Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 453: Chơi kích thích một điểm (canh năm)

**Chương 453: Chơi kích thích một chút (Canh năm)**
Mặc dù nàng và Trương Hạo Lâm, bây giờ đã là vợ chồng trên thực tế. Nhưng mối quan hệ của bọn họ lại không thể để lộ ra ngoài. Nếu như bị cha mẹ Trương Hạo Lâm nhìn thấy Trương Hạo Lâm thế mà công khai cõng nàng, khẳng định sẽ nảy sinh hoài nghi.
Khỉ Tình hiện tại không có nguyện vọng nào khác. Chỉ hy vọng mình có thể cùng Trương Hạo Lâm, cứ như vậy mà ở bên nhau. Chỉ cần như vậy, đối với nàng mà nói là đã đủ rồi.
Chỉ là nghe được Khỉ Tình khẩn trương như vậy, Trương Hạo Lâm liền cười cười. Sau đó nói: "Lo lắng cái gì? Giờ này cha mẹ ta khẳng định đều đã ngủ rồi. Ngươi không thấy vừa rồi ở sân nhà ngươi, cha ta đã buồn ngủ không chịu được sao?"
Nói xong lời này, Trương Hạo Lâm căn bản cũng không thèm để ý đến sự khẩn trương của Khỉ Tình. Trực tiếp cõng Khỉ Tình x·u·y·ê·n qua sân nhà bọn họ.
Mà đúng như Trương Hạo Lâm dự liệu, cha mẹ Trương Hạo Lâm đã ngủ. Trong sân mặc dù còn để đèn cho bọn họ, nhưng trong phòng của họ đã không có động tĩnh. Cho nên Trương Hạo Lâm cõng Khỉ Tình, rất thuận lợi x·u·y·ê·n qua sân nhà hắn, tiến vào gian phòng Nhạc Mi ngủ.
Mãi cho đến khi vào trong phòng, Trương Hạo Lâm lúc này mới giở trò, đặt Khỉ Tình xuống. Sau đó đứng ở trước mặt nàng, cười đắc ý nói: "Thế nào, vừa mới có cảm giác kích thích không?"
Trương Hạo Lâm cảm thấy Khỉ Tình quá nhát gan, có đôi khi nên rèn luyện một chút. Về sau nàng cứ sợ bóng sợ gió như vậy, bọn họ ở chung một nhà, hắn muốn "ăn" cũng không dễ dàng.
"Ngươi thật x·ấ·u, còn kích thích, ta sắp bị dọa c·hết rồi!" Nghe được Trương Hạo Lâm nói như vậy, Khỉ Tình liền không nhịn được, trách móc nhìn Trương Hạo Lâm một cái.
Xách theo hành lý, quay người liền đi về phía bàn trong gian phòng này, nghĩ bụng đem những đồ đạc này dọn dẹp một chút, là có thể yên tâm ở lại.
Chỉ bất quá Khỉ Tình vừa mới quay người lại, liền thấy Nhạc Mi đang ngủ say trên giường, lập tức kêu lên sợ hãi. Kinh hãi lùi lại hai bước, rồi nhìn Trương Hạo Lâm. Có chút hoảng hốt nói: "Hạo Lâm, cô bé này là ai vậy? Sao lại ngủ trên giường này?"
Trước đó Trương Hạo Lâm nói Mộ Dung Lạc Nguyệt đã dọn đi rồi, gian phòng kia bỏ t·r·ố·ng, cho nàng ở. Cho nên hiện tại đột nhiên trông thấy một cô gái khác trong gian phòng đó, Khỉ Tình đương nhiên sẽ giật mình.
Trông thấy Nhạc Mi ngủ như vậy làm Khỉ Tình có chút sợ hãi, Trương Hạo Lâm liền cười nói với nàng: "À, ta quên nói với ngươi, đây là chị gái của Tiểu Nguyệt, tên là Nhạc Mi. Là nữ cảnh s·á·t ở cục cảnh s·á·t tỉnh. Bởi vì nàng đến huyện làm việc. Lần trước chuyện gỗ trầm hương nàng cũng giúp ta, cho nên hôm nay ta đi huyện mời nàng uống chút rượu, ai ngờ lại chuốc say nàng."
"Người này uống say, ta cũng không thể ném nàng ở huyện, để nàng một mình lạ nước lạ cái, vạn nhất xảy ra chuyện gì, ta không phải không biết ăn nói với Tiểu Nguyệt sao? Ta liền mang nàng về, định bụng đợi nàng tỉnh rượu rồi sẽ để nàng về huyện."
Khỉ Tình là người khéo hiểu lòng người, Trương Hạo Lâm mặc dù biết mình nói những lời này có lẽ hơi gượng ép. Nhưng hắn tin tưởng với tính cách của Khỉ Tình, khẳng định sẽ không truy cứu, làm ầm lên với hắn.
Cho nên Trương Hạo Lâm liền đem cái lý do thoái thác nghe chẳng hoàn mỹ này nói thẳng với Khỉ Tình, dù sao hắn tin tưởng Khỉ Tình cũng sẽ hiểu cho hắn.
Quả nhiên, Khỉ Tình nghe xong ý của Trương Hạo Lâm, đầu tiên là ngẩn ra một chút. Sau khi hoàn hồn, liền gật đầu nói: "Nói cũng phải, dù sao nàng cũng là chị của Tiểu Nguyệt, không thể bỏ mặc nàng được."
Nói đến đây, Khỉ Tình liền cười, nhìn Trương Hạo Lâm một cái. Mặc dù giác quan thứ sáu nói cho nàng biết, quan hệ giữa Trương Hạo Lâm và Nhạc Mi tuyệt đối không thể đơn giản như lời hắn nói.
Đối với việc này, Khỉ Tình lại không hề để ý. Dù sao trước đó lúc Mộ Dung Lạc Nguyệt đến, Khỉ Tình đã quyết định rồi. Nàng sẽ không tranh giành với ai cả, nàng chỉ cần có thể ở bên cạnh Trương Hạo Lâm, trong lòng hắn chiếm được một vị trí, như vậy là đủ rồi.
Về phần những thứ khác, mặc kệ bên cạnh hắn có bao nhiêu cô gái ái mộ hắn, nàng đều có thể bao dung. Bởi vì nàng biết, nam nhân có mị lực như Trương Hạo Lâm, tuyệt đối không thể chỉ tr·u·ng với một người phụ nữ.
"Vậy tối nay chỉ có thể ủy khuất ngươi, ngủ cùng giường với nàng. Nàng ngủ say chắc cũng sẽ không quấy rầy ngươi, ngươi cứ yên tâm đi." Nghe được Khỉ Tình nói như vậy, Trương Hạo Lâm vì nàng khéo hiểu lòng người mà đặc biệt cao hứng. Hắn liền nở nụ cười, sau đó ôm Khỉ Tình, hôn lên trán nàng một cái.
Dù sao Nhạc Mi ngủ như vậy, hắn tin tưởng cũng sẽ không có hành động không thành thật nào. Khỉ Tình mệt mỏi cả ngày, hẳn là cũng sẽ không quấy rầy nàng nghỉ ngơi.
Chỉ bất quá bị Trương Hạo Lâm ôm như vậy, còn bị hắn hôn một cái, trong lòng Khỉ Tình ngọt ngào. Chỉ là đặc biệt dịu dàng, khẽ gật đầu, nói: "Ta không ủy khuất, ngươi yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc tốt cho nàng. Ngươi bận bịu cả ngày, hẳn là cũng mệt rồi, mau về nghỉ ngơi đi."
Trương Hạo Lâm nói không có quan hệ gì với nữ cảnh s·á·t ngủ trên giường kia. Khỉ Tình ngược lại cảm thấy, Trương Hạo Lâm nhất định đã có chủ ý, sẽ giữ nữ cảnh s·á·t này bên cạnh, cho nên hắn mới mang nàng về, mang cho nàng xem.
Như vậy cũng không sao, chẳng phải Trương Hạo Lâm nói về sau mỗi một người phụ nữ ở bên cạnh hắn đều sẽ mang cho nàng xem sao? Điều này đã chứng minh vị trí của nàng trong lòng Trương Hạo Lâm là không ai có thể sánh được. Chỉ cần như vậy là đủ rồi, nàng còn có gì không hài lòng?
"Được, vậy ta đi trước, ngươi cũng nghỉ ngơi sớm một chút." Vốn dĩ bây giờ đã rất muộn, Trương Hạo Lâm còn vội vàng về phía sau vườn trồng sầu riêng.
Cho nên hắn không thể tiếp tục trì hoãn, vội vàng tạm biệt Khỉ Tình, rồi rời khỏi phòng nàng.
Sau đó đợi hơn mười phút, trông thấy Khỉ Tình đã ngủ, hắn lúc này mới rón rén đi tới hậu viện.
Bởi vì trong hậu viện, hai mươi tư cây sầu riêng hắn trồng trước kia đã chiếm hết chỗ, không thể trồng thêm sầu riêng nữa.
Đi vào hậu viện, Trương Hạo Lâm nhìn xem vị trí còn lại. Liền x·u·y·ê·n qua những cây sầu riêng đã trồng trước đó, ở gần phía sau núi nhà hắn. Dùng màu vàng khí bên trong thân thể, c·h·é·m đ·ứ·t một mảng lớn những cây nhỏ hoang dại, dọn ra một khoảng t·r·ố·ng lớn.
Dù sao hiện tại chuyện hắn thầu núi đã thành công. Ngày mai hắn sẽ lấy hợp đồng ra, sau đó bảo người trong thôn Trương Gia ký thêm một bản ủy thác thư. Làm xong mọi chuyện, khu vực gieo trồng của hắn liền có thể bắt đầu xây dựng.
Dù sao có Trương Học Hữu, trợ thủ đắc lực này, những việc liên quan đến xây dựng khu vực gieo trồng cơ hồ đều không cần hắn quan tâm. Hắn hoàn toàn có thể giao cho Trương Học Hữu làm.
Với lại phía sau núi ở hậu viện nhà hắn, phần lớn cũng là của nhà hắn. Coi như hắn trồng cây lên bây giờ, đến lúc đó thầu núi có xảy ra vấn đề gì, cũng sẽ không ảnh hưởng đến cây của hắn.
Canh năm đã xong, có phiếu đề cử thì ném một ít nhé. Sách mới đang PK.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đ·á·n·h giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận