Ta Chỉ Muốn Trở Về Thừa Kế Gia Sản

Chương 271: Phong Cấm Chu Vĩ, vây chặt phong tân phòng làm việc 【

Chương 271: Phong tỏa Chu Vĩ, vây chặt phòng làm việc của Phong Tân [Nghe Phùng Kha nói ra loại lời thẳng thừng như "Cút đi", vẻ mặt của Hồ Lượng cũng lộ ra chút lúng túng. Với tư cách là Phó tổng giám đốc bộ phận quản lý cao ốc Viễn Hồng, hắn đã từng tiếp xúc với những công ty thuê mặt bằng tại cao ốc Viễn Hồng hơn một năm. Phòng làm việc của Phong Tân do Phùng Kha quản lý đã thuê ở đây hai năm, tự nhiên hắn từng có trao đổi với đối phương, thậm chí đã từng ngồi ăn cơm cùng nhau. Quan hệ hai bên tuy không quá thân thiết, ít nhất cũng coi là quen biết. Hiện tại, hắn đột ngột tuyên bố hủy hợp đồng thuê mà không có dấu hiệu nào báo trước, còn ép đối phương phải dọn đi trong vòng ba ngày. Tuy rằng quyết định là của công ty, không phải ý của cá nhân hắn, nhưng là người thực hiện việc này, ít nhiều gì hắn cũng cảm thấy hơi ái ngại. Chỉ là tập đoàn cấp trên đưa ra chỉ thị, đích danh yêu cầu giải trừ hợp đồng cho thuê với phòng làm việc của Phong Tân. Cấp trên còn nói với hắn rằng, đây là chỉ thị từ cấp cao nhất, vô cùng quan trọng. Tốt nhất là đích thân hắn phải đến hiện trường giao giấy hủy hợp đồng, quay phim lại để làm bằng chứng, tuyệt đối không được giao cho nhân viên bình thường, nếu có sai sót gì sẽ phải gánh hậu quả. Làm bảo vệ ở Viễn Hồng nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy lời này. Hắn tự nhiên không dám chậm trễ hay khinh suất, dù có chút đắc tội với người ta, cũng ngay lập tức sắp xếp bên pháp vụ soạn thảo giấy tờ để giao tận nơi. Dù có chút ngại ngùng, nhưng nghĩ đến việc còn có quay phim, hắn lập tức lấy lại vẻ nghiêm túc, dùng thái độ làm việc theo quy trình để nói: “Ngài nói quá lời rồi, đây chỉ là việc giải trừ hợp đồng thuê.” “Bên quý công ty có thể tìm địa điểm làm việc khác thích hợp hơn.” Sắc mặt Phùng Kha nhất thời khó coi: “Có khác gì nhau đâu?” “Nghe ý của các ông là tòa cao ốc này các ông cần phải lấy lại để tự sử dụng sao?” “Toàn bộ người trong tòa nhà này đều phải chuyển đi à?” Đương nhiên là không phải, chỉ là nhắm vào các ngươi thôi! Nhưng hắn chắc chắn không thể nói ra những lời này, chỉ có thể gượng cười một cách chuyên nghiệp nói: “Xin lỗi, đây là kế hoạch kinh doanh nội bộ của công ty tôi, không tiện tiết lộ.” Mặt Phùng Kha càng thêm khó coi, hắn hỏi tiếp: “Lần này các ông điều chỉnh bao nhiêu khu vực làm việc? Chuyện này tôi biết rốt cuộc thì có được không?” Hồ Lượng không đáp, chỉ nói: “Bên chúng tôi đã gửi giấy báo hủy hợp đồng đến, nếu quý công ty có bất kỳ thắc mắc nào, xin vui lòng gửi phản hồi bằng văn bản.” “Nếu có bất đồng ý kiến, cũng có thể dựa theo thỏa thuận trong hợp đồng, đến tòa án nơi ký hợp đồng để khởi kiện.” Câu trả lời mang tính công thức hóa này của hắn nhất thời khiến tâm tình của Phùng Kha có chút không khống chế được, hắn giận dữ nói: “Chúng tôi thuê ở đây gần hai năm, tiền thuê, phí bảo vệ, tiền điện nước đều thanh toán đúng hạn, tại sao các ông lại đuổi chúng tôi đi?” Hồ Lượng lắc đầu: “Xin lỗi, công ty tôi chỉ làm theo điều khoản đã quy định trong hợp đồng.” “Quý công ty có bất kỳ vấn đề gì xin gửi phản hồi bằng văn bản.” Phùng Kha tức giận: “Các ông không nói nguyên nhân ra, chúng tôi sẽ không đi!” “Mẹ nó quá đáng rồi đấy?” “Khinh người quá đáng vậy?” Hồ Lượng vẫn giữ bộ mặt công tư phân minh: “Công ty tôi đã gửi giấy báo hủy hợp đồng, có cả video quay lại làm chứng.” “Nếu quý công ty không dọn đi trong vòng 3 ngày, công ty chúng tôi sẽ có quyền chọn các biện pháp cưỡng chế để dọn sạch khu vực cho thuê của quý công ty.” Phùng Kha tức giận đến mức phải thốt ra câu “Các ông…”
Ngồi trong phòng làm việc đang xử lý công việc, Chu Vĩ nghe thấy những lời có chút vô tình vô nghĩa của Hồ Lượng bên ngoài, không khỏi nhíu chặt mày. Hắn từng tiếp xúc với vị Phó tổng này không ít lần, theo những gì hắn hiểu về con người này, Hồ Lượng là một người khôn khéo, làm việc hòa nhã, cho dù có muốn tìm bọn hắn gây khó dễ cũng sẽ không dùng cách này. Chắc chắn có vấn đề gì đó. Hắn bỏ công việc trong tay xuống, lập tức đi ra khỏi phòng làm việc, thấy đằng sau Hồ Lượng còn có một nhân viên đang cầm máy quay phim, nhất thời hắn đã hiểu ra tại sao thái độ của Hồ Lượng lại trở nên cứng rắn như vậy. Quả nhiên là có vấn đề! Hắn vỗ vai Phùng Kha, ra hiệu cho Phùng Kha về phòng làm việc trước. Ngay sau đó, hắn gật đầu chào Hồ Lượng, liếc nhìn vào máy quay phim rồi nói: “Chào Hồ tổng, giấy tờ chúng tôi đã nhận được.” “Nếu có thắc mắc, tôi sẽ dựa theo yêu cầu của quý công ty mà gửi phản hồi chính thức, cảm ơn.” Nghe đối phương xác nhận đã nhận được giấy tờ, trong lòng Hồ Lượng có chút thở phào nhẹ nhõm, thấy đối phương liếc mắt ra hiệu, hắn ra lệnh cho người đằng sau kết thúc việc quay phim. Chu Vĩ vỗ vai Phùng Kha, bảo Phùng Kha về phòng làm việc trước, sau đó lấy thuốc lá ra, đưa cho Hồ Lượng một điếu, ý muốn ra chỗ khác hút thuốc. Hồ Lượng do dự một chút, nhưng cũng không từ chối, gật đầu. So với Phùng Kha, hắn có quen Chu Vĩ hơn một chút, bất kể là trên công việc hay các mối quan hệ xã hội, cả hai vẫn còn chút chuyện để nói. Dù tập đoàn yêu cầu rất nghiêm ngặt, hắn cũng không cảm thấy cần thiết phải hoàn toàn bất cận nhân tình. Hắn nhận lấy điếu thuốc rồi cùng Chu Vĩ đi ra chỗ cầu thang hút thuốc. “Hồ tổng, có thể tiết lộ cho tôi biết tại sao các anh đột ngột muốn đuổi chúng tôi đi không?” “Mấy năm nay các loại chi phí chúng tôi đều đóng đầy đủ, lại còn rất phối hợp với mọi yêu cầu của Viễn Hồng nữa.” “Nếu hợp đồng thuê của chúng tôi hết hạn, các anh không gia hạn thì tôi còn hiểu, chứ đột ngột yêu cầu hủy hợp đồng thế này, tôi thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra.” Chu Vĩ châm thuốc cho Hồ Lượng, giọng nói vẫn giữ vẻ khách khí. Hồ Lượng hít một hơi thuốc, im lặng một lúc rồi nói: “Nói thật với ông, tôi cũng biết.” “Việc giải trừ hợp đồng thuê với các ông không phải do bên quản lý dự án của cao ốc Viễn Hồng chúng tôi quyết định.” “Thậm chí cũng không phải do công ty bảo vệ Viễn Hồng ở thành phố này quyết định.” “Mà là do yêu cầu từ trụ sở chính của tập đoàn bảo vệ Viễn Hồng đưa ra.” Chu Vĩ kinh ngạc: ánh mắt hắn lộ rõ vẻ kinh hãi. Tập đoàn bảo vệ Viễn Hồng là tập đoàn vận hành quản lý bảo vệ tòa nhà lớn nhất Hoa Điều, tự mình nắm giữ diện tích mấy triệu mét vuông, diện tích quản lý vận hành còn lên đến hàng tỉ mét vuông. Còn hắn chỉ là một công ty nhỏ thuê chưa đến 500 mét vuông trong cao ốc Viễn Hồng ở Tân Thành mà thôi. Thật sự không thể nào động đến cả trụ sở chính của tập đoàn Viễn Hồng được? Dù hắn có đốt trụi cả khu làm việc cũng không thể gây sự chú ý của trụ sở chính tập đoàn Viễn Hồng. Trừ phi hắn đốt cả tòa nhà. Chẳng lẽ là có một công ty lớn nào muốn thuê cả tầng của hắn? Hay phòng làm việc của Phong Tân chỉ là bị vạ lây mà thôi? Chu Vĩ hút mấy hơi thuốc rồi hỏi tiếp: “Vậy có phải toàn bộ cả tầng đều phải chuyển đi không?” “Hay chỉ mỗi công ty chúng tôi thôi?” Hồ Lượng giơ ngón trỏ lên, không nói gì. Khóe mắt Chu Vĩ giật một cái, hắn trầm mặc. Đối phương dù không nói gì, nhưng đã tiết lộ rõ ràng ý tứ bên trong. Chính là nhắm vào bọn họ. Đây mới là điều làm hắn không thể nào hiểu nổi. Tại sao lại nhắm vào bọn họ? Gần đây hắn có gây thù chuốc oán với ai đâu chứ! Sau một hồi không hiểu ra sao, hắn không chắc chắn nói: “Có khả năng cứu vãn được không?” Hồ Lượng lắc đầu: “Ít nhất là ở cấp bậc của tôi, không có khả năng thay đổi kết quả này.” Chu Vĩ gật đầu, nếu như là chỉ thị công tác của tập đoàn Viễn Hồng, là một người phụ trách quản lý một tòa cao ốc, đúng là không có cách nào thay đổi. Hắn hỏi câu này cũng chỉ là một phép thử. Nhưng nếu phòng làm việc của Phong Tân thuê từ bên thứ ba, mà Viễn Hồng chỉ phụ trách quản lý vận hành, có lẽ vẫn còn đường xoay sở. Nhưng công ty bảo vệ này lại là tự mình nắm giữ quyền sở hữu, có quyền khống chế tuyệt đối, nếu như Viễn Hồng quyết định hủy hợp đồng, hắn ngoài việc dọn đi thì không có lựa chọn nào khác. Thậm chí việc khởi kiện cũng phải diễn ra sau khi chuyển đi. Mà hiện tại phòng làm việc của Phong Tân đang ở thời điểm mấu chốt vây quét Tống Khả Duy và Lục Ngang, không thể có bất kỳ sai sót nào, dù trong lòng bất mãn với việc làm bất thường của Viễn Hồng, hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. Hút thuốc xong, cuối cùng hắn nói: “Hồ tổng, nếu như tập đoàn các anh đã quyết định, tôi cũng không nói gì nữa, chúng tôi sẽ phối hợp với Viễn Hồng và anh.” “Chỉ là, tôi vừa nghe anh nói, yêu cầu chúng tôi trong vòng 3 ngày phải dọn đi, lại còn cúp điện và nước từ sáng sớm mai, như vậy có hơi quá không?” “Dù chúng tôi có phối hợp và chịu dọn đi thì cũng cần chút thời gian.” “Ít nhất cũng phải cho chúng tôi một tuần chứ?” “Trong một tuần này, cũng không thể ngắt điện nước được.” “Mong Hồ tổng xem xét và giúp đỡ một chút, tôi chắc chắn không để cho Hồ tổng phải thiệt thòi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận