Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 775: Biết yêu thuật

**Chương 775: Biết yêu thuật**
Có đúng như Thúy Nhi nói không?
Không, nếu thật sự như Thúy Nhi nói, thì nàng không phải là Thúy Nhi. Hiện tại công việc làm ăn của Trương Hạo Lâm ngày càng lớn, ngày càng có tiền, mà số tiền này kiếm được lại dễ dàng, nhanh chóng. Bất kỳ nữ nhân nào biết gia sản của hắn, đều muốn tiếp cận Trương Hạo Lâm, Thúy Nhi cũng không ngoại lệ.
Hiện tại có thể nói, là thời kỳ nguy hiểm nhất của Thúy Nhi, chỉ cần sơ ý một chút, đều sẽ mang thai. Mà Thúy Nhi cũng nói với Trương Hạo Lâm, thời gian hành kinh của phụ nữ không phải lúc nào cũng chuẩn, có khi đến sớm, có khi đến muộn, chênh lệch một tuần lễ, hoặc là hai tuần lễ đều có thể xảy ra.
Nói đi nói lại, Thúy Nhi vẫn là muốn mang thai cốt nhục của Trương Hạo Lâm, không chỉ có mình nàng có suy nghĩ này.
Trước mắt, Khỉ Tình tỷ, còn có Như Nhi, hai người phụ nữ tuổi tác tương đối lớn một chút, đều có suy nghĩ như vậy, đều muốn mang thai cốt nhục của Trương Hạo Lâm. Các nàng muốn tranh thủ lúc còn trẻ, mang thai cốt nhục của Trương Hạo Lâm, để tránh mấy năm sau, thân thể có chút không chịu đựng nổi.
"Đến đây, thỏa thích khi dễ ta đi, ta đều chịu được." Thúy Nhi không ngừng đòi hỏi trên thân Trương Hạo Lâm.
"Như ngươi mong muốn, xem ta thu thập ngươi thế nào!" Trương Hạo Lâm đối với mối tình đầu này, vừa yêu vừa hận, bởi vậy có thể thấy được, hắn là một tiểu nông dân trọng tình trọng nghĩa.
Mặc dù là nhặt lại giày rách, nhưng Trương Hạo Lâm nghĩ đến mình xuất thân nông dân, chỉ cần Thúy Nhi yêu mình, hắn ngược lại là không ngại từ trên thân nàng tìm kiếm một chút hồi ức, tìm kiếm một chút khoái hoạt đã qua, giải tỏa những yêu và hận trong lòng hắn, hung hăng phát tiết lên trên thân nàng.
"A? Chảy máu, ngươi làm sao lại tấn công vào chỗ đó của ta, đau quá!" Thúy Nhi cảm thấy cơn đau quen thuộc đã từng, như bị xé rách một cách thô bạo, tạo thành một vết thương.
"Xin lỗi, ta quá hưng phấn, không cẩn thận đi nhầm đường." Trương Hạo Lâm có một chút ngượng ngùng nói.
"Không, không sao, ngươi tiếp tục đi, nhưng mà đau quá..."
Thúy Nhi nghĩ đến bạn trai trước kia, thường cầu xin muốn đi vào chỗ này của nàng, Thúy Nhi đều cự tuyệt, chỉ là không ngờ tới, nơi mình vẫn luôn phản đối không cho tiến vào, lại bị Trương Hạo Lâm trong lúc vô tình xông vào, đau đến sắc mặt nàng có chút tái nhợt, bất quá lại cảm thấy rất kỳ diệu. Vì lấy lòng Trương Hạo Lâm, nàng đều nhẫn nhịn.
Trương Hạo Lâm, ngoài miệng nói mình đi nhầm đường, nhưng hắn không có ý định thay đổi tuyến đường, càng không có ý định dừng lại. Nhìn thấy biểu lộ này của Thúy Nhi, càng làm cho hắn dùng sức khi dễ nàng.
Mãi cho đến hai tiếng rưỡi sau, Trương Hạo Lâm như Thúy Nhi mong muốn, lưu lại rất nhiều hạt giống sinh mệnh bên trong cơ thể nàng, mấy tỷ hạt giống sinh mệnh...
"Ta hiện tại mệt quá, không muốn động, nếu ngươi có việc thì đi làm trước đi, ta muốn nghỉ ngơi một chút!" Mặt Thúy Nhi đỏ bừng, cảm thấy trong cơ thể mình tràn đầy sinh mệnh, nàng không muốn cử động, để tránh những sinh mệnh này chạy ra ngoài. Trong lòng đang suy nghĩ: "Nếu quả thật mang thai, tiểu Lâm biết thì sẽ nghĩ thế nào? Có bắt ta bỏ nó không?"
Nói thì nói vậy, nhưng Thúy Nhi trong lòng vẫn quyết định, nếu thật sự mang thai, bất kể thế nào, nàng nhất định phải sinh con ra, có lẽ chỉ có như vậy, mới có thể trở về trong ngực Trương Hạo Lâm, làm bạn gái, thê tử thực sự của hắn.
Đáng tiếc, Thúy Nhi đã nghĩ sai, suy nghĩ của Trương Hạo Lâm là sẽ không kết hôn với bất kỳ nữ nhân nào, một khi kết hôn với bất kỳ nữ nhân nào, sau này hắn không thể ở cùng với những người phụ nữ khác. Các nàng nói không cần danh phận, nhưng một khi có một người có danh phận, các nàng trong lòng sẽ không còn nghĩ như vậy nữa, trừ phi tất cả những người phụ nữ đều không có danh phận.
Phải biết, quốc gia này thực hiện chế độ một vợ một chồng, nếu có quan hệ hôn nhân trùng lặp, mặc kệ ngươi có bao nhiêu tiền, đều sẽ phải ngồi tù. Sự nghiệp của Trương Hạo Lâm chỉ vừa mới bắt đầu, hắn không muốn ngồi tù, coi như Thúy Nhi mang thai con, nhiều nhất hắn sẽ yêu thương đứa bé nhiều hơn, để đứa bé nhập vào hộ khẩu cha mẹ của nàng.
Hiện tại việc nhập hộ khẩu cho trẻ em, chính sách đã nới lỏng rất nhiều, coi như không có tên của cha đứa bé, không có giấy đăng ký kết hôn, chỉ cần có giấy chứng sinh của đứa bé, còn có tên của mẹ đứa bé, đứa bé đó có thể nhập vào hộ khẩu của mẹ.
Bởi vì quốc gia hiểu rõ xã hội này, rất nhiều bà mẹ chưa kết hôn, sơ ý mang thai, sau đó vẫn sinh con. Trong quá trình phát triển kinh tế quốc gia, vẫn công nhận đứa bé được theo hộ khẩu của mẹ, hưởng phúc lợi giáo dục và y tế của quốc gia, chứ không phải trở thành công dân đen.
Trước kia tồn tại công dân đen, con cái của công dân đen, một mặt là không có giấy chứng sinh, không thể chứng minh nguồn gốc của đứa bé; phương diện thứ hai là cha mẹ không rõ ràng, nên không làm được hộ khẩu, khiến cho những đứa trẻ được gọi là công dân đen không được đi học, không được hưởng phúc lợi quốc gia. Để cho những công dân đen được hưởng phúc lợi quốc gia, chỉ cần ủy ban thôn biết và cấp giấy chứng nhận, hoặc là bệnh viện cấp giấy chứng nhận, thì có thể nhập hộ khẩu.
"Được rồi, ngươi nghỉ ngơi ở đây trước đi, ta về thôn làm việc, hiện tại việc làm ăn ngày càng lớn, rất nhiều việc không thể bỏ bê được, sau này có chuyện gì, gọi điện thoại cho ta." Trương Hạo Lâm nói với người bạn gái cũ này.
"Ân, ta biết rồi!" Thúy Nhi lại nhìn Trương Hạo Lâm bằng ánh mắt trong veo, khẽ mỉm cười nói. Trong lòng suy nghĩ: "Mặc kệ tình cảm của ngươi đối với ta có phải thật hay không, chỉ cần mang thai con của ngươi, còn sợ ngươi chạy trốn được sao!"
"Vậy ta đi về trước!" Trương Hạo Lâm bắt đầu mặc quần áo, nói với Thúy Nhi, người đầy những dấu đỏ do hắn khi dễ: "Ngươi yên tâm đi, tên rác rưởi đó sau này sẽ không có cơ hội tìm ngươi gây phiền toái nữa, chắc hẳn hắn bây giờ đang nằm trong bệnh viện."
"..." Thúy Nhi không cho rằng lời nói của Trương Hạo Lâm là thật, cảm thấy rất khó tin, trừ phi hắn để cho người ta thu thập tên rác rưởi vô liêm sỉ kia.
Bất quá nàng rất nhanh sẽ tin tưởng, sau khi Trương Hạo Lâm rời khỏi tửu điếm, Thúy Nhi gọi điện thoại cho tên rác rưởi đã lừa gạt tình cảm của nàng để dò xét, xem có đúng như Trương Hạo Lâm nói hay không.
Bây giờ đối phương đang hôn mê, điện thoại di động của hắn tự nhiên ở trong tay cha mẹ hắn, mà Thúy Nhi mặc kệ ai là người nhận điện thoại, câu đầu tiên hỏi: "Aaron không sao chứ?"
Một câu nói, có thể moi ra tin tức bạn trai của nàng có sao không, với lại trên điện thoại của hắn hiển thị hai chữ "Thúy Nhi", thêm vào việc con trai của hắn thường mang nàng về nhà, cho nên cha mẹ của hắn tự nhiên nhận ra Thúy Nhi. Trong điện thoại trả lời, nói Aaron bị bệnh tim tái phát, hiện tại đang hôn mê bất tỉnh, đang ở trong bệnh viện...
Thúy Nhi nghe được một câu nói như vậy, lập tức cúp điện thoại, còn kéo số điện thoại của hắn vào danh sách đen, mặc kệ hắn sống chết. Trong lòng nàng tim đập thình thịch, nghĩ đến những lời Trương Hạo Lâm nói lúc rời đi. Biết Trương Hạo Lâm không phải nói đùa, cảm thấy Trương Hạo Lâm, người bạn trai cũ này, thủ đoạn thật là đáng sợ, đáng sợ đến mức khiến sau lưng nàng rùng mình.
Đối với Aaron này, Thúy Nhi hiểu hắn hơn bất kỳ ai khác, hắn thân thể rất tốt, chưa từng nghe hắn nói qua bệnh tim, càng chưa từng nghe qua bệnh bao tử. Buổi sáng còn rất tốt, đi vào Cổ Trấn, bị Trương Hạo Lâm tát mấy cái, trở về chỗ ở, liền bị bệnh tim tái phát, còn hôn mê bất tỉnh, đây là thủ đoạn đáng sợ đến mức nào?
"Tiểu Lâm, không lẽ... hắn biết yêu thuật gì sao? Quá lợi hại, trách không được hắn có thể trong thời gian ngắn, trở thành một phú hào..."
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ người dịch. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận