Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 784: Huynh đệ cạn một chén

**Chương 784: Huynh đệ cạn một chén**
Lâm Đằng muốn nói đại khái là như vậy, bất quá hắn không phải cùng quản lý đàm luận về bảo hiểm xe hơi của Trương Hạo Lâm, bởi vì xe của Trương Hạo Lâm trước kia đã mua bảo hiểm, không cần Trương Hạo Lâm phải mua nữa, còn có cả xe thể thao của Lạc Nguyệt các nàng cũng vậy.
Hiện tại điều Lâm Đằng muốn đàm phán với quản lý là một đơn hàng làm ăn lớn, nói là muốn mua bảo hiểm dưỡng lão, bảo hiểm tai nạn các loại cho mấy trăm người. Việc này khiến người quản lý giống như đang nghe kể chuyện, bất quá ngẫm nghĩ lại, cảm thấy không có gì không thích hợp, kết giao với một bằng hữu thổ hào, hơn nữa thổ hào này lại là bạn học, hẳn không phải là nói đùa.
"Nếu như đơn hàng này thành công, cậu sẽ được thăng chức lên làm chủ quản, nghiệp vụ vượt qua mười triệu nguyên trở lên, thăng làm quản lý không phải là vấn đề." Người quản lý phụ trách Trương Hạo Lâm nói.
Mười triệu nguyên, người quản lý này không nghĩ đến cao như vậy, có thể cầm tới mấy triệu nguyên nghiệp vụ đã xem như không tệ, bất quá hắn hồi tưởng một chút, nếu như cho thôn dân mua bảo hiểm dưỡng lão, số lượng thôn dân đông, đây chính là một bút nghiệp vụ không nhỏ.
Nếu trong thôn có ba trăm người, nếu một thôn dân mua bảo hiểm mấy chục ngàn nguyên trở lên, đó là mấy triệu nguyên, hơn chục triệu nguyên vậy cũng có khả năng.
Trừ cái đó ra, Lâm Đằng còn nói đến bảo hiểm cho một số nhân viên trong công ty, nếu quả thật như vậy, nhân số không chỉ có mấy trăm người, nghiệp vụ lớn như vậy, bình thường đều là có người có quan hệ ở phía sau mới có thể có được nhiều nghiệp vụ như vậy.
Hiện tại người quản lý này bắt đầu chú ý tới tình huống của Lâm Đằng, còn có nhân vật phía sau hắn, chỉ có như vậy, mới có thể leo lên cao, tự mình thăng chức, như vậy quầy hàng này tặng cho hắn cũng tốt.
"Tiểu Lâm, làm rất tốt, chờ cậu chính thức trở thành nhân viên chính thức của công ty bảo hiểm, công ty sẽ mua bảo hiểm cho cậu, năm loại bảo hiểm và một quỹ nhà ở, còn phối xe hơi cho cậu đi lại!" Người nam t·ử hơn bốn mươi tuổi nói.
"Ân, ta sẽ cố gắng!" Lâm Đằng khẽ gật đầu nói.
Người vừa tốt nghiệp không có dã tâm, thường thường chỉ là muốn có tiền lương cao, chức vị cao, đầu óc không nghĩ đến việc làm ông chủ gì cả, có lẽ bọn họ có nghĩ qua, nhưng lại cảm thấy mình không có tài năng làm ông chủ, còn không bằng đi làm công, ngồi đợi lĩnh lương, có lẽ Lâm Đằng chính là loại người này, có tiền lương cao, chức vụ cao để sinh sống.
Trong cái chợ cạnh tranh nhân tài này, chỉ cần lơ là một chút, không cố gắng, không chăm chỉ, tùy thời sẽ bị xã hội đào thải, trở thành tầng lớp dưới của xã hội, làm một chút công việc, kiếm một chút tiền để sinh hoạt qua ngày.
Cho nên, trong xã hội này, những người phất lên, thường thường đều là những người hữu dũng hữu mưu, dám nghĩ dám làm, cái gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm; ở trong mắt những người này, có kiếp này không có kiếp sau, đã đi vào thế giới này, thì phải phấn đấu một phen, không phụ đi vào thế giới này một chuyến!
Cuộc đời đặc sắc, nằm ở chính sự cố gắng và phấn đấu, kỳ ngộ, cơ hội, không phải do người khác cho, mà là do mình đi sáng tạo, đem những thứ đáng giá nhất của cuộc đời, sáng tạo ra, chỉ có như vậy, mới chứng minh mình có tư chất hơn người, tư chất thiên phú chính là một loại thực lực, thực lực chính là chủ nhân của sáng thế tạo vật.
Ban đêm, Trương Hạo Lâm gọi điện thoại cho bốn năm người anh em, bạn học cũ, bảo hắn đến phòng bao của khách sạn năm sao nào đó, quan trọng, là mang theo nữ đồng nghiệp, hoặc là bạn gái đều được.
Lúc đầu, Trương Hạo Lâm còn muốn lái xe thể thao đi qua đón hắn, nhưng nghĩ tới xe hơi nhỏ, chỉ có thể ngồi một người, cũng là nói, xe thể thao hai chỗ, không chở được ba người, cho nên Trương Hạo Lâm chưa từng có đi đón Lâm Đằng, để hắn tự đón taxi tới.
Khi Lâm Đằng tới phòng bao mà Trương Hạo Lâm hẹn, hắn bị cảnh tượng bên trong làm cho ngây người, không phải vì sự sang trọng nơi này, mà là bên trong có rất nhiều mỹ nữ, mỗi một mỹ nữ đều cực phẩm, hết sức xinh đẹp, so với các nữ MC trên mạng, còn xinh đẹp hơn cả các ngôi sao Hàn Quốc, dáng người lại càng không cần phải nói, đầy đặn, thướt tha, yểu điệu, giống như dáng người ma quỷ, gương mặt thiên sứ vậy.
Một trong những mỹ nữ, Lâm Đằng nh·ậ·n ra, là bạn học của hắn, Lam Tuyết đại tiểu thư, một thân ăn mặc theo phong cách váy công chúa, cổ áo có chút hở, vẻ thanh thuần ngày xưa của nàng, lộ ra càng thành thục hơn, càng quyến rũ, khác hẳn với vẻ thanh thuần của hoa khôi trường ngày xưa, có thể nói, so với hoa khôi trường ngày xưa càng xinh đẹp, càng có khí chất phụ nữ, làm cho nam nhân vừa nhìn, liền biết nàng là người phụ nữ đã bị Trương Hạo Lâm khai phá.
"Ca nhi, tới, đến, đến, đều vào trong ngồi đi, đúng rồi, đây là bạn gái của cậu à?" Trương Hạo Lâm nhìn thấy bên cạnh Lâm Đằng có một nữ đồng nghiệp, dáng dấp cũng thanh tú, mặc dù không có xinh đẹp bằng bạn gái của hắn, nhưng dáng vẻ, có chút phong thái con nhà khuê các.
"Là nữ đồng nghiệp!" Lâm Đằng cười cười nói: "Lam Tuyết, đã lâu không gặp, càng ngày càng đẹp, xem ra, ca nhi này của ta đã chăm sóc cho cô không tệ a."
"Miệng c·h·ó không mọc được ngà voi, cái gì mà chăm sóc không tệ, chớ nói lung tung!" Lam Tuyết lườm hắn một cái nói, trong lòng đang suy nghĩ: "Hắn làm sao luôn nhìn chằm chằm vào bụng dưới của ta? Trương Hạo Lâm sẽ không nói cho bạn hắn, phía dưới của ta là Bạch Hổ chi địa chứ?"
Ha ha, Lam Tuyết đoán không sai, Trương Hạo Lâm thật sự đã nói cho gia hỏa này, khiến gia hỏa này lộ ra bộ dáng hiếu kỳ, hai mắt luôn nhìn chằm chằm phía dưới váy công chúa, trong đầu không biết đang suy nghĩ gì.
"Ca nhi, đến, ta giới thiệu cho cậu một chút, đây là Lạc Nguyệt, bạn gái của ta, đây là Khỉ Tình, bạn gái của ta, còn có Chỉ Nhi này, cũng là bạn gái của ta; Linh Thiến, tiếp viên hàng không, đều là bạn gái của ta, Lam Tuyết, cậu biết rồi, hiện tại cũng là bạn gái của ta..."
Trương Hạo Lâm không chỉ giới thiệu bạn gái của mình trước mặt Lâm Đằng, còn sờ soạng lên phía trên m·ô·n·g Lạc Nguyệt, chứng minh lời hắn nói, những mỹ nữ này, ngoại trừ Ngọc Nhi, tất cả đều là bạn gái của hắn.
Khiến cho Lâm Đằng nhìn ngây ngẩn cả người, đặc biệt là tuyết lam Đại tiểu thư, thấy nàng bình thường trong trường học, dáng vẻ cao cao tại thượng, vậy mà hiện tại, bị Trương Hạo Lâm, tại tr·ê·n n·g·ự·c nàng sờ soạng một phen, mặc dù chỉ là cách quần áo, nhưng động tác này giống như nói cho Lâm Đằng, Lam Tuyết cũng bị hắn chinh phục.
Quá đả kích, Lâm Đằng nhìn xem nhiều mỹ nữ xinh đẹp như vậy đều là bạn gái của hắn, trong lòng tràn đầy hâm mộ, bao gồm cả nữ đồng nghiệp mà Lâm Đằng mang tới, đối với Trương Hạo Lâm không còn gì để nói, trong lòng đang suy nghĩ: "Lâm Đằng ca nhi, nhiều nữ nhân như vậy, hắn chịu nổi sao?"
Về phần Trương Học Hữu còn có Ngọc Nhi, hai người bọn họ tự giới thiệu bản thân, sau đó mọi người ở trong này ăn uống, ca hát, cuối cùng u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, đều đang nói chuyện năm đó.
"Lâm Đằng, cậu yên tâm, hiện tại ca đã phất lên, về sau ta bảo kê cậu, chờ cậu thi bằng lái xe, mua một cỗ xe thể thao mấy chục triệu nguyên cho cậu ra oai, thế nào!" Trương Hạo Lâm nói.
"Ca nhi, cậu nói thật sao? Hay là nói đùa, nếu là như vậy, cậu còn đi làm cái quái gì nữa, theo cậu lăn lộn là được rồi." Lâm Đằng cũng uống đến có chút say, vẻ mặt hưng phấn nói.
"Không. Làm việc nhất định phải làm, không làm, thì có khác gì những kẻ lười biếng, nghiệp vụ của cậu, cứ giao cho ta là được, nào, cạn một chén!" Trương Hạo Lâm đối với ca nhi này nói: "Mỹ nữ kia, cô thấy ca nhi này của ta thế nào, có thích hắn không? Về sau hắn là phú ông trăm triệu đấy, đừng bỏ lỡ cơ hội này!"
Trong công ty bảo hiểm, có nhiều nữ đồng nghiệp như vậy, Trương Hạo Lâm trước đó nói, bảo hắn mang nữ đồng nghiệp tới, không yêu cầu mang bao nhiêu người, nhưng hắn chỉ mang một nữ đồng nghiệp tới, không phải người mù đều biết hắn có ý nghĩ gì đối với người ta!
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ người dịch. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận