Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 231: Lén lút

**Chương 231: Lén lút**
Trước kia, xoay quanh bên người Khỉ Tình là những nam nhân trong thôn Trương gia, ai nấy đều muốn chiếm tiện nghi của nàng. Có mấy ai thật lòng đối đãi với nàng?
Không có, những nam nhân đó, ngoài việc muốn chiếm tiện nghi của nàng, căn bản không hề nghĩ tới việc đối tốt với nàng.
Gần đây, trước kia vốn cho rằng trừ lão công ma quỷ kia của mình, trên thế giới này sẽ không còn nam nhân nào tốt với nàng nữa. Thế nhưng nàng lại không ngờ mình sẽ gặp Trương Hạo Lâm, người mà Khỉ Tình nàng căn bản là với không tới, lại đem nàng nâng niu trong lòng bàn tay.
Thấy mình thành công khiến Khỉ Tình cảm động đến rơi nước mắt, một bên đắc ý ôm Khỉ Tình, một bên mỉm cười vỗ lưng nàng, sau đó khẽ hôn nàng: "Thôi, đừng khóc, nàng là nữ nhân của ta, ta đối tốt với nàng không phải là chuyện đương nhiên sao?"
Trương Hạo Lâm phát hiện từ khi có được những ngón tay vàng này, tài ăn nói của mình cứ thế mà tăng vọt. EQ, IQ đều cao, có như vậy mới thành công dỗ ngon dỗ ngọt và khiến mỹ nhân rơi lệ.
Cho nên Trương Hạo Lâm liền nghĩ, đợi đến một ngày mình lên kinh, đại mỹ nữ Lam Tuyết kia, chẳng phải là nằm trong lòng bàn tay mình sao? Hiện tại hắn chỉ là dùng Khỉ Tình và Mộ Dung Lạc Nguyệt để luyện tập, hắn cảm thấy sau khi mình lên kinh, Lam Tuyết, băng sơn đại mỹ nhân kia, mới chính thức là thử thách.
Ngay lúc Khỉ Tình cảm động không thôi, ôm Trương Hạo Lâm trốn trong phòng Mộ Dung Lạc Nguyệt khóc. Từ phòng bếp đi ra, không thấy Khỉ Tình, mẫu thân Trương Hạo Lâm liền gọi trong sân: "Tiểu Tình, Tiểu Tình, ngươi ở đâu vậy?"
Vừa nghe thấy mẫu thân Trương Hạo Lâm gọi, Khỉ Tình, người vừa rồi còn được Trương Hạo Lâm ôm trong lòng, lập tức giật mình đứng lên. Vì chột dạ, nàng bối rối không biết phải làm sao.
Thấy Khỉ Tình như vậy, Trương Hạo Lâm liền cười, sau đó đưa tay kéo lấy tay Khỉ Tình, rồi nói vọng ra ngoài sân: "Mẹ, tỷ Khỉ Tình đang ở trong phòng Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt lúc ăn cơm trưa uống say, để tỷ Khỉ Tình giúp con chăm sóc nàng ấy một chút."
Trương Hạo Lâm đương nhiên biết mẹ hắn, việc hắn chuốc say Mộ Dung Lạc Nguyệt, nhất định sẽ bị mắng. Nhưng thấy Khỉ Tình khẩn trương như vậy, Trương Hạo Lâm đành phải lấy lý do này, để dời sự chú ý của mẹ hắn.
Dù sao, hắn nói ra cũng chỉ bị mẹ hắn cằn nhằn vài câu, nhưng Khỉ Tình thì khác. Khỉ Tình thật sự rất quan tâm đến ấn tượng của mình trong mắt phụ mẫu Trương Hạo Lâm. Cho nên Trương Hạo Lâm thà mình bị mắng, cũng không muốn để Khỉ Tình phải lo lắng sợ hãi.
"Cái gì? Ngươi dám chuốc say Tiểu Nguyệt, ngươi tiểu tử này, sao lại không hiểu chuyện như thế?" Nghe Trương Hạo Lâm nói vậy, mẫu thân Trương Hạo Lâm đang đứng trong sân, lập tức nổi giận.
Vội vàng từ ngoài sân đi tới, đẩy cửa phòng Mộ Dung Lạc Nguyệt, sau đó đi vào.
Vì lời nói của Trương Hạo Lâm, Trương Hạo Lâm và Khỉ Tình đều đoán được, mẫu thân Trương Hạo Lâm nghe thấy Mộ Dung Lạc Nguyệt uống say, nhất định sẽ vào xem nàng ấy.
Cho nên, trước khi mẫu thân Trương Hạo Lâm vào, Khỉ Tình và Trương Hạo Lâm liền đứng riêng ra mỗi người một bên. Nhìn hai người họ không hề có dáng vẻ gặp nhau, nào có giống như lúc ban đầu ân ái mặn nồng?
Thấy Khỉ Tình đã chăm sóc Mộ Dung Lạc Nguyệt rất tốt, Mộ Dung Lạc Nguyệt say khướt ngủ rất say. Mẫu thân Trương Hạo Lâm cũng không muốn ồn ào đến giấc ngủ của Mộ Dung Lạc Nguyệt, liền trừng mắt nhìn Trương Hạo Lâm một cái.
Sau đó nhìn hắn nói: "Lần sau không được như vậy, Tiểu Nguyệt là con gái, sao con có thể chuốc rượu con bé? Đúng là không hiểu chuyện!"
Mẫu thân Trương Hạo Lâm cảm thấy, Trương Hạo Lâm đã ở cùng một chỗ với Mộ Dung Lạc Nguyệt. Nếu có gì ngoài ý muốn, Trương Hạo Lâm chuốc rượu Mộ Dung Lạc Nguyệt, chẳng phải là không tốt cho đứa bé trong bụng Mộ Dung Lạc Nguyệt sao?
Lão Trương gia bọn họ ba đời đơn truyền, đến đời Trương Hạo Lâm, mới sinh ra Trương Hạo Lâm, coi như là đứa con trai không đến nỗi nào. Đợi sau khi Trương Hạo Lâm và Mộ Dung Lạc Nguyệt kết hôn, bà chỉ mong Trương Hạo Lâm và Mộ Dung Lạc Nguyệt sinh cho họ mấy đứa cháu trai bụ bẫm.
Như vậy lão Trương gia bọn họ cũng coi là đông con nhiều cháu, tránh việc giống như Trương Hạo Lâm khi còn bé. Đến khi bị cảm mạo, đều làm bà sợ đến phát khiếp.
"Mẹ, con biết rồi, lần sau sẽ không như vậy nữa." Thấy mẫu thân mình hiếm khi nghiêm túc như vậy, Trương Hạo Lâm liền cười hì hì nhìn bà, sau đó nói.
Lại nói, hôm nay Mộ Dung Lạc Nguyệt uống rượu không phải hắn chuốc, rõ ràng là Mộ Dung Lạc Nguyệt tự mình uống. Mộ Dung Lạc Nguyệt lại không giống các cô nương ở Trương gia thôn bọn họ, bình thường thật thà, uống chút rượu cũng phải nhờ người khác dạy bảo.
Giống tiểu yêu tinh như Mộ Dung Lạc Nguyệt, nàng gan lớn, việc gì mà không dám làm? Cho nên Trương Hạo Lâm bị mẹ hắn trừng một cái, cảm thấy rất oan ức.
Nhưng quay đầu lại nhìn Khỉ Tình đang đứng cạnh mẹ mình, mặt mày cảm động, nỗi oan ức của Trương Hạo Lâm lập tức tan biến. Vì mẹ mình mắng vài câu thì có hề gì? Chỉ cần có thể làm cho mỹ nhân vui vẻ, rất đáng giá.
Nghe thấy Trương Hạo Lâm lập tức ngoan ngoãn như vậy, mẫu thân Trương Hạo Lâm cũng không mắng được nữa. Sau đó, vẫn rất không vui nhìn Trương Hạo Lâm nói: "Lần sau tốt nhất nhớ kỹ cho ta, còn làm loạn như vậy, ta sẽ để ngươi thu thập ngươi."
Nói xong lời này, mẹ Trương Hạo Lâm liền đi ra khỏi phòng Mộ Dung Lạc Nguyệt, vội vàng đi phòng bếp chuẩn bị cơm nước.
Dù sao, hôm nay những công nhân đến đóng nhà kho cho nhà bọn họ, hôm nay có thể làm xong. Các nàng đương nhiên phải chuẩn bị thật tốt, buổi tối hôm nay phải cho người ta ăn ngon uống say.
Dù sao, bởi vì quan hệ của Trương Học Hữu, hai ngày nay, những tốp thợ nhỏ đến làm việc cho nhà bọn họ, hai lão nhân gia có thể nhìn ra, rất là tận tâm.
Người ta đối xử với lão Trương gia bọn họ không tệ, bọn họ đương nhiên phải đối đãi tốt với người ta. Cho nên, sau bữa trưa hôm nay, bà liền bắt hai con gà trống, lại ôm vào thêm hai trái sầu riêng to.
Chuẩn bị buổi tối hôm nay hầm một nồi canh gà sầu riêng, chiêu đãi đám thanh niên này. Dù sao cũng là đồ tốt, dùng để tiếp đãi khách khứa thì không còn gì bằng.
Mẫu thân Trương Hạo Lâm vừa đi, sợ mình ở lại nữa, sẽ làm cho mẫu thân Trương Hạo Lâm sinh nghi, Khỉ Tình cũng không dám ở lại, chỉ là đưa mắt nhìn Trương Hạo Lâm một chút, sau đó theo mẹ Trương Hạo Lâm đi phòng bếp.
Bởi vì Mộ Dung Lạc Nguyệt say rượu, nàng ngủ một giấc, ngủ thẳng đến chạng vạng tối. Những công nhân ở hậu viện Đinh đinh đang đang làm việc cả buổi trưa, cũng không hề ảnh hưởng đến giấc ngủ của nàng.
Mà những công nhân kia, lại bởi vì một ngày trước đã làm được hơn phân nửa, cho nên, đến chạng vạng tối, nhà kho nhà Trương Hạo Lâm liền hoàn thành.
Nhìn khoảng cách đến lúc ăn cơm còn một lúc, Trương Học Hữu liền để đám tạp vụ, giúp Trương Hạo Lâm dọn dẹp những vật liệu không dùng hết, phân loại, để vào một góc khuất ở hậu viện. Về sau, nếu có cần dùng, trực tiếp lấy ở đó là được.
(Mong được phiếu đề cử, cập nhật không dễ dàng, phiếu nhiều, cập nhật nhanh.) (Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ người convert. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận