Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 499: Phát triển được có một chút nhanh

**Chương 499: Phát triển có hơi nhanh**
Đợi nàng dần dần cảm nhận được biến hóa dưới thân Trương Hạo Lâm, nàng càng không dám nhúc nhích, cũng không biết nói gì.
Chỉ cảm thấy thân thể mình, phảng phất theo hắn khô nóng bắt đầu, có loại trở lại tuổi trẻ mối tình đầu cảm giác.
Trương Hạo Lâm liền biết, Khang Như tuy không nói rõ, nhưng đối với hắn sớm đã có ý định này.
Cho nên hắn cũng không đợi Khang Như nói gì thêm. Trực tiếp ôm eo Khang Như, xoay người một cái. Khang Như vừa rồi còn đè trên thân hắn, liền bị hắn ép xuống dưới thân.
Sau đó, Trương Hạo Lâm đưa tay sờ mặt Khang Như, nói: "Khang tổng đùa với lửa cần phải dập lửa, nếu như bây giờ cô nói không muốn, ta có thể lập tức dừng lại."
Nếu như bây giờ bị hắn ép dưới thân là Nhạc Mi, Mộ Dung Lạc Nguyệt, hoặc Khỉ Tình. Hay bất kỳ nữ nhân nào có ý với hắn, Trương Hạo Lâm không cần nói nhảm, trực tiếp xử lý các nàng là được.
Nhưng Khang Như trước mắt lại không giống, dù sao bọn họ mới lần đầu gặp mặt. Mà quan trọng là, Khang Như cùng hắn, liên quan đến phương diện làm ăn.
Cho nên Trương Hạo Lâm cảm thấy, dù muốn "ăn" Khang Như, cũng phải để Khang Như cam tâm tình nguyện, hiến thân cho hắn mới được. Nếu không, chỉ vì một quả phụ mà làm hỏng chuyện làm ăn, kéo chân sự nghiệp của mình, chẳng phải không được bù mất sao?
"Ta... Ta..." Bị Trương Hạo Lâm ép dưới thân, Khang Như chỉ cảm thấy mình không nói nên lời.
Nàng cũng xấu hổ không chịu được, cuối cùng chỉ đành nhắm hai mắt lại. Đỏ mặt, chờ đợi động tác tiếp theo của Trương Hạo Lâm.
Trong lòng thầm nghĩ: "Từ khi chồng nàng mất đã lâu, nàng đã vì hắn giữ gìn nhiều năm. Như vậy, cũng coi là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi? Nàng cũng là nữ nhân, cũng cần nam nhân che chở. Cho nên lần này, coi như nàng buông thả. Bởi vì nàng thật sự không biết, lần này bỏ qua Trương Hạo Lâm, sau này có còn cơ hội vừa gặp đã yêu một nam nhân như vậy không."
Ý của Khang Như là ngầm thừa nhận hắn làm gì cũng được?
Nhìn hành động này của Khang Như, Trương Hạo Lâm trong lòng đắc ý không thôi, hoàn toàn không cố kỵ chút nào.
Trực tiếp nắm lấy bộ âu phục kiểu nữ Khang Như mặc trên người, không nói lời nào, dùng sức kéo một cái. Áo khoác âu phục của nàng, cộng thêm áo sơ mi mặc bên trong, lập tức bị giật ra.
Trực tiếp lộ ra nội y thêu ren gợi cảm mà nàng mặc bên trong. Đôi thánh phong trắng nõn mê người lại vĩ đại, dưới sự phụ trợ của nội y gợi cảm này, khiến Trương Hạo Lâm nhìn, cảm thấy mình sắp chảy m·á·u mũi.
Cho nên Trương Hạo Lâm càng thêm k·í·c·h động, thuần thục. Mặc kệ đây là văn phòng của Khang Như, trực tiếp l·ộ·t sạch nàng.
Sau đó, trong lúc quả phụ này vô cùng mong chờ, trực tiếp đoạt lấy thân thể nàng, thưởng thức vị nữ tổng giám đốc thành thục cực phẩm này.
Nói nàng không phải lần đầu, nhưng tiểu nông dân này không ngại "ăn" mấy miếng, lại nói, mình là một tiểu nông dân, người ta là nữ tổng giám đốc của một công ty, dáng dấp lại xinh đẹp thành thục như vậy. Người ta còn không ngại thân phận của hắn, mình - một tiểu nông dân - còn để ý cái rắm gì. Vả lại trong xã hội này, thế giới này, đã không quan tâm có phải là "còn zin" hay không, chỉ cần đẹp, chỉ cần cực phẩm, điểm này đã quá đủ rồi.
Lập tức, toàn bộ văn phòng rộng lớn của Khang Như chỉ còn lại tiếng thở dốc cùng tiếng thân thể v·a c·hạm khiến người nghe đỏ mặt tía tai.
Bởi vì quan hệ giữa Trương Hạo Lâm và Khang Như, chỉ trong vòng mấy tiếng đã đột nhiên tăng mạnh.
Cho nên, khi hắn và Khang Như từ phòng làm việc đi ra, đã biến thành Khang Như thay một bộ y phục, kéo cánh tay Trương Hạo Lâm, đặc biệt y như chim non nép vào người, vẻ mặt thẹn thùng, mười phần hiền thê lương mẫu.
"Chúng ta bây giờ đi đâu?" Lúc đầu, Khang Như dự định cùng Trương Hạo Lâm đàm phán xong việc mua nhà máy, sẽ dẫn hắn đến văn phòng luật sư, ký hợp đồng.
Nhưng nàng không ngờ, sau khi nàng và Trương Hạo Lâm biến thành loại quan hệ này, nàng đột nhiên không nỡ.
Vừa nghĩ đến có lẽ ký hợp đồng xong, Trương Hạo Lâm phải đi. Khang Như cảm thấy thất lạc, trong lòng trống rỗng.
Thấy Khang Như như vậy, Trương Hạo Lâm biết, nàng không nỡ rời xa mình, bèn nói: "Trước hết ta mời cô đi ăn cơm, đợi ăn cơm xong, chúng ta sẽ làm hợp đồng."
Thật ra so với Mộ Dung Lạc Nguyệt, loại tiểu yêu tinh mới biết yêu, Trương Hạo Lâm càng thích Khang Như và Khỉ Tình. Những người phụ nữ hiểu chuyện và thức thời, tuyệt đối không gây thêm phiền toái cho đàn ông.
Ví dụ như hôm nay hắn và Khang Như, có mối quan hệ này, Khang Như tuyệt đối sẽ không vì quan hệ giữa hai người mà làm ra chuyện tùy hứng, nhiều nhất cũng chỉ giới hạn ở làm nũng.
Dù sao nàng cũng hiểu rõ, quan hệ t·ì·n·h d·ụ·c không có bất kỳ lợi ích liên quan, nếu như vì chuyện gì đó mà làm ầm ĩ, chỉ làm cho đôi bên trở nên khó coi. Cho nên, các nàng tuyệt đối không làm như vậy.
Cho nên, Trương Hạo Lâm nghĩ: "Đã Khang Như còn muốn kéo dài sự ôn nhu này, vậy thì cùng nàng ăn bữa cơm. Đợi ăn cơm xong, sẽ làm chuyện chính. Vạn nhất nàng thật sự không nỡ, sau này xưởng đồ gia dụng của hắn mở. Hai người bọn họ còn nhiều cơ hội hợp tác. Hắn cũng không ngại thỉnh thoảng, bồi tiếp người quả phụ này."
Nghe Trương Hạo Lâm nói vậy, Khang Như tự nhiên cũng hiểu ý hắn.
Cũng bởi vì biết, nàng không nói gì thêm, chỉ ngẩng đầu nhìn Trương Hạo Lâm, cười thật ngọt ngào.
Sau đó, giọng nói dịu dàng trả lời hắn: "Được, vậy ta muốn đi tiệm cơm tốt nhất huyện thành uống canh gà sầu riêng. Ta mấy ngày trước có uống qua một lần, ngon tuyệt vời."
"Đương nhiên được, đi thôi, xe của ta đỗ ở ngoài." Nghe Khang Như nói, Trương Hạo Lâm mỉm cười.
Sau đó, trực tiếp ôm eo nàng, cùng nàng lên chiếc xe mình đỗ trong sân nhà máy.
So sánh với Mộ Dung Lạc Nguyệt - tiểu yêu tinh dính người, Khang Như đương nhiên thức thời, hào phóng và đúng mực hơn nhiều.
Bọn họ đến tiệm cơm tốt nhất huyện thành, như ý nguyện uống món canh gà sầu riêng nàng muốn. Sau đó, đi thẳng đến văn phòng luật sư lớn nhất huyện.
Sau khi họ nói rõ ý định, luật sư kia dùng tốc độ nhanh nhất, lập hợp đồng mua bán nhà máy. Sau đó, trước mặt luật sư, hai bên ký tên.
Trương Hạo Lâm cũng rất sảng khoái, trực tiếp từ tài khoản thanh toán của mình, chuyển cho Khang Như mười triệu. Sau khi mọi chuyện xong xuôi, luật sư đưa cho mỗi người một bản hợp đồng đã ký.
Như vậy, hiệp ước mua bán nhà máy giữa Trương Hạo Lâm và Khang Như đã hoàn thành. Những việc sang tên quyền sở hữu nhà máy và giấy phép sản xuất sau này, giao lại cho luật sư.
"Ngươi bây giờ phải về sao? Ngày mai ta đi xem cây, ngươi có ở đây không?" Đứng trước cửa văn phòng luật sư, lúc Khang Như chuẩn bị lên xe, đột nhiên hỏi Trương Hạo Lâm như vậy.
Nàng biết nam nhân trẻ tuổi lại có bản lĩnh như Trương Hạo Lâm, sẽ không thể ở bên nàng lâu dài. Nhiều nhất cùng nàng làm một đôi vợ chồng hờ, đã coi như duyên phận lớn.
Thế nhưng, chỉ cần nghĩ đến phải rời xa hắn, Khang Như liền vô thức cảm thấy thất vọng.
Trong lòng cũng thầm nghĩ: "Mình rốt cuộc bị làm sao? Tại sao rõ ràng sợ dây dưa không rõ ràng, sẽ khiến Trương Hạo Lâm chán ghét, mà lại không khống chế nổi, muốn ở cùng hắn thêm một lát?"
Nghe Khang Như nói, Trương Hạo Lâm cũng hiểu trong lòng nàng đang nghĩ gì.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận