Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 647: Tổng có một ít người đỏ mắt

Chương 647: Luôn có một số kẻ đỏ mắt
Mà con dâu của Trương Đại Sơn, thái độ làm việc tuy có hơi quá cực đoan, hắn nghe xong cũng cảm thấy sợ nổi da gà. Bất quá người này cứ như vậy bị bắt đi, phụ thân của Trương Hạo Lâm, trong lòng vẫn còn có chút băn khoăn.
Trương Hạo Lâm biết ngay, chuyện này nếu như bị cha mình biết. Hắn nhất định sẽ không bỏ xuống được, sau đó sẽ chạy tới nói với hắn.
Nghe được cha mình nói như vậy, Trương Hạo Lâm đang ăn rất ngon miệng, liền đặt bát đũa trong tay xuống. Sau đó ngẩng đầu lên, nói với ông một cách đặc biệt nghiêm túc: "Cha, sự tình lần này, đều là do con dâu Trương Đại Sơn tự mình gieo gió gặt bão, không thể trách chúng ta được, chúng ta đây là tự vệ."
"Nếu như đêm qua, con không trùng hợp trở về muộn, rồi đến xem hai người. Thì cái đám lửa kia nếu như bốc cháy, cả nhà chúng ta sẽ xong đời mất."
"Cho nên lần này, dù thế nào con cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Nhà ta đúng là trung thực, nhưng không có nghĩa là sẽ mặc cho người khác không có giới hạn mà khi dễ."
"Con dâu Trương Đại Sơn, lần này dám cho người đến nhà chúng ta phóng hỏa. Lần sau nàng ta sẽ dám thuê hung thủ, trực tiếp chạy đến trong sân đâm người. Cho nên con tuyệt đối không thể không có chút phản kích nào."
Tuy Trương Hạo Lâm nghe ra, cha mình đây là đang thương lượng với chính mình. Không giống như trước kia khi hắn còn nhỏ, nói cái gì đều là dùng phương thức mệnh lệnh.
Nhưng vấn đề này, hắn tuyệt đối không có khả năng thỏa hiệp.
Dù sao hiện tại sự nghiệp của hắn càng làm càng lớn, nên càng không thể lúc nào cũng ở nhà.
Cho nên hắn cũng không thể để loại tác phong không đứng đắn này tiếp tục được cổ vũ. Nếu không, vạn nhất sau này xảy ra chuyện gì, Trương Hạo Lâm hắn chỉ có hối hận không kịp!
Lời của Trương Hạo Lâm rất có đạo lý. Phụ thân Trương Hạo Lâm sao lại không hiểu. Cho nên biết hắn là không thể nào buông tha cho cô vợ trẻ của Trương Đại Sơn.
Thế nên cuối cùng, phụ thân Trương Hạo Lâm cũng không nói gì thêm. Chỉ là khẽ gật đầu, sau đó nói: "Con nói cũng đúng, thật ra ta đây cũng chỉ là không muốn để người trong thôn nói nhà ta làm việc quá tuyệt tình."
"Bất quá con đã trưởng thành, con quyết định mọi chuyện là tốt, cha già này cũng không can thiệp vào con, xin nghe ngài chỉ điểm. Dù sao nhà Trương Đại Sơn làm việc cũng rất tuyệt tình, về sau mặc kệ người khác nói gì, ta coi như không nghe thấy là được, con cứ làm tốt việc của con đi, cha ủng hộ con."
Nghĩ lại nhà hắn Trương Hạo Lâm, từ lúc tốt nghiệp trở về bắt đầu, việc kinh doanh ngày càng lớn. Liền đã làm không ít kẻ đỏ mắt ghen ghét, nói những lời đàm tiếu.
Sống cả đời người, phụ thân Trương Hạo Lâm, đối với những chuyện này tự nhiên là nhìn thấu. Cho nên tuy ông là người trọng sĩ diện, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cách làm của Trương Hạo Lâm cũng là đúng.
Cho nên ông cũng không có ý định nhúng tay vào phương pháp xử lý công việc của Trương Hạo Lâm. Dù sao ông tin tưởng, con trai mình là người đã học đại học, làm gì cũng sẽ có chừng mực hơn so với lão nông dân như ông.
"Vâng, con biết rồi cha. Cha yên tâm đi, con sẽ không để người khác nói xấu." Nghe lão cha mình nói vậy, không ngờ hắn chỉ nói như thế hai câu, liền giao phó mọi chuyện lại cho mình xử lý, Trương Hạo Lâm thật đúng là rất kinh ngạc.
Ngoài miệng nói những lời lẽ rất biết điều, nhưng trong lòng lại nhịn không được mà lẩm bẩm: "Cha mình đây là có ý, sau này sẽ không quản hắn nữa sao? Mọi việc đều để hắn tự mình làm chủ? Nếu thật sự là như vậy, đây chẳng phải là quá sung sướng?"
Thế nên nghĩ tới đây, Trương Hạo Lâm vui mừng ra mặt. Tốc độ ăn uống tiếp theo cũng càng nhanh hơn.
Chỉ có điều, đợi đến khi Trương Hạo Lâm, vì quá cao hứng mà ăn đến mức có chút chống đỡ. Từ phòng ăn cơm đi ra, vừa lúc liền thấy, Trương Học Hữu đi thẳng vào cổng sân nhà hắn.
Trương Hạo Lâm liền gọi hắn: "Học Hữu, ngươi đã đến."
Buổi trưa hôm nay, khi ở trên núi, Trương Học Hữu đã nói với hắn, việc bên kho hàng trên núi đã làm xong. Tiếp theo liền xem Trương Hạo Lâm, an bài cho bọn họ công việc gì.
Cho nên Trương Hạo Lâm đã sớm nghĩ đến, buổi tối hôm nay, Trương Học Hữu sẽ đến chỗ hắn một chuyến.
Vì vậy khi trông thấy Trương Học Hữu, Trương Hạo Lâm không hề kinh ngạc. Trực tiếp đi tới bên cạnh Trương Học Hữu, đưa tay đặt lên vai hắn. Rồi kéo hắn vào nhà chính, hai người cùng nhau bổ quả sầu riêng thật to.
Sau đó còn khui một bình trà ngon nhất. Vừa ăn sầu riêng, uống trà, vừa trò chuyện.
"Hạo Lâm, ta đã xây xong bên kia, trước đó không phải ngươi nói với ta, sau đó muốn sửa sang lại con đường trong thôn sao? Cho nên tiếp theo, ta vẫn là dẫn theo các huynh đệ làm đường sao?"
Trương Học Hữu là người nóng tính, hắn cùng Trương Hạo Lâm ngồi xuống chưa được bao lâu, đã trực tiếp mở miệng hỏi.
Dù sao hắn thấy, có một số lúc người huynh đệ này của hắn, thật sự là quá bình tĩnh. Bình tĩnh đến mức có những khi hắn đã cảm thấy lửa cháy đến nơi, Trương Hạo Lâm vẫn không hề sợ hãi.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân quan trọng, vì sao Trương Hạo Lâm có thể làm ăn lớn như vậy. Còn hắn lại chỉ có thể làm phụ tá cho Trương Hạo Lâm.
Dù sao người làm việc lớn, cá tính hấp tấp, đi thẳng về thẳng, cũng không phải chuyện tốt. Giống như Trương Hạo Lâm, suy trước tính sau, có thể nghĩ đến tất cả các khía cạnh, như vậy mới gọi là thông minh.
Mà Trương Hạo Lâm nghe được Trương Học Hữu nói vậy, liền cười, sau đó gật đầu. Mới nói thêm: "Ngươi nói không sai, tiếp theo chúng ta sẽ làm đường."
"Ta đã sớm có ý định, sửa con đường vào thôn Trương gia. Làm đường xi măng, một mạch đến cổng từng nhà trong thôn. Như vậy, sau này cho dù là việc vận chuyển hàng hóa, hay là người dân trong thôn đi lại, đều thuận tiện hơn rất nhiều."
Dù sao đối với Trương Hạo Lâm mà nói, sửa chút đường này không tốn bao nhiêu tiền, nhiều nhất cũng chỉ mấy trăm ngàn mà thôi.
Con đường này nếu như làm xong, không chỉ có thể làm mọi việc trở nên thuận tiện. Mà còn có thể để mọi người ca ngợi, nâng cao danh tiếng cho hắn. Cho nên đối với chuyện này, hắn Trương Hạo Lâm không có lý do gì không làm?
Mà đối với ý nghĩ của Trương Hạo Lâm, Trương Học Hữu, hiểu rõ hắn là kẻ không thiếu tiền. Lúc này cũng khẽ gật đầu, sau đó cười nói: "Vậy được, vậy kế tiếp ta sẽ làm đường."
"Buổi tối hôm nay, sau khi trở về, ta sẽ dự tính các vật liệu cần thiết, đến mai ta sẽ cho người mang vật liệu tới. Dù sao đường trong thôn chúng ta cũng đủ rộng, ta sẽ làm từng nửa một. Một nửa làm đường, một nửa để thông xe, bên này làm xong có thể đi qua, ta sẽ làm tiếp bên kia."
"Như thế này không những không làm chậm trễ công việc bên kia, còn có thể hoàn thành việc sửa đường, vẹn cả đôi đường."
Đối với việc sửa đường, Trương Học Hữu, khi nhàn rỗi không có việc gì làm, cũng đã cẩn thận suy nghĩ. Cho nên bây giờ, khi Trương Hạo Lâm thật sự muốn thực hiện, hắn mới không còn luống cuống tay chân.
Mà Trương Hạo Lâm, đã sớm đối với Trương Học Hữu, yên tâm tuyệt đối. Nghe được hắn nói như vậy, liền hài lòng cười.
Trong lòng nghĩ: "Trương Học Hữu thật không hổ là huynh đệ tốt, vấn đề này đã sớm giúp hắn lên kế hoạch ổn thỏa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận