Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 815: Đánh cược thắng 6 tỷ đôla

**Chương 815: Đánh Cược Thắng 6 Tỷ Đô La**
Tên lão bản của sòng bạc Tinh cấp này, nhìn thấy đối phương lập tức thắng của bọn hắn 1,7 tỷ đô la, ngươi nói hắn có cam tâm không? Khẳng định sẽ không cam lòng, yêu cầu bọn họ tiếp tục cá cược, tiếp tục cùng Trương Hạo Lâm đánh cược một lần nữa.
Đừng nói lão bản của bọn họ không cam tâm, vị đổ thần người Russia này cũng như vậy, hắn cảm thấy vừa rồi có thể là do thất thủ một chút, cho rằng lần thứ hai sẽ thắng lại.
"Còn đánh cược nữa không?" Phía dưới, những khách hàng hỏi.
"Cược, các ngươi dám đến, chúng ta liền dám cược!" Người chia bài nói.
"Tốt, lại cùng các ngươi đánh cược một lần!" Trương Hạo Lâm thấy có người dâng tiền tới cửa, không nhận thì thật là phí.
Tiếp đó, không cần phải nói, 3,4 tỷ đô la tất cả đều đặt lên, nếu như lại thắng, thì sẽ là 6,8 tỷ đô la, quy đổi thành NDT thì chính là hơn bốn mươi tỷ NDT. Nhưng so sánh với nhà giàu nhất trong nước, còn kém rất xa, nhà giàu nhất trong nước có hơn ba mươi tỷ đô la, Trương Hạo Lâm chỉ có vài tỷ đô la, tính ra thì chẳng đáng là bao.
Một ván 3,4 tỷ đô la đặt lên, chơi là gì? Chơi chính là nhịp tim, tất cả mọi người đều hồi hộp, tim đập thình thịch, bất kể là người trong sòng bạc, hay là đám con bạc, tim đều đập nhanh hơn so với vừa rồi.
Nếu như thắng đối phương một ván, đối phương có thể đánh giá là gần phá sản, ngươi nói xem bọn họ không tim đập chân run mới là lạ.
Lần này, Trương Hạo Lâm đặt cược là cửa nhỏ, đúng, chính là cửa nhỏ, không đặt cửa lớn, đặt cửa nhỏ, để người ta biết, hắn là đặt cược bừa, chứ không phải là có bí quyết gì.
"Nhỏ, nhỏ..." Phía dưới, đám con bạc cùng những người đặt cược hô to, bộ dạng còn kích động hơn cả đám bảo tiêu của Trương Hạo Lâm.
"Nhỏ Nhỏ, Nhỏ Nhỏ..."
Trương Hạo Lâm không quan tâm bọn họ làm sao mà gào thét, mặc kệ đối phương lắc xí ngầu như thế nào, chỉ phân phó cho đội trưởng đội bảo tiêu bên cạnh, để hắn liên hệ quân đội hoặc là cảnh sát ở đó, để bọn họ phái một đội quân đội hộ tống bọn họ về Boston Cambridge, tiền thù lao là một trăm triệu đô la.
Đúng, một trăm triệu đô la, cái gì cũng không cần bọn họ làm, chỉ cần phái quân đội hộ tống hắn – một người tiêu dùng hợp pháp, đơn giản như vậy, à không đơn giản ở chỗ, số lượng quân nhân là năm trăm người, năm trăm quân nhân được vũ trang.
"Lão bản, ta đã gọi điện cho bọn họ, bọn họ hiện đang trên đường tới đây, ước chừng mười lăm phút nữa sẽ đến!" Đội trưởng đội bảo tiêu thu điện thoại lại, nói với Trương Hạo Lâm.
"Rất tốt!" Trương Hạo Lâm gật đầu nói.
Sau khi Trương Hạo Lâm nói xong, thần niệm lập tức khống chế những viên xí ngầu, biến số lớn bên trong thành số nhỏ, lặng lẽ, không một tiếng động, tất cả mọi người đều không hề hay biết.
"Mở, mở đi..." Phía dưới có người gào lên.
Mở, mở điểm số, người chia bài sắc mặt tái nhợt, mười phần không tình nguyện đọc: 112 điểm, nhỏ!
Thật là nhỏ, hắn rõ ràng đổ ra 666, bây giờ lại biến thành 112 điểm, khiến hắn có cảm giác muốn tự sát. Sáu mươi tám tỷ đô la, so với sòng bạc thứ nhất lúc nãy thua còn nhiều hơn, nhiều đến mức không thể tưởng tượng nổi.
"Đi đổi đi, đi lấy tiền đi, bọn họ chắc không còn tiền để cược tiếp, cho dù có tiền để cược, cũng không dám cược nữa." Trương Hạo Lâm nói với đám bảo tiêu bên cạnh: "Đừng nhìn ta như vậy, cái này là vận may, vận may thôi!"
Sáu mươi tám tỷ đô la, trừ đi thuế cá nhân, còn lại 6,12 tỷ đô la, không thể không nói, thuế cá nhân, thật sự không phải là ít, không phải là NDT, mà là sáu trăm triệu đô la.
Bất quá so với việc kiếm lời sáu tỷ đô la, thì sáu trăm triệu đô la, cũng coi như xong, để bọn họ vớt vát lại chút tiền, tránh cho cứ như vậy mà phá sản.
Sáu mươi mốt tỷ hai trăm triệu đô la, tiền mặt có sáu trăm triệu đô la, chất đầy mấy chiếc xe ngựa, còn lại, tất cả đều được chuyển vào trong tài khoản ngân hàng nước ngoài của Trương Hạo Lâm.
Chuyến đi này, có thể nói là thu hoạch lớn, được những người ở Las Vegas, Las Vegas phong cho Trương Hạo Lâm một danh hiệu: Đổ thần người Hoa!
Lão bản ở Las Vegas, tức đến mức muốn thổ huyết, muốn hắn nghĩ biện pháp đòi lại khoản tiền này từ Trương Hạo Lâm, ngoài mặt thì không dám, nhưng lại ngấm ngầm tung tin ra ngoài, nói trong đoàn xe của bọn họ có sáu trăm triệu đô la tiền mặt.
"Sao, quân đội ra mặt hộ tống, vậy thì, chúng ta còn cướp làm sao!" Mấy đội ở đó dự định hùn vốn chặn đường cướp bọn họ, bây giờ nhìn thấy cả một đội quân đội xuất hiện, năm trăm quân nhân vũ trang, còn có thêm một trăm năm mươi bảo tiêu, tổng cộng là sáu trăm năm mươi người được vũ trang, cho bọn họ mười lá gan, bọn họ cũng không dám cướp, mà nếu có cướp được, cũng không có mạng để tiêu số tiền này.
Một trăm triệu đô la tiền thù lao, năm trăm người cũng có thể chia được mấy ngàn đô la trở lên, còn lại quy về chi tiêu quân phí, lại nói, bảo vệ thương nhân hợp pháp, là nhiệm vụ của bọn họ.
"Thượng tá, bọn họ thật sự áp tải sáu trăm triệu đô la tiền mặt? Không phải là thắng được sao?" Đoàn xe lớn của quân đội, trước sau có cả hai chiếc trực thăng vũ trang Black Hawk quần thảo, đoàn xe dài hướng về phía thành phố Boston Cambridge.
"Ngươi đoán đúng, số tiền này đều là thắng được, đối phương thắng sáu tỷ đô la, lần này chúng ta hộ tống, có một trăm triệu đô la thù lao, thành viên xuất động, mỗi người có thể chia được năm ngàn đô la, còn lại, coi như cho các ngươi thêm đồ ăn." Thượng tá của bọn họ miệng ngậm một điếu xì gà, nhìn đoàn xe dài phía sau, còn có cảnh sát mở đường, nói.
"Sáu tỷ? Sòng bạc kia không phá sản sao?" Bọn họ nghe được trưởng quan mình nói.
"Gần như phá sản, cho nên bọn họ đều đang nhắm vào khoản tiền này, đoạn đường này của chúng ta, tuy chỉ có mấy giờ, nhưng phải tỉnh táo, tập trung cao độ." Trưởng quan của bọn họ nói với đám binh lính phía dưới.
"Sao, ai dám đến, đây là quốc gia của chúng ta, ai dám đến, ta sẽ khiến bọn họ có đến mà không có về." Binh lính phía dưới nói.
"Rất khó nói, Hắc Thủ Bang phái người, chắc chắn sẽ có động tĩnh, ta hiện tại lo lắng, là bọn họ mai phục ở trên đường cao tốc! Ngươi biết, sáu trăm triệu đô la tiền mặt, đủ để bọn họ phát điên, vạn nhất bắt cóc được tên Hoa kiều này, ngươi nghĩ xem, nghe nói, tên Hoa kiều này tuyệt đối là một đại gia, ở Hoa Hạ, có tài sản hơn chục tỷ đô la." Vị thượng tá quân đội này nói, trong lòng đang suy nghĩ: "Sao, thật không rõ người có tiền suy nghĩ như thế nào, có nhiều tiền như vậy, còn tới đây đọc sách làm gì? Đây không phải là gây thêm áp lực cho cảnh sát ở đó sao?"
Hắc Thủ Bang, là một bang phái rất lớn ở nước ngoài, có tay trong cả chính trường và quân đội, thủ hạ nhiều đến mức không tưởng tượng nổi.
Hiện tại bọn họ nhận được tin, Trương Hạo Lâm thắng sáu tỷ đô la, trong xe có sáu trăm triệu đô la tiền mặt, với lại bọn họ nhất định phải đi qua con đường cao tốc sa mạc, cơ hội tốt như vậy, nếu như bọn họ không ra tay, thì không còn gọi là Hắc Thủ Bang nữa.
Lại nói, bọn họ không cần giao chiến, chỉ cần hỏa lực áp chế, cướp đoạt số tiền này là được!
Ngồi ở trong xe, Trương Hạo Lâm, một bộ không màng chuyện bên ngoài, hai tay ôm ấp hai cô nàng cực phẩm người nước ngoài tóc vàng mắt xanh của đại học Phật, hai tay không ngừng tìm kiếm "bảo tàng" trên người các nàng.
Còn đám bảo tiêu trong đoàn xe, bọn họ tâm tình rất tốt, theo lão bản mình kiếm lời được mấy chục ngàn đô la trở lên, cảm thấy nhiệm vụ lần này vô cùng có lời, hơn nữa lão bản của bọn họ nói, nếu như bình an về đến nhà, tiền lương sẽ lại tăng cho bọn họ.
"Các đơn vị, mời nâng cao tinh thần, đề phòng, xe cảnh sát phía trước cùng hai chiếc xe Hummer vũ trang, mở đường cách đoàn xe hai trăm mét, bám sát phía sau, không được tụt lại phía sau quá một trăm mét…"
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận