan đến giới tính thì sau này Lục gia của chúng ta liệu có bị tuyệt tự không?"
Lục Viễn Bình cười khổ lắc đầu trong lòng. Hắn thừa cơ nói: "Vậy nên, chúng ta nên để Tiểu Ngang sớm quay về nhà thì tốt hơn."
Vân Tuệ Diễm vẻ mặt đau khổ, không đáp lời. Dừng một hồi lâu, nàng mới nói: "Nhưng phải có được sự đồng ý của Tiểu Ngang đã chứ."
"Cái tính ngang bướng của nó, ông còn không rõ à?"
"Bây giờ nó còn chịu định kỳ về nhà, cũng có thể nói chuyện hòa nhã."
"Chúng ta ép quá nó lại trở mặt, lâu ngày không về nhà thì biết làm sao, không thể cứ như vậy mà đối đầu được chứ?"
Lục Viễn Bình thở dài một tiếng nặng nề. Lục Ngang vì giấc mộng ngôi sao, náo loạn mấy năm, hắn cũng không muốn quan hệ giữa hai cha con quá căng thẳng. Nghĩ đến câu nói "Con trai nên được khuyến khích nhiều hơn" của vợ, hắn lại không khỏi thở dài lần nữa.
Lần này con trai trở về, hắn phải khuyến khích nhiều hơn, buông lỏng nhiều hơn. Dựa theo giao ước hai bên, rất nhanh thôi hắn có thể giành được phần thắng. Vụ đầu tư phim tiên hiệp của Tiểu Ngang chắc chắn sẽ mất sạch vốn liếng thôi.
Bài học cần cho con trai nếm trải nhưng không thể đánh gục lòng tin của nó. Phải cho nó biết rằng việc mất 100 triệu tuy lớn nhưng so với cơ ngơi của gia đình thì chỉ là một mục tiêu nhỏ bé mà thôi. Chỉ cần có được bài học kinh nghiệm là đủ rồi.
11 giờ trưa. Lục Ngang đi tàu từ Ma Đô đến Kim Lăng, quen thuộc về đến nhà, cùng mẹ ngồi nói chuyện trên ghế salon, biết cha lại đi họp online liền trở về phòng. Nằm dài trên chiếc giường lớn êm ái, nhìn bốn phía những vật trang trí xa xỉ nhưng lại khiêm tốn, trong lòng hắn không khỏi ao ước: "Rõ ràng là nhà mình mà lại không thể ở lâu dài được."
Đau khổ như vậy còn không phải là điều đau nhất. Rõ ràng là khổ, nhưng vẫn phải cố chịu đựng gian khổ mới là đau nhất. Nằm trên giường chơi game nửa tiếng, thấy đến giờ ăn cơm trưa, hắn mới rời phòng xuống ăn.
Gần 12 giờ, Lục Viễn Bình từ thư phòng trên lầu đi xuống, ánh mắt hai cha con chạm nhau, hắn từ ánh mắt Lục Ngang phát hiện ra sự khao khát được chia sẻ, mặt hắn không khỏi cứng đờ. Lại đến nữa rồi, con trai lại muốn khoe khoang! Hắn khựng lại một chút, nghĩ đến việc rất nhanh thôi mình có thể giành chiến thắng theo giao ước, cho dù có bị con trai khoe mẽ lần này thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến hình tượng nghiêm phụ cuối cùng của hắn, thế nên hắn mới ho nhẹ một tiếng rồi ngồi vào bàn ăn không nói gì. Hắn chờ đợi Lục Ngang ra chiêu trước, Lục Ngang thì chờ hắn lên tiếng trước. Sự im lặng ngầm hiểu này khiến cho bàn ăn đột nhiên trở nên tĩnh lặng lạ thường.
Trầm mặc một hồi lâu, Lục Ngang có chút không nhịn được. Như vậy không được rồi! Nếu một bữa cơm mà cha không nói một lời nào, thì làm sao hắn có thể thể hiện thái độ của mình? Biết mình biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Hắn suy nghĩ một chút, quyết định bắt đầu nhắc đến thành công của bộ phim "Vạn Vạn Không Ngờ Tới" trước để xem thái độ của cha thế nào.
Nuốt con tôm Úc Châu bự vào bụng, hắn phá tan sự yên tĩnh có chút kỳ dị này: "Ba, con đầu tư sản xuất 'Vạn Vạn Không Ngờ Tới' ba đã xem chưa ạ?"
Tay gắp thức ăn của Lục Viễn Bình khựng lại giữa không trung. Ta đã bảo rồi mà! Tiểu Ngang cuối cùng cũng không kìm lòng được mà khoe mẽ trong lòng. Thôi, cứ chiều theo ý nó, khen vài câu vậy! Cơ mà bộ phim này chưa xem, phải khen như thế nào thì hợp đây… Ây, bảo chưa xem thì không hay, dễ gây mâu thuẫn với con trai.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nở một nụ cười tán thưởng: "Tiểu Ngang, bộ phim này ta đã xem một vài tập rồi, cũng không tệ."
Lục Ngang có chút ngạc nhiên, hắn không ngờ cha mình lại xem cái loại web drama này: "Ba, ba cũng thích xem ạ?"
Sau một thoáng kinh ngạc, hắn cảm thấy hiếu kỳ, không hiểu người lớn như cha mình thì có thể hiểu được những điểm hài hước trong bộ "Vạn Vạn Không Ngờ Tới" hay không, thế nên mới hỏi tiếp: "Ba, ba thích nhất tình tiết nào ở tập đầu ạ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận