Nông Thôn Nông Dân Thấu Thị Y

Chương 211: Một cái không đơn giản tiểu nông dân

**Chương 211: Một Tiểu Nông Dân Không Hề Đơn Giản**
Nói cho cùng, vẫn phải cảm tạ đại mỹ nữ Lam Tuyết kia đã dùng Cửu Thải Thần thạch đập hắn. Nếu không có sự cố ngoài ý muốn lần đó, làm sao có thể có Trương Hạo Lâm của ngày hôm nay?
"Ngươi cứ đắc ý đi, nói ngươi béo ngươi còn thở phì phò. Con gái nhà người ta điều kiện tốt, mèo mù vớ cá rán, coi trọng ngươi." Trông thấy bộ dáng đắc ý của Trương Hạo Lâm, Trương Học Hữu liền không nhịn được nói hắn.
Trương Hạo Lâm tiểu tử này, bây giờ đại học tốt nghiệp trở về liền làm ăn lớn như vậy, không chỉ giúp nhà mình trả sạch nợ nần, còn mang theo một đại mỹ nữ khiến người người hâm mộ trở về. Càng đánh ngã Trương thôn trưởng, còn giành được sự tán thưởng của người dân trong mười dặm tám thôn. Chỉ những điều này thôi cũng đủ để khiến người ta đố kị, hắn còn không biết điều như thế, chẳng phải sẽ làm người ta cảm thấy không chịu nổi sao?
Bất quá, nói thật Mộ Dung Lạc Nguyệt này thật sự là đủ hăng hái, nếu là tùy tiện đổi một nam nhân khác, có thể gặp được nữ nhân tốt như vậy, đoán chừng ngủ thiếp đi cũng phải vui mừng đến nở hoa. Dù sao, Trương Học Hữu hắn đời này không có vận khí tốt như vậy, cũng chỉ có thể hâm mộ Trương Hạo Lâm mà thôi.
Ngay lúc Trương Hạo Lâm và Trương Học Hữu đang nói nói cười cười, nhìn chằm chằm về hướng phòng của Mộ Dung Lạc Nguyệt mà chờ đợi. Đêm qua ngủ rất sớm, sáng sớm hôm nay Mộ Dung Lạc Nguyệt liền tỉnh dậy rời khỏi phòng.
Bởi vì ghi nhớ Trương Hạo Lâm không thích nàng mặc đồ hở hang, cho nên Mộ Dung Lạc Nguyệt sáng nay vẫn mặc rất kín đáo. Toàn thân trên dưới bao bọc kín mít, nhưng vẫn có thể từ đường cong thân thể nàng mà nhìn ra, dáng người kia thật sự là đầy đủ **** ****.
Mộ Dung Lạc Nguyệt vừa kéo cửa ra, đã nhìn thấy Trương Hạo Lâm và Trương Học Hữu đứng trong sân nhìn về phía phòng nàng. Đặc biệt là cặp mắt kia của Trương Hạo Lâm, thâm thúy như thể hút người ta vào, mặt Mộ Dung Lạc Nguyệt lập tức đỏ lên.
Đặc biệt thẹn thùng nhìn Trương Hạo Lâm một chút, sau đó cười ngọt ngào chào hỏi: "Hạo Lâm, Trương ca, buổi sáng tốt lành."
"Buổi sáng tốt lành, buổi sáng tốt lành, Mộ Dung tiểu thư dậy thật là sớm." Mộ Dung Lạc Nguyệt vừa xấu hổ như thế, khuôn mặt trắng nõn lập tức đỏ ửng như hoa đào diễm lệ.
Điều này khiến Trương Học Hữu nhìn thấy, lập tức cười vô cùng xán lạn. Trong lòng cũng không nhịn được oán thầm: "Trương Hạo Lâm tiểu tử thối này số đào hoa quá vượng, Mộ Dung Lạc Nguyệt xinh đẹp tựa tiên nữ hạ phàm, thế nào lại coi trọng Trương Hạo Lâm chứ?"
Thấy Trương Học Hữu bộ dáng kinh diễm, Trương Hạo Lâm liền trực tiếp vươn tay che mắt Trương Học Hữu. Sau đó cười nói với Mộ Dung Lạc Nguyệt: "Tiểu Nguyệt đêm qua ngủ có ngon không?"
Đêm qua lúc Trương Hạo Lâm rời khỏi phòng Mộ Dung Lạc Nguyệt, đã thấy nàng rất lâu đều không tắt đèn. Chắc hẳn cũng là vì nhớ hắn, cho nên mới không ngủ được.
Trương Hạo Lâm mặc dù trong lòng rõ ràng, nhưng vẫn không nhịn được nhìn Mộ Dung Lạc Nguyệt mà hỏi. Nói thật, hắn cảm thấy Mộ Dung Lạc Nguyệt bộ dáng đỏ mặt thật là dễ nhìn, trên mặt không chút phấn son trong trắng lộ hồng, khiến hắn không nhịn được muốn cắn một cái.
"Ta ngủ rất ngon, ta đi giúp bá mẫu chuẩn bị bữa sáng, các ngươi cứ từ từ trò chuyện." Trông thấy Trương Hạo Lâm và bạn thân hắn ở đó làm ầm ĩ, Mộ Dung Lạc Nguyệt mặt lại càng thêm đỏ.
Vội vàng trả lời Trương Hạo Lâm một câu, liền không ở lại trong sân nữa, mà trực tiếp xoay người đi phòng bếp. Là muốn che giấu sự thẹn thùng của mình, chỉ bất quá lúc nàng xoay người, mặt đỏ lan đến vành tai vẫn bị Trương Hạo Lâm nhìn thấy rõ ràng.
Đêm qua, sau khi Trương Hạo Lâm rời đi, Mộ Dung Lạc Nguyệt cũng trằn trọc mãi không ngủ được, dù sao thì rất nhớ Trương Hạo Lâm. Lúc đầu muốn đến phòng hắn tìm hắn, nhưng lo lắng cha mẹ Trương Hạo Lâm biết được sẽ cảm thấy nàng là một nữ hài tử quá mức lỗ mãng, cho nên mới nhịn xuống xúc động.
Cũng không biết Trương Hạo Lâm đã cho mình uống thuốc mê gì, đến cuối cùng Mộ Dung Lạc Nguyệt thật sự là khốn không chịu nổi, mới bất tỉnh nhân sự chìm vào giấc ngủ say.
Cũng may nhà Trương Hạo Lâm tựa như có một loại hương thơm nhàn nhạt thoang thoảng, ngửi qua liền cảm thấy rất an thần, sau đó liền ngủ thiếp đi. Với lại giấc ngủ này rất say, rất ngọt, nàng ngay cả mộng cũng không có. Một mạch ngủ thẳng đến hừng đông, hiện tại toàn thân khoan khoái không nói nên lời.
Thấy Mộ Dung Lạc Nguyệt đi, Trương Hạo Lâm lúc này mới buông tay đang che mắt Trương Học Hữu ra. Sau đó đặc biệt im lặng trừng mắt liếc hắn một cái nói: "Trương Học Hữu, ngươi nhìn đi đâu vậy? Đây chính là nữ nhân của huynh đệ ngươi, vợ của huynh đệ không thể lừa gạt, có biết không?"
Xem ra Trương Học Hữu gia hỏa này nên đi tìm nữ nhân để quản hắn cho tốt, sao có thể trông thấy nữ nhân khác tựa như mèo thấy cá? Mộ Dung Lạc Nguyệt chính là nữ nhân của Trương Hạo Lâm hắn, Trương Học Hữu là huynh đệ tốt của Trương Hạo Lâm, sao có thể nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt như thế?
"Ngươi nói cái gì vậy? Ta chỉ là cảm thấy Mộ Dung tiểu thư xinh đẹp nên chăm chú nhìn thêm, lại không có ý khinh nhờn nàng. Trương Hạo Lâm, ngươi ghen tuông quá đáng!" Nghe được Trương Hạo Lâm nói như vậy, Trương Học Hữu liền bất mãn phản bác.
Vừa nói vừa cực kỳ hiếu kỳ xích lại gần Trương Hạo Lâm, kề tai hắn thấp giọng hỏi: "Huynh đệ, có thể tiết lộ cho ta một chút, ngươi làm thế nào cưa đổ Mộ Dung tiểu thư này không? Dạy ta một chút kỹ xảo cưa gái, không chừng lúc nào đó ta cũng có thể thoát kiếp độc thân."
Nhìn thấy hảo bằng hữu Trương Hạo Lâm lúc nào cũng có mỹ nhân bên cạnh, Trương Học Hữu cũng cảm thấy ngứa ngáy trong lòng. Hắn không trông mong mình có thể tìm được một cực phẩm gia thế tốt như Mộ Dung Lạc Nguyệt, chỉ cần tìm được một mỹ nhân ôn nhu nhã nhặn như Khỉ Tình, hắn đều cảm thấy là tổ tiên nhà mình tích đức.
Cho nên, càng nhìn Trương Hạo Lâm hưởng phúc tề nhân, hắn lại càng nóng vội. Lúc nào mình mới có thể tìm được một lão bà, trải qua những ngày tháng có vợ ấm chăn đây?
"Chẳng phải ngươi nói Mộ Dung Lạc Nguyệt thích ta là mèo mù vớ cá rán sao? Vậy còn học ta kỹ xảo cưa gái làm gì?" Vừa rồi Trương Học Hữu tiểu tử này mới nói kháy hắn, Trương Hạo Lâm sẽ không quên.
Cho nên, cứ nhìn Trương Học Hữu như vậy, mặt đầy đắc ý đánh giá hắn.
Sở dĩ hắn có thể dễ dàng làm xong Mộ Dung Lạc Nguyệt và Đủ Tinh hai đại mỹ nữ này, phần lớn công lao đều phải quy cho màu hồng chi khí trong cửu sắc chi khí. Không chỉ mang đến cho hắn số đào hoa cực vượng, mà còn khiến đám đại mỹ nữ này đều một lòng một dạ với hắn.
Cho nên nói, Trương Học Hữu muốn học kỹ xảo cưa gái từ hắn, Trương Hạo Lâm thật sự không biết phải dạy hắn cái gì. Bởi vì những kỹ năng này của hắn đều có được sau khi nhận Cửu Thải Thần thạch, muốn phân tách thành kỹ xảo thông thường, hắn lại không làm được.
"Ta chỉ đùa một chút thôi mà, đừng nhỏ mọn như vậy." Mới vừa rồi Trương Học Hữu nói kháy Trương Hạo Lâm tiểu tử thối này một câu, không ngờ hắn lại ghi hận. Trương Học Hữu liền nhìn Trương Hạo Lâm, có chút chột dạ cười.
Nếu như Trương Hạo Lâm mê hoặc được một đại tiểu thư Mộ Dung từ trong thành đến thì thôi đi, nhưng hắn ngay cả Khỉ Tình, hoa khôi mà nam nhân trong mười dặm tám thôn đều nhớ thương, cũng cưa đổ, chỉ điểm này thôi đã có thể chứng minh Trương Hạo Lâm không hề đơn giản.
(Xin hãy vote 9-10 điểm đánh giá chất lượng cuối chương ủng hộ conver. Cảm ơn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận