Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 143: Thanh muội muội mang vào trong phòng đi

**Chương 143: Đưa cô em gái nhỏ vào trong phòng**
Trương Hạo Lâm, cái tên đầu gỗ thối này sao lại ngốc nghếch như vậy chứ? Biết rõ nàng đang khẩn trương cũng không biết giúp nàng giải tỏa bầu không khí, ngược lại còn đứng bên cạnh cười. Vậy lúc trước khi nàng đưa Trương Hạo Lâm về nhà, tại sao hắn không hề có chút khẩn trương nào?
Thật là quá bất công, dựa vào cái gì chỉ có nàng quan tâm Trương Hạo Lâm như vậy, còn Trương Hạo Lâm, cái tên đầu gỗ thối này, lẽ nào không hề biết khẩn trương vì nàng sao?
Trông thấy Mộ Dung Lạc Nguyệt mở to hai mắt, vừa thẹn vừa xấu hổ. Mẹ Trương Hạo Lâm hoàn hồn, vội vàng lên tiếng, nhìn Mộ Dung Lạc Nguyệt nói: "Cô nương quá khách khí, ngươi đã bước vào cửa nhà họ Trương chúng ta, vậy thì sau này ta sẽ coi ngươi như con gái ruột. Nhà họ Trương chúng ta cũng chỉ có điều kiện như vậy, cô nương để ý Hạo Lâm nhà ta là phúc khí của nó. Cho nên ngươi đừng khẩn trương, cứ xem nơi này như nhà mình là được."
Mộ Dung Lạc Nguyệt dáng dấp xinh đẹp như vậy, vả lại trước đó nghe Trương Hạo Lâm nói nàng còn là y tá, là người bưng "bát sắt". Cho nên nhìn Mộ Dung Lạc Nguyệt, mẹ Trương Hạo Lâm càng nhìn càng thích. Cô nương này khác hẳn với mấy cô nương xinh đẹp ở nông thôn bọn họ, người ta có thể nuôi sống cả nhà a.
Nếu Trương Hạo Lâm nhà bọn họ thật có phúc phận rước được cô nương này về nhà, vậy thì những ngày tháng sau này nghĩ thôi đã thấy nhẹ nhàng. Dù sao con gái nhà người ta cũng có công việc, thực sự so với việc hai vợ chồng già ban đầu bàn bạc muốn tìm vợ cho Trương Hạo Lâm không biết tốt hơn bao nhiêu lần.
"Đúng vậy a, đúng vậy a, sau này ngươi cứ xem chỗ này như nhà mình. Nếu tiểu tử thối này dám khi dễ ngươi, ngươi cứ nói với thúc, thúc nhất định giúp ngươi trừng trị nó." Nghe mẹ Trương Hạo Lâm lên tiếng, cha Trương Hạo Lâm lúc này mới ý thức được, vội vàng cười nói với Mộ Dung Lạc Nguyệt.
Vừa nói, ông vừa không quên quay đầu lại, hài lòng nhìn Trương Hạo Lâm một cái. Tiểu tử thối này từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ lần thi đỗ đại học, thì đây là lần làm vẻ vang nhất. Ban đầu ông và mẹ hắn còn gom góp cho hắn tìm đối tượng phù hợp, trước đính hôn để ổn định chuyện này. Tránh cho hắn suốt ngày quấn lấy Khỉ Tình, không minh bạch còn gây điều tiếng.
Dù sao tiểu tử thối nhà bọn họ là sinh viên có tiếng khắp mười dặm tám thôn, nếu thật để hắn cùng Khỉ Tình, quả phụ kia, nảy sinh tin đồn gì, thì thanh danh của Trương Hạo Lâm sẽ không tốt. Nhà họ Trương bọn họ đời đời kiếp kiếp cũng chỉ có một đứa vẻ vang như vậy, nên không gánh nổi điều tiếng đâu.
Cũng may giờ đây Trương Hạo Lâm đưa Mộ Dung Lạc Nguyệt về, trong thôn có nói ra nói vào, thấy Mộ Dung Lạc Nguyệt cũng phải ngậm miệng! Dù sao so với Khỉ Tình xinh đẹp, thì Mộ Dung Lạc Nguyệt cũng không hề kém cạnh. Vả lại người ta còn là y tá, cha còn là viện trưởng bệnh viện lớn, gia thế không phải ai cũng sánh được.
Cho nên đợi đến khi tin tức này lan truyền, Khỉ Tình, nha đầu khổ mệnh kia, nghe được hẳn cũng sẽ biết khó mà lui. Dù sao tuy hai vợ chồng già bọn họ rất đồng tình với Khỉ Tình, nhưng nàng và con trai nhà bọn họ đúng là không thích hợp. Cho nên cứ coi như hai lão bọn họ lòng dạ hẹp hòi một lần đi, hy vọng Khỉ Tình đừng oán hận bọn họ là tốt rồi.
Mộ Dung Lạc Nguyệt không biết tâm tư của cha Trương Hạo Lâm, nghe được ông nói như vậy liền cười đến đặc biệt vui vẻ. Sau đó quay đầu lại nhìn Trương Hạo Lâm, đắc ý nói: "Ngươi có nghe không? Bá phụ nói sau này không cho phép ngươi khi dễ ta, nếu ngươi dám khi dễ ta, xem bá phụ làm sao thay ta ra mặt."
Vừa rồi Mộ Dung Lạc Nguyệt còn lo lắng cha mẹ Trương Hạo Lâm sẽ không thích mình, cho nên khi mới bước vào, nàng cũng khẩn trương quá mức. Nhưng nghe xong cha mẹ Trương Hạo Lâm nói những lời này, rõ ràng là đặc biệt thích nàng, Mộ Dung Lạc Nguyệt treo một trái tim lơ lửng lập tức liền được đặt xuống. Sau đó quay đầu lại nhìn Trương Hạo Lâm, khiêu khích hắn.
Thấy cha mẹ Trương Hạo Lâm quả nhiên là điển hình nông dân thuần phác, nhìn hiền lành dễ gần, Mộ Dung Lạc Nguyệt lập tức liền đặc biệt thích bọn họ. Vậy khó trách bọn họ có thể dạy dỗ Trương Hạo Lâm có tam quan chính trực như thế, bởi vì hai người họ rất tốt a.
"Biết, biết, ta trước kia cũng không dám khi dễ ngươi a." Nhìn Mộ Dung Lạc Nguyệt đắc ý, Trương Hạo Lâm bất đắc dĩ nhìn nàng nói.
Vừa rồi hắn còn mong cha mẹ mình sẽ giúp mình dạy dỗ Mộ Dung Lạc Nguyệt, tên tiểu yêu tinh này, không ngờ vừa quay đầu lại, ba người bọn họ lại thống nhất một phe, Trương Hạo Lâm lập tức có chút dở khóc dở cười. Tình cảm mình đây là "dẫn sói vào nhà", tìm cho mình một đối thủ a.
Nhìn Trương Hạo Lâm bất đắc dĩ, Mộ Dung Lạc Nguyệt lại càng thêm đắc ý. Cứ như vậy nhăn mặt với Trương Hạo Lâm, hài lòng không chịu nổi. Lúc đầu nàng còn lo lắng cha mẹ Trương Hạo Lâm khó ở chung, hoặc là sẽ không thích mình. Hiện tại xem ra đều là mình nghĩ quá nhiều, cuộc sống thực tế không phải tiểu thuyết, lấy đâu ra nhiều cha mẹ ngăn cản như vậy.
Thấy Trương Hạo Lâm đưa Mộ Dung Lạc Nguyệt vào cửa đã lâu như vậy mà bọn họ vẫn còn đứng trong sân, cảm thấy như vậy không tốt, mẹ Trương Hạo Lâm liền vội vàng chào hỏi bọn họ. Nói: "Thôi, đừng đứng ở trong sân nữa, đều vào nhà đi. Ta và cha ngươi chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, đợi thêm nữa sẽ nguội mất."
Biết Trương Hạo Lâm muốn dẫn bạn gái về nhà, hai vợ chồng già bọn họ mừng rỡ không ngậm được miệng. Từ sáng hôm nay, khi Trương Hạo Lâm vừa ra khỏi cửa, hai người bọn họ liền bận trước bận sau, làm thịt gà, giết vịt. Tốn hết một ngày công sức mới làm được bàn đồ ăn tối nay, chính là vì muốn chiêu đãi Mộ Dung Lạc Nguyệt thật tốt.
Dù sao cô nương này người ta điều kiện tốt như vậy, có thể coi trọng tiểu tử thối nhà bọn họ đã là rất không dễ dàng, cho nên bọn họ đương nhiên muốn nhiệt tình với người ta một chút. Chỉ hy vọng cô nương này không ghét bỏ nhà bọn họ nghèo, dù sao bọn họ phi thường hài lòng Mộ Dung Lạc Nguyệt xinh đẹp, cá tính tốt trước mắt.
Nếu nàng và tiểu tử thối nhà mình tình cảm khá tốt, hai người bọn họ liền định đợi Trương Hạo Lâm thu xếp công việc xong xuôi, sẽ để hai người bọn họ nhanh chóng định chuyện hôn sự. Dù sao Trương Hạo Lâm học xong đại học trở về cũng trưởng thành, cùng tuổi với hắn, đám choai choai có điều kiện tốt một chút, mà không học đại học, đã sớm có con bồng con bế. Cho nên hai vợ chồng bọn họ, sớm đã có chút sốt ruột.
Nghe mẹ Trương Hạo Lâm nói, cha Trương Hạo Lâm, người vẫn đang mừng rỡ không ngậm được miệng khi thấy Mộ Dung Lạc Nguyệt, lúc này mới phản ứng lại. Liền vội vàng gật đầu phụ họa nói: "Đúng đúng đúng, mau vào trong nhà đi, một hồi thức ăn nguội hết."
Đối với tâm tư của cha mẹ mình, Trương Hạo Lâm không hề hay biết. Chỉ muốn đưa Mộ Dung Lạc Nguyệt về, cha mẹ mình khẳng định sẽ an tâm. Về sau hẳn là cũng sẽ không tùy tiện nghi ngờ hắn và Khỉ Tình, chỉ cần cho hắn một chút thời gian, những vấn đề này đều không phải là vấn đề.
Cho nên trong lòng tính toán như vậy, Trương Hạo Lâm cũng không nói gì. Chỉ là trực tiếp đưa tay nắm chặt tay Mộ Dung Lạc Nguyệt, đưa nàng vào trong nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận