Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 644: Đưa cái lễ vật

Chương 644: Tặng quà
Sau khi giao phó xong những chuyện này, Trương Hạo Lâm đang chuẩn bị đến ngọn núi nơi phát hiện kỳ địa của chuột cái kia để tu luyện một thời gian.
Nhưng hắn vừa mới đi được nửa đường, liền nhận được điện thoại của Khang Như.
Nói là nàng và các công nhân của nàng cùng nhau, đến nhà hắn kéo cây. Trương Hạo Lâm liền bất đắc dĩ quay trở lại, đi về hướng nhà mình.
Khang Như đến kéo cây, vốn dĩ hắn có thể không cần có mặt ở đó. Nhưng Khang Như đã gọi điện thoại cho hắn, rõ ràng là muốn gặp hắn.
Không nói đến quan hệ vợ chồng hờ giữa hắn và Khang Như, sau này hắn còn muốn tiến quân vào ngành đồ dùng trong nhà này. Hắn tự nhiên không thể đối xử với Khang Như quá mức lạnh nhạt, hơn nữa hắn cũng không phải là loại người bạc tình.
Cho nên Trương Hạo Lâm cũng không do dự nhiều, liền trở về nhà mình. Chờ hắn trở lại trong viện nhà mình, Khang Như và người của Khang Như đã đến.
Các công nhân ở trong hậu viện nhà hắn, ngựa không ngừng vó chặt cây. Mà Khang Như thì ngồi ở trong nhà chính, được Nhạc Mi từng trải việc đời tiếp khách.
Chỉ là mặc dù có Nhạc Mi bầu bạn, toàn bộ sự chú ý của Khang Như vẫn đặt ở cửa nhà hắn. Trương Hạo Lâm vừa vào cửa, Khang Như liền kích động đứng lên.
Nở nụ cười đi tới từ đường phòng, nhìn Trương Hạo Lâm đầy tình ý nói: "Trương tổng, anh đã về, tôi còn tưởng rằng hôm nay, không được gặp mặt Trương tổng."
Hai ngày nay mặc dù nàng về tỉnh thành xử lý một số việc, nhưng cả trái tim nàng vẫn luôn ở lại thôn nhỏ trên núi này.
Chỉ cần nàng vừa nghĩ tới, những chuyện ân ái triền miên của nàng và Trương Hạo Lâm ở trên núi, nàng liền cảm thấy mình thật sự là thích hắn vô cùng.
Nếu như không phải lý trí nói cho nàng biết, giữa hai người bọn họ không có khả năng, Khang Như thật sự có xúc động muốn theo đuổi hắn. Dù sao nam nhân như Trương Hạo Lâm, sức hấp dẫn đối với nàng thật sự là quá lớn.
"Khang tổng nói đùa, Khang tổng đã tới. Ta, Trương Hạo Lâm dù có bận rộn đến đâu, cũng phải dành chút thời gian để tiếp Khang tổng." Nhìn Khang Như như vậy, giống như hận không thể xông lên ôm hắn.
Trương Hạo Lâm vừa cười, vừa bước vào nhà chính.
Chỉ bất quá khi ánh mắt hắn quét đến khuôn mặt Nhạc Mi đang đứng đó, chỉ thấy Nhạc Mi hơi cau mày, rõ ràng là có chút hoài nghi về quan hệ giữa hắn và Khang Như.
Trông thấy Nhạc Mi như vậy, Trương Hạo Lâm tuy rằng không nói gì, nhưng trong lòng lại không nhịn được mà nghĩ: "Xem ra bệnh nghề nghiệp của hoa khôi cảnh sát Nhạc Mi lại tái phát, dù sao hắn cũng không có nghĩ qua, có thể giấu nàng chuyện giữa hắn và Khang Như."
Bị nàng nhìn ra thì cứ nhìn ra đi, quay đầu hắn tìm thời gian giải thích với nàng. Chỉ cần xét theo mức độ hiểu chuyện của Nhạc Mi, chắc chắn nàng sẽ không làm ầm lên với hắn.
"Vậy hai người nói chuyện đi, tôi về phòng trước." Trông thấy Trương Hạo Lâm vẻ mặt thản nhiên, hoàn toàn không giống như Khang tổng kia. Thấy Trương Hạo Lâm, Khang tổng tựa như mèo thấy cá, không quan tâm nhào tới.
Đem những chi tiết này thu hết vào mắt, trong lòng Nhạc Mi tự nhiên đã rõ ràng, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Cho nên nàng cũng không nói thêm gì, chỉ là nói với Trương Hạo Lâm như vậy một câu. Sau đó cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp trở về phòng.
Mà Trương Hạo Lâm trông thấy bóng lưng Nhạc Mi, biến mất tại cổng nhà chính. Lúc này mới yên tâm quay đầu lại, cười với Khang Như.
Ngược lại là Khang Như, trông thấy Nhạc Mi cứ thế mà đi, không nhịn được cũng có chút áy náy, nhìn Trương Hạo Lâm, sau đó dịu dàng hỏi: "Trương tổng, tôi có làm sai chỗ nào không, sao trông bạn gái anh có vẻ không vui?"
Vốn dĩ nàng rất muốn khống chế tâm tình của mình. Không muốn biểu hiện sự thân mật với Trương Hạo Lâm trước mặt bất kỳ ai.
Nhưng nàng cũng không biết mình rốt cuộc làm sao. Chỉ cần vừa nhìn thấy Trương Hạo Lâm, nàng liền vô cùng kích động. Những suy nghĩ trước đó đều quên sạch.
"Không có việc gì Khang tổng, bạn gái của ta rất rộng lượng, sẽ không vì những chuyện nhỏ nhặt này mà tức giận." Nghe Khang Như nói như vậy, Trương Hạo Lâm ngược lại rất không để ý.
Lại nghe nàng gọi mình là Trương tổng, mà không giống như trước gọi hắn là Trương tiên sinh. Trương Hạo Lâm liền biết, chuyện hắn mở công ty, Khang Như đã biết.
Nhìn Khang tổng này, tuy không phải là người ở đây, nhưng tin tức vẫn rất linh thông.
Bất quá nghe Trương Hạo Lâm vừa nói như vậy, giống như vô cùng tự tin Nhạc Mi thật sự sẽ không tức giận. Trong lòng Khang Như không hiểu sao lại thoáng hiện lên một chút mất mát.
Nhưng vẫn là miễn cưỡng vui cười, từ trên người mình lấy ra một hộp gấm. Sau đó đặt tới trước mặt Trương Hạo Lâm, cười hì hì nói với Trương Hạo Lâm: "Trương tổng, nghe nói anh mở công ty, nhưng vì lúc công ty thành lập, tôi không có ở huyện thành, cho nên không thể tới chúc mừng."
"Nhưng là tôi ở tỉnh thành đã chọn cho Trương tổng một món quà, bày tỏ chút lòng thành chúc mừng của tôi, hy vọng công ty của Trương tổng làm ăn phát đạt."
Nghe Khang Như nói như vậy, còn chưa thanh minh vấn đề mở công ty của mình. Coi như là người trong cuộc, Trương Hạo Lâm cũng có chút vui mừng.
Trực tiếp giơ tay cầm lấy hộp gấm Khang Như đưa, mở ra xem xét. Chỉ thấy bên trong hộp được đóng gói rất cao cấp là một chiếc đồng hồ nam đặc biệt quý giá.
Hắn nhìn kỹ chiếc đồng hồ, quả nhiên là đồng hồ nổi tiếng thế giới.
Trước kia khi Trương Hạo Lâm còn học đại học, hắn từng vô tình nhìn thấy chiếc đồng hồ đeo tay này trên tạp chí. Phải biết rằng giá bán của chiếc đồng hồ này là mấy trăm ngàn.
Cho nên Trương Hạo Lâm liền ngẩng đầu, nhìn Khang Như cười nói: "Khang tổng thật khách khí, ta bất quá chỉ là mở công ty mà thôi, lại để Khang tổng phải tốn kém như vậy, thật sự là ngại quá."
Chuyện hắn mở công ty, hắn chưa từng thông báo cho Khang Như, là cảm thấy không cần thiết. Lại không nghĩ rằng Khang Như biết, còn có lòng như vậy tặng hắn chiếc đồng hồ này.
Xem ra, mỹ nữ lão bản này có tình cảm với hắn, thật sự không phải là nông cạn. Cho nên Trương Hạo Lâm trong lúc nhất thời, lại có chút đắc ý.
"Có gì đâu mà ngại, so với những gì anh làm vì tôi, tôi cảm thấy thứ này của tôi chẳng đáng gì." Nghe được Trương Hạo Lâm nói như vậy, tựa như là thật hài lòng với chiếc đồng hồ này.
Khang Như liền cười đến đặc biệt ngượng ngùng, sau đó lại nhìn hắn đầy tình ý.
Mới nói tiếp: "Đến, tôi giúp anh đeo, xem có vừa không."
Nói xong lời này, Khang Như liền lấy chiếc đồng hồ trong hộp ra. Cười đến đặc biệt dịu dàng, trực tiếp đưa tay đeo cho Trương Hạo Lâm.
Đeo xong, đợi nàng trông thấy Trương Hạo Lâm đeo chiếc đồng hồ kia, đặc biệt có khí chất, nàng liền đặc biệt hài lòng mỉm cười.
Trong lòng càng nghĩ: "Nàng biết Trương Hạo Lâm đeo đồng hồ như vậy, nhất định sẽ rất đẹp. Dù sao Trương Hạo Lâm quá đẹp, cẩn thận ăn diện một chút, tự nhiên sẽ càng mê người."
Trương Hạo Lâm nhìn Khang Như như vậy, bất quá chỉ là giúp hắn đeo một chiếc đồng hồ, thế mà cũng có thể hài lòng đến như vậy.
Cho nên hắn vừa cười thầm trong lòng, sau đó liền nói với nàng: "Cô cứ ngồi ở đây một chút, ta trở về phòng lấy đồ."
Nói xong lời này, Trương Hạo Lâm không nói thêm lời nào. Trực tiếp đứng dậy, trở về phòng.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận