Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 651: Đi công tác giáo hoa trong nhà đi

Chương 651: Đi công tác nhà hoa khôi của trường
Đầu dây bên kia, Lam Tuyết nghe Trương Hạo Lâm nói vậy, giọng điệu rõ ràng trầm xuống.
Nhưng ngay khi trong lòng nàng có chút khó chịu, áy náy, đầu điện thoại bên này Trương Hạo Lâm lại cười lên, sau đó nói: "Thôi, cô đừng lo lắng cho ta, ta bây giờ lập tức đến thôn ủy hội, dẫn người của cô đi hái thuốc bắc. Có phải đang cần gấp dược liệu này không? Ta sẽ nhanh chóng vận chuyển lên kinh, cứ yên tâm đi, ta làm việc, cô yên tâm."
Nói xong lời này, Trương Hạo Lâm không do dự. Trực tiếp cúp điện thoại, sau đó hắn từ trên xuống dưới núi. Đi thẳng về phía thôn ủy hội.
Chừng hơn mười phút sau, Trương Hạo Lâm từ sau núi đến được sân thôn ủy hội.
Quả nhiên, thấy hai chiếc xe hàng to đùng đỗ ở trên đường cái bên ngoài thôn ủy hội. Còn có không ít người nơi khác, đang dùng tiếng phổ thông đứng đó bàn tán cái gì đó.
Nhìn là biết những người này do Lam Tuyết phái tới, nhân viên thu thập dược liệu của công ty bọn họ.
Cho nên Trương Hạo Lâm không do dự, trực tiếp đi tới nói với bọn họ: "Các vị là Lam Tuyết, Lam tổng, phái tới thu thập dược liệu sao?"
Nghe Trương Hạo Lâm vừa mới mở miệng, những người nãy giờ đang đợi Trương Hạo Lâm ở đây, chờ đến sốt ruột, lập tức quay đầu nhìn xem Trương Hạo Lâm.
Trong nháy mắt bị tiểu tử trước mắt này, mi thanh mục tú, đẹp trai như nam minh tinh, làm cho kinh ngạc.
Mãi đến một hồi lâu, một nam nhân đi giày Tây, cầm đầu, mới hoàn hồn lại.
Đi tới trước mặt Trương Hạo Lâm, sau đó cười nói với hắn: "Đúng vậy, cậu chính là Trương Hạo Lâm, Trương tiên sinh, mà Lam tổng bảo chúng tôi tìm sao?"
"Hiện tại chúng tôi đã điều động xe hàng và công nhân tới rồi, Trương tiên sinh có thể nhanh chóng, dẫn chúng tôi đi thu thập dược liệu không?"
Chuyện phát sinh gần đây của tập đoàn, bọn họ làm nhân viên tự nhiên rõ ràng. Cho nên đối với việc thu thập dược liệu, bọn họ từng người đều vô cùng để tâm.
Hận không thể lập tức mang dược liệu về kinh, ổn định địa vị của công ty trong các tập đoàn dược liệu của tỉnh thành. Như vậy cũng có thể trực tiếp bảo vệ bát cơm của bọn họ.
"Đương nhiên là được, các vị đi theo tôi. Vùng núi trồng dược liệu ở đằng kia, lập tức đến nơi." Thấy nhân viên của Lam Tuyết đều rất sốt ruột, Trương Hạo Lâm cũng không nhiều lời.
Trực tiếp dẫn bọn họ đến vùng núi trồng dược liệu của hắn.
Chỉ có điều khi những người đó, nhân viên thường xuyên làm việc với dược liệu, thấy hai mảnh dược liệu lớn của Trương Hạo Lâm, đều không thể tin được, mở to hai mắt.
Tất cả đều sợ hãi thán phục trong lòng: "Trời ạ, dược liệu này lớn tốt quá. Đặc biệt là linh chi kia, lớn như vậy một đóa. Phải biết, cho dù là công ty bọn họ, tốn thời gian dài dùng kỹ thuật chuyên gia, trồng ra dược liệu. Cũng không bằng một phần ba dược liệu trước mắt này."
Vả lại dược liệu ở căn cứ dược liệu lần này, lại còn bị thất thu. Dẫn đến công ty bọn họ, xuất hiện nguy cơ lớn như vậy.
Cho nên những nhân viên này thấy dược liệu trên núi, không nhịn được nghĩ đến trong lòng: "Không biết đến tột cùng là ai, có thể trồng ra dược liệu tốt như vậy. Chẳng lẽ nói đất đai trong núi này, chung quy so với nơi kinh thành bọn họ, thích hợp trồng những dược liệu này hơn sao?"
Trương Hạo Lâm nhìn xem những công nhân của Lam Tuyết này, thấy dược liệu của hắn, cả đám kinh ngạc không nói nên lời. Trương Hạo Lâm liền là nhịn không được, cười đến mức không ngậm được miệng.
Sau đó liền nói với quản lý cầm đầu: "Những dược liệu này đều là Lam tổng cần, các vị nhanh chóng thu thập đi. Ta trở về chuẩn bị một chút, lát nữa cùng các vị lên kinh."
Thấy những người Lam Tuyết gọi tới, đều là người có kinh nghiệm hái thuốc, cho nên Trương Hạo Lâm tự nhiên không lo lắng bọn họ sẽ làm hỏng những dược liệu này, trực tiếp giao nhiệm vụ này cho bọn họ.
Nếu như bọn họ muốn bảo vệ bát cơm của mình, khẳng định sẽ cẩn thận từng li từng tí, chuẩn bị xong toàn bộ những dược liệu này, vận chuyển về kinh. Cho nên Trương Hạo Lâm tự nhiên yên tâm, giao toàn bộ nơi này cho người của Lam Tuyết.
Nghe được Trương Hạo Lâm nói như vậy, người cầm đầu của Lam Tuyết, tự nhiên không dám phản đối.
Chỉ là gật gật đầu, cung kính nói với Trương Hạo Lâm: "Được, Trương tiên sinh, bên này chúng tôi có thể cần tối đa, hơn hai giờ đồng hồ. Chờ chúng tôi thu thập xong, sẽ liên hệ với Trương tiên sinh, rồi cùng rời đi."
Quan hệ giữa Trương Hạo Lâm và Lam Tuyết, bọn họ không biết là như thế nào, nhưng chỉ dựa vào Trương Hạo Lâm, có thể giúp Lam Tuyết giải quyết một vấn đề lớn như vậy.
Những người này tự nhiên biết, quan hệ giữa Trương Hạo Lâm và Lam Tuyết, khẳng định không đơn giản. Cho nên bọn họ đối với Trương Hạo Lâm, tự nhiên phải cung cung kính kính. Tránh chọc giận Lam Tuyết, đối với bọn họ mà nói không có chỗ tốt.
"Được, vậy ta đi trước, các vị cứ làm việc đi." Thấy người cầm đầu này rất thức thời, Trương Hạo Lâm tự nhiên không nói thêm gì, chỉ là mỉm cười với hắn, sau đó liền trực tiếp quay người rời đi.
Khi Trương Hạo Lâm trở lại sân nhà hắn, trong sân vẫn im ắng. Bởi vì thời gian còn sớm, mẹ Trương Hạo Lâm và Khỉ Tình, còn chưa dậy chuẩn bị điểm tâm.
Thấy vậy, Trương Hạo Lâm cũng không nói thêm gì, trực tiếp đi tới phòng Khỉ Tình, vuốt ve an ủi nàng một phen.
Đến khi mỹ nữ ôn nhu kia, năng lực có hạn, liên tiếp cầu xin hắn tha thứ. Trương Hạo Lâm mới giơ cao đánh khẽ buông tha nàng, sau đó lại đến phòng Nhạc Mi, tiếp tục làm những việc còn dang dở.
Thẳng đến khi hắn khiến Nhạc Mi, đến mức phải phá công cầu xin tha thứ. Miễn cưỡng đạt được thỏa mãn, Trương Hạo Lâm, mới thần thanh khí sảng ra khỏi phòng Nhạc Mi. Sau đó lấy một bộ y phục sạch sẽ, đi tắm một cái, cả người đều tinh thần hơn nhiều.
Chờ hắn làm xong những việc này, Khỉ Tình và mẹ hắn đã ở phòng bếp, khiến nồi bát kêu vang.
Nghĩ đến mình lát nữa, còn phải cùng người của Lam Tuyết lên kinh, cho nên Trương Hạo Lâm liền đi vào phòng bếp. Nhìn xem mẫu thân đang bận rộn, nói: "Mẹ, lát nữa con phải ra ngoài một chuyến, phỏng chừng hai ngày nữa mới về. Lát nữa cha lên, mẹ nói với cha một tiếng, tránh cho cha lo lắng."
Kỳ thật Trương Hạo Lâm dặn dò như vậy, không phải lo lắng phụ thân hắn lo lắng hắn. Mà là muốn mượn mẫu thân, khi nói chuyện với phụ thân mình, gián tiếp nói cho Nhạc Mi.
Dù sao chiều hôm qua, hắn giữa trưa không có về, Nhạc Mi đã gấp thành như vậy. Nếu hắn cả ngày không về, Nhạc Mi còn không chừng liên hệ cục cảnh sát bọn họ, khoa trương đến vận dụng máy bay trực thăng tìm kiếm cứu nạn.
"Cái gì, con muốn ra ngoài hai ngày, con muốn đi làm gì?" Nghe con trai nói như vậy, mẫu thân Trương Hạo Lâm đang thái thịt, ngẩng đầu lên hỏi hắn.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ người dịch. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận