Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 718: Đáng thương nam nhân

Chương 718: Nam nhân đáng thương
Tìm đồ ăn?
Ha ha, đúng là bọn họ nghĩ ra được, tưởng rằng có mấy đồng bạc lẻ, liền ở đây làm lão đại sao? Hay là hai người bọn họ chưa từng rời khỏi Cổ Trấn, cho rằng mình là kẻ có tiền nhất ở Cổ Trấn này?
Ngay lúc này, hai gã thanh niên không ngừng ra giá, hai tay buông thõng xuống dưới bàn, ôm chặt lấy phần bụng dưới, sắc mặt lập tức tái nhợt, cổ đỏ ửng lên, bộ dáng như không thể hô hấp nổi.
Đau đớn kịch liệt?
Ha ha, việc này không thể trách Trương Hạo Lâm ra tay độc ác, đối phó với những người này, Trương Hạo Lâm không để cho bọn họ đứt ống dẫn trứng, chỉ là dùng ý niệm, khiến cho ống dẫn trứng của bọn họ xoắn lại thành một đoàn, giống như thắt nút dây thừng. Nếu không phẫu thuật, không thể nào thông được chỗ xoắn đó.
"Đau, đau quá, đau trứng..." Hai gã công tử nhà giàu này, hai tay ôm chặt phía dưới, ban đầu chỉ cố nhịn, nhưng càng lúc càng đau, bọn họ không nhịn được kêu thành tiếng.
"Đau? Vậy mau đến bệnh viện đi, chỗ đó đau cũng không phải chuyện nhỏ đâu, vạn nhất xảy ra chuyện gì, cả đời này các ngươi không thể cùng nữ nhân làm chuyện đó. Nhìn cái gì? Ta là người tốt, cũng là một nam nhân, cho ngươi một lời nhắc nhở." Trương Hạo Lâm nâng ly bia trong tay, cười ha hả nói với bọn họ.
"Cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi, huynh đệ, mau đưa ta đến bệnh viện!" Hai gã đang đau trứng kia, nghe được Trương Hạo Lâm nhắc nhở, lập tức cảm ơn Trương Hạo Lâm, để tránh xảy ra vấn đề thật, sau này mình làm sao tìm được nữ nhân làm chuyện kia, với lại trong hai ngày nay, ở Cổ Trấn đều lan truyền một sự kiện, nói có mười ba nam nhân, bởi vì đau ở phía dưới, đến bệnh viện, phát hiện ống dẫn tinh bị đứt, cuối cùng phải cắt bỏ, trở thành thái giám.
Vấn đề này, chỉ cần là nam nhân sống trong Cổ Trấn đều biết, rất nhiều người cho rằng, lúc bị đau và co rút ở trứng, tuyệt đối đừng cử động lung tung, vạn nhất kéo đứt ống dẫn tinh, thật là phiền phức.
Đương nhiên, nếu bọn họ biết đây là trò quỷ của Trương Hạo Lâm, bọn họ nhất định nhào tới, xử lý Trương Hạo Lâm cho bằng được.
Cứ như vậy, mấy nam tử trẻ tuổi, đỡ lấy huynh đệ của mình, hướng về phía bệnh viện vệ sinh trong Cổ Trấn đi.
May mắn, chụp X-quang, chỉ là bị xoắn thành một đoàn, không có đứt, nhưng bác sĩ vẫn đề nghị bọn họ làm một cuộc tiểu phẫu.
Cái gọi là tiểu phẫu, là dùng dụng cụ nhỏ, xuyên qua túi chứa trứng, ở bên trong túi đó, giúp người bệnh tháo gỡ chỗ bị xoắn lại.
"Chết tiệt, tên nào bảo ta ra ngoài ăn khuya, sau khi trở về, xem ta làm thịt hắn thế nào, ăn một bữa khuya, khiến cho ta biến thành thế này. Bác sĩ, anh phải cẩn thận một chút, cuộc sống hạnh phúc nửa đời sau của tôi, đều giao trong tay anh, tuyệt đối đừng làm gãy!" Gã vừa rồi còn muốn cướp người yêu của người khác, bây giờ nằm trên bàn phẫu thuật, nhìn bác sĩ cầm dụng cụ phẫu thuật nói: "Làm cẩn thận, tiền không là vấn đề, tuyệt đối đừng làm hỏng, nếu không..."
Nếu không thế nào? Hắn không dám nói ra, vạn nhất chọc bác sĩ không vừa ý, một sự cố y tế, đem trứng của hắn đâm xuyên, hoặc là cắt, hắn biết khóc với ai?
Lại nói, sự cố y tế, bồi thường tiền, không phải bác sĩ bồi thường, mà là bệnh viện bồi thường, nhiều nhất bác sĩ bị đuổi việc mà thôi.
"Yên tâm đi, đây không phải vấn đề lớn gì, mỗi năm bệnh viện ở Cổ Trấn chúng ta đều có mấy trường hợp như thế này, nào, thả lỏng một chút, chúng tôi tiêm cho anh một mũi thuốc tê!" Bác sĩ nói với hắn: "Một lát nữa, anh sẽ không thấy đau, có thể sinh hoạt bình thường!"
"A!"
Trong quán ăn khuya, Trương Hạo Lâm bọn họ ăn uống thỏa thích, không hề để chuyện vừa rồi trong lòng.
Đối với chuyện như vậy, Khỉ Tình bắt đầu che miệng cười trộm, bởi vì nàng biết, vấn đề này, nhất định là do Trương Hạo Lâm, bạn trai nàng giở trò.
Trước mắt, cũng chỉ có nàng và Lam Tuyết biết Trương Hạo Lâm sở hữu năng lực truyền thần, nhiều người ở chỗ này, chỉ có hai gã trêu ghẹo người yêu nhà mình biến thành bộ dạng này, không phải Trương Hạo Lâm làm chuyện tốt, thì còn ai vào đây?
"Khỉ Tình tỷ, tỷ vừa cười cái gì vậy? Nam nhân đau trứng, buồn cười sao?" Lạc Nguyệt, tiểu y tá cực phẩm, nhìn Khỉ Tình tỷ vừa rồi nhìn đối phương cười.
"Đương nhiên đáng cười, muội không cảm thấy sao? Bọn họ trêu ghẹo các muội, kết quả bị đau trứng, muội nói xem bọn họ vừa rồi có phải muốn làm chuyện kia với các muội không, cứng lên, kết quả không có cùng nữ nhân kịp thời giải quyết, thế là bị co rút?" Chỉ Nhi, mỹ nữ thôn trưởng, trí tưởng tượng phong phú nói.
"Các muội đừng nói chuyện nữa, mau ăn đi, tôm này hơi cay, đừng ăn nhiều quá, tránh cho các muội nổi mụn lại đổ lỗi cho ta." Trương Hạo Lâm không muốn hai người bọn họ biết quá nhiều bí mật của mình, trừ phi giống như buổi chiều hôm nay Lam Tuyết và Khỉ Tình gặp nhau, chỉ có thể dùng thần lực của bản thân để áp chế các nàng.
"Ta mới không bị nổi mụn, ta mỗi tuần đều đi chăm sóc sắc đẹp!" Lạc Nguyệt lườm Trương Hạo Lâm một cái nói.
Phụ nữ, trước khi kết hôn, tiền lương của họ, phần lớn đều tiêu vào quần áo, sau đó một nửa tiêu vào chăm sóc da mặt, còn lại một ít tiền, chính là ăn uống. Cho nên nói, trên thế giới này, việc kinh doanh tốt nhất, chính là đồ dùng của phụ nữ, sau đó là đồ dùng của trẻ em.
Còn nam nhân, ai, đừng nhắc tới, nói đến chuyện nam nhân mua sắm, đều sẽ bị bạn bè trong giới chê cười, quần áo nam nhân, một năm chỉ mua một hai lần. Đặc biệt là nam nhân có gia đình, lại nói ngày chủ nhật thứ hai của tháng sáu hàng năm là ngày của cha, thực tế là ngày thanh toán tiền! Trả tiền nước, trả tiền điện, nộp tiền học phí, tiền sinh hoạt các loại. Một năm trôi qua, chỉ có sinh nhật của mình hoặc là ngày của cha, mới mua một hai bộ quần áo.
Cho nên nói, làm một nam nhân không dễ dàng, đặc biệt là nam nhân có gia đình, coi như thu nhập kinh tế tốt, đều không có mấy người tiêu xài hoang phí, trừ phi những đồng tiền đó không phải do mình làm ra. Nếu là mình kiếm được, sẽ biết kiếm tiền khó khăn thế nào, cho nên công tử con nhà giàu, bọn họ tiêu tiền như nước, sao không nghĩ tới người cha kiếm tiền vất vả phía sau.
"Ăn khuya xong, các muội còn có tiết mục gì không? Đừng rủ ta đi uống K ca đấy?" Trương Hạo Lâm nói với ba mỹ nữ ăn uống thả cửa này.
"Không đi hát, váy đều ướt, còn hát cái gì, ai biết có bị anh giở trò trong phòng hát không!" Chỉ Nhi nghĩ đến bạn trai này trước nay không theo lẽ thường, hung hăng lườm hắn một cái nói.
" " Mặc dù các nàng nói chuyện rất nhỏ giọng, nhưng lão bản vừa mang đồ ăn đến trước mặt các nàng, vừa lúc nghe được, trên mặt đổ một giọt mồ hôi, trong lòng suy nghĩ: Người trẻ tuổi bây giờ, thật là thời thượng.
"Không đi càng tốt!"
Trương Hạo Lâm nghĩ đến rạng sáng, hắn phải về thôn làm việc, để cho cây sầu riêng ra quả, còn có những cây cối kia, sáng mai nhân viên công ty của Như Nhi tới đốn củi, đêm nay nhất định phải để chúng lớn nhanh hơn một chút, bán được giá cao hơn.
"Một lát về khách sạn, anh muốn làm thế nào? Là từng người một, hay là ba người cùng một lúc?" Chỉ Nhi, mỹ nữ thôn trưởng, nghĩ đến đêm qua, ở trong xe bị ba người bọn họ bắt nạt, cười cười nói với Trương Hạo Lâm, tiểu nông dân này.
" " Những thực khách xung quanh, mặc kệ là nam, hay là nữ, nghe được bọn họ nói chuyện, đều hướng về phía Trương Hạo Lâm, tiểu nông dân này nhìn lại, rất muốn nghe đáp án của tiểu nông dân này.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận