Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 324: Tiểu nông dân vậy có lời thề

**Chương 324: Tiểu nông dân và lời thề**
Chỉ bất quá, nghe Nhạc Mi nói như vậy, Mộ Dung Lạc Nguyệt ở đầu dây bên kia, nhịn không được phì cười một tiếng. Sau đó, cố nén cười, nói với đầu dây bên kia: "Tỷ, theo ý của tỷ, ta chính là loại người này sao? Người ta không có việc gì, thì không thể tìm tỷ sao?"
Nói đến đây, Mộ Dung Lạc Nguyệt còn quay đầu lại, nhìn Trương Hạo Lâm tuấn tú đang ngồi bên cạnh hắn.
Sau đó lại không nhịn được, ngọt ngào nói: "Huống hồ, 'gỗ' nhà chúng ta thành thật như vậy, cũng không phải là loại người hay gây chuyện. Làm sao có thể gây ra chuyện gì, cần tỷ hỗ trợ chứ!"
Những chuyện Trương Hạo Lâm gặp phải, phần lớn đều là do người khác cố ý khiêu khích, gây khó dễ hắn, lúc này mới phát sinh, đúng không?
Hiện tại Trương Hạo Lâm tại miệng Nhạc Mi, lại trở thành một kẻ hay gây chuyện, Mộ Dung Lạc Nguyệt đương nhiên muốn nói đỡ cho hắn. Nàng cũng không thể để Nhạc Mi cảm thấy, bạn trai mình là một kẻ chỉ biết gây chuyện, là tên du thủ du thực.
"Được rồi, được rồi, bạn trai ngươi trung thực. Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi (*), ta không nói hắn nữa. Rốt cuộc có chuyện gì, ngươi nói nhanh lên đi, ta còn phải bận làm việc." Mộ Dung Lạc Nguyệt cứ che chở Trương Hạo Lâm như vậy, Nhạc Mi ở đầu dây bên kia, tỏ vẻ hơi mất kiên nhẫn.
Nàng cũng không biết mình bị làm sao. Dù sao chỉ cần ý thức được, Trương Hạo Lâm cùng Mộ Dung Lạc Nguyệt, tình cảm càng tốt, thì trong lòng nàng càng khó chịu.
Nghe Nhạc Mi có vẻ không vui, Mộ Dung Lạc Nguyệt ở đầu dây bên này, nụ cười không còn rực rỡ như ban đầu.
Liền nói với đầu dây bên kia: "Được rồi, người ta gọi điện thoại cho tỷ, chỉ là muốn nói cho tỷ biết. Ta hiện tại tới huyện thành, muốn tìm tỷ chơi. Chúng ta lập tức đến đồn cảnh sát của tỷ, tỷ có muốn ra ngoài không?"
Trước kia Nhạc Mi đối với nàng, căn bản không phải như vậy. Cho nên Mộ Dung Lạc Nguyệt liền nghĩ, có phải mình không nói một tiếng, đã tìm bạn trai, cho nên Nhạc Mi thật sự tức giận?
Chỉ bất quá nàng đối với Nhạc Mi giới thiệu cho hắn, những cảnh sát ở tỉnh thành, thật sự không có hứng thú.
Lúc ở trên xe lửa, nàng đã yêu Trương Hạo Lâm ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tình yêu đến, nàng thì có biện pháp gì? Cho nên coi như hiện tại, Nhạc Mi tỷ đối với nàng tức giận, nàng cũng không có cách nào.
Nghĩ như vậy, Mộ Dung Lạc Nguyệt cũng có chút không vui. Cúi đầu, rầu rĩ nghĩ: "Nếu như một hồi, Nhạc Mi tỷ đồng ý ra ngoài. Nhất định phải xin lỗi Nhạc Mi tỷ thật tốt. Chứ với tính tình của Nhạc Mi tỷ, mà cược khí với nàng, thì nàng chịu không nổi."
Mộ Dung Lạc Nguyệt, tiểu nha đầu này, có Trương Hạo Lâm làm bạn trai, thế mà còn có thể nhớ tới huyện thành thăm nàng?
Vừa rồi còn cảm thấy có chút tức giận Nhạc Mi, đột nhiên nghe Mộ Dung Lạc Nguyệt nói như vậy, liền nhíu mày ở đầu dây bên kia. Sau đó mới nói: "Ngươi thật sự tới? Không phải đùa giỡn ta chứ?"
Nói thật, từ khi Nhạc Mi đến tỉnh thành làm việc. Mộ Dung Lạc Nguyệt ở lại nội thành làm y tá, cơ hội hai người bọn họ gặp mặt, vẫn luôn rất ít.
Cho nên bây giờ nghe thấy Mộ Dung Lạc Nguyệt, bỏ lại bạn trai, chạy đến tỉnh thành để gặp nàng, Nhạc Mi dù có tức giận đến đâu, cũng lập tức tan biến.
Chỉ bất quá Mộ Dung Lạc Nguyệt nha đầu này, từ nhỏ đến lớn, giảo hoạt như hồ ly. Nhạc Mi liền không nhịn được cảm thấy, cô gái nhỏ này không chừng đang đùa mình?
Nếu như nàng thực có gan làm như vậy, lần sau gặp lại. Nàng không đem xương cốt tiểu yêu tinh này, cho nàng hủy đi mới lạ!
"Người ta nào dám đùa giỡn tỷ, tỷ cứ nói có ra hay không." Nghe thấy Nhạc Mi không còn tức giận, Mộ Dung Lạc Nguyệt ở đầu dây bên này, cũng có chút tức giận nói.
Nàng thật sự cảm thấy rất ủy khuất, chính mình đã từ bỏ thời gian hẹn hò riêng cùng Trương Hạo Lâm, chạy tới gặp nàng, chỉ bởi vì nàng quá coi trọng, tình nghĩa tỷ muội giữa các nàng.
Thế nhưng Nhạc Mi ngay từ đầu, không cao hứng thì thôi, hiện tại lại còn hoài nghi nàng. Xem ra Nhạc Mi làm cảnh sát về sau, bệnh nghề nghiệp, thật là càng ngày càng nghiêm trọng. Làm sao ngay cả nàng cũng bắt đầu hoài nghi?
Mộ Dung Lạc Nguyệt nói như vậy, Nhạc Mi dù không hiểu phong tình đến đâu, cũng biết nàng đây là không cao hứng.
Cho nên Nhạc Mi không xoắn xuýt nữa, chỉ nói là: "Tốt, nếu ngươi đã tới, ta không có thời gian cũng phải tranh thủ. Đến bên ngoài cục cảnh sát, thì gọi điện thoại cho ta, ta lập tức ra ngoài."
Nàng từ nhỏ đã yêu thương Mộ Dung Lạc gia tiểu nha đầu này, hiện tại nàng ngàn dặm xa xôi chạy tới thăm nàng, Nhạc Mi đương nhiên không có lý do không đi chơi cùng nàng.
Cho nên nghe Mộ Dung Lạc Nguyệt nói, Nhạc Mi trực tiếp sảng khoái đồng ý. Dù sao nàng tại huyện thành cục cảnh sát, chẳng qua là làm cho có lệ.
Đợi đến khi nàng trở về, lập tức liền có thể thăng chức, đội trưởng đội cảnh sát hình sự tổng đội. Cho nên dù nàng không có mặt ở cục cảnh sát này, cũng không ai dám nói gì.
"Tốt, vậy ta đến liền gọi điện thoại cho tỷ, tỷ cứ chờ ta." Mộ Dung Lạc Nguyệt vừa rồi còn có chút không cao hứng, nghe thấy Nhạc Mi đồng ý cùng nàng ra ngoài chơi.
Những khó chịu vừa rồi của nàng, lập tức biến mất không thấy. Vui vẻ cười, sau đó mới cúp điện thoại.
Bỏ điện thoại di động lại vào trong túi xách, quay đầu lại, nhìn Trương Hạo Lâm nói: "Gỗ, đã hẹn rồi, chờ chúng ta đến đồn cảnh sát, gọi điện thoại cho Nhạc Mi tỷ, Nhạc Mi tỷ sẽ ra ngoài."
Chuyện này, Trương Hạo Lâm đã nghe được trong điện thoại. Cho nên hiện tại Mộ Dung Lạc Nguyệt nói như vậy, Trương Hạo Lâm chỉ cười cười.
Sau đó vươn tay, vuốt tóc Mộ Dung Lạc Nguyệt, kéo nàng vào trong ngực, ôm chặt lấy nàng.
Ngay từ đầu, hắn còn tưởng Mộ Dung Lạc Nguyệt tiểu yêu tinh này, không sợ trời không sợ đất. Lại không ngờ, Mộ Dung Lạc Nguyệt không chỉ ngoan ngoãn trước mặt hắn, mà còn kiêng kị Nhạc Mi, hoa khôi cảnh sát này.
Nhìn coi, vì nữ nhân của mình, hắn phải nhanh chóng, đem Nhạc Mi, hoa khôi cảnh sát này, thu phục. Đến lúc đó, khi Nhạc Mi trở thành nữ nhân của hắn, xem hoa khôi cảnh sát này, còn dám gây khó dễ cho Mộ Dung Lạc Nguyệt không.
Cho nên, nghĩ như vậy, Trương Hạo Lâm liền cười lên. Sau đó trong lòng thầm nói: "Nhạc Mi, Nhạc Mi, hoa khôi cảnh sát xinh đẹp, ngươi cứ chờ ta. Trương Hạo Lâm một ngày nào đó, sẽ khiến ngươi quỳ gối trước mặt ta, hát chinh phục cho ta nghe!"
Cứ như vậy, Trương Hạo Lâm cùng Mộ Dung Lạc Nguyệt, mang theo tâm tư khác nhau, ngồi taxi, rất nhanh đã đến cửa cục cảnh sát huyện Thông.
Vừa mới xuống xe, Mộ Dung Lạc Nguyệt liền gọi điện thoại cho Nhạc Mi. Bọn họ đứng tại cửa cục cảnh sát, bất quá hai phút đồng hồ, Nhạc Mi liền từ trong cục cảnh sát đi ra.
Thế nhưng khi nàng vừa đi đến cửa cục cảnh sát, trông thấy người tìm nàng, không chỉ có Mộ Dung Lạc Nguyệt, mà còn có Trương Hạo Lâm. Nhạc Mi vừa rồi còn có chút cao hứng, sắc mặt lập tức biến mất.
Trong lòng cũng không nhịn được thầm nói: "Trương Hạo Lâm tiểu tử thối này sao cũng đến? Tỷ muội các nàng gặp nhau, tiểu tử thối này, đi theo chẳng phải phá hỏng không khí sao?"
Nghĩ như vậy, sắc mặt Nhạc Mi không được tốt. Vừa đi về phía bọn họ, vừa nhíu chặt lông mày.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đá·nh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
**Chú thích:**
(*) Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi: ý chỉ khi yêu, người mình yêu luôn là đẹp nhất (Tây Thi là một trong tứ đại mỹ nhân Trung Quốc).
Bạn cần đăng nhập để bình luận