Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 207: Thần Thổ chỗ lợi hại

Chương 207: Lợi ích của Thần Thổ
Trương Hạo Lâm về đến phòng đã là mười giờ tối, nhưng bận rộn cả ngày, hắn lại không hề cảm thấy buồn ngủ. Từ khi có được Cửu Thải Thần thạch, hắn cơ hồ mỗi ngày đều rất ít khi ngủ.
Đó là bởi vì hắn quá lâu không ngủ sẽ cảm thấy không quen, bằng không hắn đã chẳng cần tranh thủ ngủ một hai tiếng. Dù sao chiều nay hắn cũng chỉ ngủ không đến một giờ, đến bây giờ hắn vẫn cảm thấy tinh lực dồi dào.
Cho nên Trương Hạo Lâm ở trong phòng mình chờ đợi hơn một giờ, nghe ngóng phòng của Mộ Dung Lạc Nguyệt và phòng cha mẹ mình đều không có động tĩnh. Trương Hạo Lâm lúc này mới ra khỏi phòng, đi tới hậu viện.
Bởi vì sau viện rộng lớn đột nhiên dựng lên một nhà kho lớn, cho nên Trương Hạo Lâm nửa đêm đi tới, vẫn cảm thấy so với trước kia chật chội hơn nhiều.
Vòng qua khu nhà kho, Trương Hạo Lâm đã đến vị trí trước đó mình trồng cây sầu riêng. Đầu tiên là đào hai cái hố ở cạnh sáu gốc sầu riêng lúc trước, bỏ vào hai hạt giống sầu riêng căng mẩy. Sau đó lại triệu hồi ra Cửu Thải thần điền trong cơ thể mình, lấy ra hai mét khối Thần Thổ trong thần điền, lần lượt lấp đầy hạt giống của hai cây sầu riêng kia.
Không bao lâu, hạt giống sầu riêng này giống như tình huống hắn trồng cây sầu riêng trước đó. Thân cây tráng kiện p·h·á đất mà lên, lập tức trước mặt hắn đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g sinh trưởng. Cành cây rậm rạp cùng lá cây rậm rạp, trong nháy mắt toàn bộ đều bao trùm thân cây cùng ngọn cây.
Ngay sau đó trước mắt Trương Hạo Lâm, với tốc độ mắt thường có thể thấy, chúng nở hoa kết trái, sau đó không bao lâu liền trĩu quả vàng tươi khắp cây. Nhìn thấy thành quả khả quan này, Trương Hạo Lâm cười cười, sau đó lại đem Thần Thổ còn thừa lại, lần lượt rải lên sáu cây sầu riêng trước đó.
Hoàn toàn như cũ, sáu cây sầu riêng kia không lâu sau liền trĩu quả sầu riêng khắp cây. Quả lớn từng chùm rủ xuống tại ngọn cây, tản ra mùi thơm sầu riêng nồng đậm, cứ như vậy phiêu đãng trong toàn bộ hậu viện rộng lớn.
Đợi đến khi Trương Hạo Lâm làm xong những việc này, mới p·h·át hiện tr·ê·n tay mình còn có hai nắm Thần Thổ chưa dùng hết. Hiện tại đem những Thần Thổ này trả lại Cửu Thải thần điền thì có chút lãng phí, những loại trái cây rau quả trong đồ ăn nhà mình đã sinh trưởng đủ tươi tốt, lại dùng Thần Thổ đổ vào thì có điểm thừa thãi.
Cho nên nghĩ như vậy Trương Hạo Lâm quay đầu lại, mới nhìn rõ cây trầm hương và cây hoa cúc lê mà mấy ngày nay đặt ở đó hắn đều không quản tới. Liền nghĩ tr·ê·n tay mình hai nắm Thần Thổ này không cần lãng phí, Trương Hạo Lâm liền đem hai nắm Thần Thổ kia lần lượt vẩy vào bộ p·h·ậ·n rễ cây của cây trầm hương và cây hoa cúc lê.
Trương Hạo Lâm vốn cho rằng vẻn vẹn chỉ có hai nắm Thần Thổ, vẩy vào gốc cây, nhiều nhất chỉ là cho hai cây này một chút dinh dưỡng. Thế nhưng hắn không nghĩ tới là Thần Thổ này rải xuống, không lâu sau, thân cây liền lớn thêm một vòng, cây cũng cao lớn hơn không ít, ngay cả những cành lá tr·ê·n cây dường như càng thêm rậm rạp xanh biếc.
"Mẹ nó, Thần Thổ này cũng quá thần kỳ." Trông thấy trước mắt hai cây này lại mọc ra nhiều như vậy, Trương Hạo Lâm cũng nhịn không được có chút than thở. Cũng có chút hối h·ậ·n đêm trước đó, mình không có rải Thần Thổ lên tr·ê·n cây này. Nếu như lúc trước đổ vào, cây này khẳng định so với hiện tại còn tráng kiện hơn một chút. Đến lúc đó Điền Tùng thật sự dẫn người tới mua, giá cả khẳng định cũng không biết tốt hơn bao nhiêu.
Bị c·ô·ng hiệu thần kỳ của Thần Thổ làm cho chấn kinh, Trương Hạo Lâm nhìn hai cây trầm hương quý giá và cây hoa cúc lê trước mặt, lập tức liền cười đến không ngậm miệng được.
Hắn cơ hồ đều có thể đoán được, đợi đến lúc Điền Tùng dẫn người mua đến, nhìn thấy hai cây này, vẻ mặt sẽ kinh ngạc đến không khép miệng được. Phải biết hai cây bảo bối trước mặt hắn này, cho dù tìm khắp cả nước cây trầm hương hoang dại và cây hoa cúc lê, hẳn là cũng không tìm ra được cây nào vừa lớn lại vừa có phẩm chất tốt như thế.
Cho nên vui vẻ qua đi, Trương Hạo Lâm cũng không lãng phí thời gian, mà là dùng tốc độ nhanh nhất leo lên cây sầu riêng cao cao kia, bắt đầu hái sầu riêng.
Bởi vì gần đây c·ô·ng lực của Trương Hạo Lâm dường như có hơi tăng lên, cho nên tốc độ của hắn cũng nhanh hơn. Từng quả sầu riêng trĩu nặng lại vàng óng, bị hắn mang đến tiền viện.
Hậu viện mới xây nhà kho chiếm dụng nhiều vị trí, cho nên trước mắt tám cây sầu riêng này muốn toàn bộ chất đống ở hậu viện là chuyện cơ hồ không thể. Với lại trong phòng cũng không chứa hết, cho nên Trương Hạo Lâm trực tiếp mang hết sầu riêng đến tiền viện.
Đợi đến sáng mai Trần lão bản lái xe tới k·é·o hàng, không cần phải chuyển hàng từ phòng mình hoặc là hậu viện, như vậy còn tiết kiệm được thời gian.
Tám cây sầu riêng trĩu nặng quả, cứ như vậy trong quá trình Trương Hạo Lâm tới tới lui lui, sầu riêng từng quả toàn bộ đều bị hái xuống.
Đợi đến khi Trương Hạo Lâm làm xong hết thảy, chân trời phía đông đã ửng lên màu trắng bạc. Hơn một ngàn bảy trăm quả sầu riêng từ tám cây, từng quả một xếp cao ở tiền viện.
Trước kia Trương Hạo Lâm mang sầu riêng chất đống toàn bộ ở trong phòng mình còn không thấy rõ, bây giờ toàn bộ đều xếp ở tiền viện, nhìn cũng có chút chấn động.
Tiền viện lớn như vậy, bị những quả sầu riêng này chất đống chiếm một khu vực lớn. Với lại màu sắc của những quả sầu riêng này t·h·e·o c·ô·ng lực của hắn làm sâu sắc trở nên càng ngày càng đẹp mắt, mùi thơm cũng càng lúc càng nồng nặc. Đặc biệt là bởi vì nhiều sầu riêng như vậy chất đống cùng một chỗ, mùi thơm sầu riêng tràn ngập khắp cả viện.
Nhìn thành quả lao động của mình trong một đêm, một đêm không ngủ lại cảm giác không thấy mỏi mệt, Trương Hạo Lâm liền tùy t·i·ệ·n tìm bậc thang ngồi xuống. Nhìn sầu riêng chất đầy một sân, bắt đầu trầm tư.
Trước sau hắn mới trồng tổng cộng tám cây sầu riêng, nhưng chỉ riêng tám cây sầu riêng này kết trái đã đủ hắn hái suốt cả đêm. Nếu như về sau lại tăng thêm mấy cây sầu riêng nữa, chẳng phải hắn sẽ bận bịu suốt cả đêm cũng không xong?
Cho nên Trương Hạo Lâm cảm thấy phương thức thu hoạch sầu riêng của mình có phải hay không có chút quá lạc hậu? Th·e·o cứ th·e·o tốc độ này, đến khi nào hắn mới có thể đạt tới yêu cầu của Lam Tuyết, sau đó lên kinh thành tìm nàng? Cho nên xem ra hắn cần phải nghĩ biện p·h·áp, lần sau đổi một phương thức khác để thu hoạch sầu riêng mới tốt.
Ngay lúc Trương Hạo Lâm ngồi tr·ê·n bậc thang trước cửa nhà mình suy nghĩ những điều này, tr·ê·n con đường lớn ngoài cửa sân nhà hắn lại vang lên tiếng lốp bốp của xe hàng.
Trương Hạo Lâm nhớ kỹ lúc Trương Học Hữu rời đi tối qua có nói với hắn, sáng nay bạn của hắn ở bên giao vật liệu sẽ cho hắn k·é·o đòn tay, ngói lợp và gỗ đến, như vậy hôm nay Trương Học Hữu bọn họ có thể lợp xong mái nhà kho cho hắn.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận